truyensex88.net > Chuyện Sex > Chuyến xe bus số 13

Chuyến xe bus số 13

Phần 81

Cái ngẩng đầu của Khâu lão thái thái làm Thủy Liên sợ hãi bật kêu thành tiếng. Thấy bị phát hiện, tôi vội kéo cô bé quay đầu bỏ chạy.

Chạy một mạch đến ngã tư, ngoái lại thấy không có ai đuổi theo, chúng tôi mới dám thả lỏng. Thủy Liên thở hồng hộc, nói: “Lý ca, thường ngày Khâu lão thái rất hòa nhã, sao vừa rồi cảm giác bà ấy đáng sợ như vậy?”

Trấn tĩnh lại, tôi đáp: “Bà lão này nửa đêm cắt hình nhân giấy trong nhà, lén lén lút lút, không thể là làm chuyện tốt. Tôi nghi ngờ mấy người đàn ông mặc đồ trắng làm đồng có liên quan đến việc bà ấy làm.”

Thuy Liên cau mày, căng thẳn hỏi: “Nói như vậy, bé gái kia thật sự bị bà ta bắt mất sao?”

Tôi thở dài gật đầu: “Tuy giờ không có bằng chứng, nhưng theo tôi phải đến 90%.”

Thủy Liên không nói gì thêm, nhưng tôi có cảm giác, hốc mắt cô bé đỏ lựng như sắp khóc. Vừa rồi cả hai trốn sau cửa sổ gây ra tiếng động, không biết là bà lão có nhìn rõ mặt hai người không. Sợ bà ta đuổi theo, tôi không nói cặn kẽ cho Thủy Liên nữa, chỉ kéo cô bé mau về nhà.

Đưa Thủy Liên tới nhà xong, quay về, tâm trạng tôi vẫn chưa bình tĩnh lại được. Nếu đám mặc đồ trắng làm việc lúc nửa đêm đúng là hình nhân do bà Khâu cắt, vậy chứng tỏ bà ta có bản lĩnh, muốn cứu bé gái khỏi tay ba ta không phải việc dễ dàng!

Thức cả đêm đến khi trời gần sáng mới chợp mắt, mặt trời vừa lên là Thủy Liên đã lo lắng tìm đến, bàn bạc việc cứu bé gái với tôi. Hiện giờ chưa biết gì về Khâu lão thái, không dám tùy tiện hành động. Muốn cứu người thì phải xác định xem con bé bị bà ta nhốt ở đâu cái đã.

Ăn sáng xong, tôi và Thủy Liên liền đến gần nhà Khâu lão thái ngồi đợi. Nhà Khâu lão thái cũng giống nhà mọi người trong thôn, sáng sớm đã có khói bếp nghi ngút, sau đó thì không động tĩnh gì. Hai chúng tôi ngồi chờ đến tận trưa cũng không thấy bà ta ra ngoài. Trong lòng thầm nói: Bếp có khói, chứng tỏ Khâu lão thái có nhà, nhưng sao bà ta không ra cửa, cứ ở trong phòng cả buổi làm gì?

Thủy Liên có vẻ mất kiên nhẫn, thấp giọng hỏi: “Lý ca, hay là chúng ta xông thẳng vào kiểm tra đi. Chỉ là một bà già, ta có hai người, sợ gì?”

Tôi lắc đầu: “Không được, bà lão này rất tà môn, nếu tự tiện xông vào, không những không cứu được người, mà chỉ e hai ta cũng gặp phiền phức.”

Thủy Liên cắn môi, không biết làm sao mới phải, thở dài liên tục.

Đúng lúc chúng tôi vô kế khả thi thì chợt cánh cửa nhà Khâu lão thái mở ra. Khâu lão thái quấn khăn quàng đỏ, tập tễnh bước xuống thềm, đi loanh quanh cho gà ăn trong sân, sau đó mang ít kê, ngô trong kho ra phơi.

Làm xong mọi việc, bà ta mới đi thẳng ra cổng, tôi với Thủy Liên vội cúi thấp đầu, thận trọng quan sát. Mặt Khâu lão thái hằm hằm, dậm bước không nhanh không chậm, khoảnh khắc bà ta xoay người đi ra đường thôn, tôi tựa hồ nhìn thấy, khóe miệng bà khẽ nhếch lên, cười quỷ dị.

Bị phát hiện rồi sao?

Lòng tôi cả kinh, nhưng nghĩ lại, thứ nhất hai chúng tôi nấp khá xa, thứ hai là bà ta chưa từng nhìn về hướng này, hẳn sẽ không phát hiện. Vậy thì bà ta đang cười cái gì?

Chờ Khâu lão thái đi xa, tôi nói nhỏ với Thủy Liên: “Cô ở đây canh gác, tôi vào trong nhà xem bé gái có bị nhốt không!”

Thủy Liên căng thẳng, gật đầu.

Nhà ngói nông thôn, bố cục đều khá tương tự nhau, chỉ khác về kích thước. Nhà Khâu lão thái có ba gian, tối qua phát hiện bà ấy cắt hình nhân là gian đầu đông. Vào cổng là nhà bếp, sau phòng bếp là gian phòng tây, rồi đến gian bắc.

Tôi vội chạy vào gian phòng phía tây, đẩy cửa, chợt giật mình. Một con mèo đen từ đầu đến chân bất thình lình nằm đó. Toàn thân con mèo đen không pha lẫn, ngay cả trong mắt nó cũng không phân biệt được.

Con mèo lười biếng nằm trên phản, nhìn thấy tôi, nó cũng chẳng có biểu hiện gì, chỉ thản nhiên nhắm mắt lại. Tôi định thần, cẩn thận đánh giá căn phòng.

Phòng tây này, ngoại trừ con mèo đen nằm trên phản thì còn một đống túi to nhỏ khác nhau, mở thử ra xem thì đều chứa đầy ngũ cốc. Tôi thở dài, bé gái không có trong đây.

Đang định đóng cửa phòng để sang bên cạnh kiểm tra, đột nhiên con mèo đen mở mắt, đồng tử co lại, ánh mắt trở nên sắc bén vô cùng, nhếch mép nhe răng!

Con mèo muốn căn mình?

Hốt hoảng, tôi vội đóng sập cửa lại, ngó xuyên qua sân, thấy Thủy Liên đang nháo nhào khoa tay múa chân ra hiệu. Nhất định là Khâu lão thái đã quay về.

Không kịp kiểm tra căn phòng bếp, tôi tiếc nuối nhìn cánh cửa phòng, hình như dưới đất có mấy sợi tóc dài thì phải. Bé gái tuy ít tuổi, nhưng tóc con bé cũng không ngắn, liệu đó có phải tóc của nó? Nó bị hại rồi?

Trong lòng cả kinh, bèn nghĩ, hay là cứ xông vào xem rốt cuộc trong bếp có gì? Thủy Liên thấy tôi chần chờ, đứng ngoài hàng rào ra sức vẫy tay. Cuối cùng tôi vẫn kìm ý nghĩ lại, sẽ tìm cơi hội sau vậy, bèn chạy ra ngoài.

Thấy tôi ra, Thủy Liên bèn kéo tay chạy một mạch, vừa chạy vừa gấp gáp nói: “Khâu lão thái quay về rồi, tôi thấy bà ấy vác một cái bao tải lớn, sợ quá!”

Cả hai lại nấp ở một chỗ dễ quan sát, Thủy Liên nôn nóng hỏi: “Lý ca, bé gái có ở trong đó không?”

Tôi lắc đầu: “Kiểm được một phòng, không có. Tuy nhiên theo tôi đoán thì nó ở một phòng khác.”

Thủy Liên gật đầu.

Lát sau, Khâu lão thái xuất hiện trên đường thôn, lưng vác cái bao tải phồng to, lúc đi vào sân còn rơi ra một tờ giấy trắng. Nhìn chằm chằm tờ giấy, tôi nghĩ, hẳn trong bao tải toàn là giấy, bà ta muốn cắt tất cả thành hình nhân sao?

Hai chúng tôi ngồi chờ thêm mấy tiếng, nhưng từ lúc vào phòng, Khâu lão thái không ra ngoài nữa. Theo tôi thì bà ta đang cắt giấy trong phòng, bèn bảo Thủy Liên về nhà ăn cơm trước, mình ở lại giám sát.

Ban đầu cô bé cứ không chịu về, phải khuyên bảo mãi mới đồng ý, trước khi đi chợt nhớ ra gì đó, nói: “Lý ca, chúng ta cứ ngồi đây chờ cũng không phải cách, hay là đi tìm người giúp đi!”

Bản thân cũng biết cứ ngồi chờ thì có hơi ngu ngốc, nghe Thủy Liên đưa ra ý kiến, liền hứng thú: “Tìm người giúp? Giúp bằng cách nào?”

Thủy Liên thấp giọng: “Trông thôn, bác Chu nhà tôi có quan hệ tốt nhất với Khâu lão thái. Để tôi đi nhờ bác ấy giúp gọi bà ta đi đâu đó, để anh vào trong cứu người!”

Tôi nghe vậy thì vui mừng, vốn tưởng Khâu lão thái là một người quái dị, không ngờ cũng có bạn bè. Thấy tôi đồng ý, Thủy Liên vội chạy đi tìm bác Chu.

Để con bé ở trong nhà Khâu lão thái càng lâu sẽ càng nguy hiểm, tôi sợ xảy ra gì đó trong phòng mà mình không nghe được, bèn nhảy vào trốn trong góc sân. Trong lòng nghĩ, chỉ cần nghe thấy tiếng con bé kêu cứu, lão tử này có đánh cược tính mạng cũng phải xông vào.

Nhưng từ sáng đến giờ, trong nhà bà lão vẫn luôn yên tĩnh, không hề có âm thanh khác thường nào phát ra. Đợi không biết bao lâu, mặt trời đã dần xuống núi, trong lòng lo lắng cho an nguy của bé gái, tuy cả ngày chưa ăn gì, nhưng cũng không cảm thấy đói.

Thủy Liên đi đã lâu, bác Chu không chịu giúp chăng? Thật sự có chút mất kiên nhân, trước cửa phòng bếp kia có tóc con gái, nhất định con bé ở bên trong, trời đã tối rồi, chờ như này đến bao giờ?

Bé gái đáng yêu, nếu thật sự bị Khâu lão thái bỏ vào nồi sắt nấu… tôi không dám nghĩ tiếp, cắn răng đứng dậy, quyết định xông vào.

Vừa bước chân thì chợt nghe có tiếng gọi phía sau: “Lý ca, lại đây!”

Quay đầu nhìn lại, là Thủy Liên, đang hớn hở vẫy tay. Tôi chạy qua, chưa kịp hỏi thì cô bé đã nói: “Tôi đi tìm bác Chu, ông ấy đồng ý giúp rồi, lát nữa sẽ đến dụ Khâu lão thái ra ngoài, lúc đó anh mau vào cứu người!”

Rốt cuộc đã có chuyển biến, tôi hưng phấn gật đầu, rồi cùng Thủy Liên đứng chờ. Quả nhiên, 5p sau có một người đàn bà trung niên dáng dấp cao lớn, đi lại từ phía cửa thôn, vào nhà Khâu lão thái.

Bà ta vào không bao lâu thì cùng Khâu lão thái đi ra cửa. Chờ bóng hai người đi khuất, tôi ra hiệu cho Thủy Liên ngồi chờ, mình thì lần nữa nhảy vào bên trong. Giờ mục đích đã rõ ràng, tôi chạy thẳng đến căn phòng bếp đang đóng chặt kia.

Đến trước cửa, phát hiện, số tóc dài trên đất đã nhiều hơn ban sáng. Căng thẳng, vội đưa tay đẩy cửa, nhưng chợt giật mình, cánh cửa không hề khóa, sao đẩy mãi không mở?

Mồ hôi túa ra, tôi gõ vào cánh cửa, nhỏ giọng hô: “Tiểu muội muội, anh là người cho em mượn điện thoại chơi đây, em có bên trong không?”

Không có động tĩnh.

Tôi gọi mấy lần đều không có ai trả lời, trong lòng càng sợ hãi, con bé bị ngất sao? Cúi đầu nhìn xung quanh một vòng, tìm được cây gỗ nhóm củi, vội nhặt lên thúc liên tiếp vào cửa. Thế nhưng cánh cửa vẫn đóng chặt.

Thời gian ngày một trôi qua, không biết bác Chu giữ Khâu lão thái được bao lâu, lòng hoảng hốt nhìn quanh, lục được cái rìu trong đám củi.

Cắn răng, tôi bắt đầu bổ rìu vào cánh cửa gỗ, sau mấy nhát chặt mạnh thì cuối cùng cánh cửa cũng bị vỡ một mảng lớn. Tung chân đạp mạnh, cuối cùng thì cánh cửa cũng mở toang.

“Tiểu muội muội!”

Gọi lớn một tiếng, tôi vọt vào, nhưng thứ hiện ra trước mắt khiến tôi giật mình run sợ, tới mức cái rìu cũng rơi xuống đất.

Trong bếp không có bé gái, trống không, chẳng có gì. Mà vừa rồi, rõ ràng còn thấy Khâu lão thái đi ra ngoài cùng bác Chu, giờ phút này lại đang đứng ở gian giữa, nở nụ cười quỷ dị, nhìn mình chằm chằm!!!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 06-11-2023 07:56:50
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Người chị đáng nhớ (Update phần 58)
Cô giáo dạy Sinh (Update phần 60)
Chiến tranh (Update phần 56)
Phá trinh bạn thân (Update phần 71)
Khoảnh khắc (Update phần 75)
Xin con (Update phần 62) - Cô Kim