truyensex88.net > Chuyện Sex > Chuyến xe bus số 13

Chuyến xe bus số 13

Phần 256

Chẳng phải ý nghĩa của việc phong giếng là nhốt bà lão dưới đó sao? Thế mà giờ ba ta đang đứng cách tôi không xa, cười!!

Quả nhiên vẫn thất bại, phán đoán của chúng tôi đã sai, tức là việc phong ấn của lão Quỷ không có hiệu quả, bà lão không phải là ma!

Nghe tôi hô, lão Quỷ quay đầu lại, trông thấy bà lão thì sững người. Tôi la lớn: “Quỷ bá bá, có phải hôm nay bà lão ra ngoài có việc nên không bị nhốt dưới giếng?”

Lão Quỷ bất đắc dĩ nhăn mặt trả lời: “Sai rồi sai rồi, tà ám này đúng là không phải hồn ma người phụ nữ nhảy giếng!”

Tôi cẩn thận lùi từng bước, hỏi: “Thế giờ phải làm sao?”

Lão Quỷ phẫn uất đáp: “Nó không phải là ma thì tức là yêu quái, nó đã bị thương, không cần sợ!”

Bà lão vẫn đứng đó cười chứ không có ý tiến lên, lão Quỷ thấp giọng căn dặn: “Cách không xa phía sau là đường ra khỏi thôn, từ từ mà lui, nó dám tiến lên, tôi sẽ phế bỏ nó!”

Câu này của lão Quỷ chẳng những không mang lại giá trị động viên, mà còn khiến tôi thấy nực cười. Nếu đúng là có thể phế bỏ bà ta, chẳng phảo ông ấy sẽ ra tay từ sớm rồi ư?

Hai chúng tôi lui một mạch về phía sau, cuối cùng cũng ra khỏi thôn trong sự sợ hãi, bước lên quốc lộ tối om, lúc này mới thở phào một hơi. Nhớ lại màn kinh hoàng vừa rồi, tuy bà lão không động đậy, nhưng nụ cười quỷ dị kia hằn sâu trong đầu tôi, nụ cười đầy bẻ khinh bỉ, cứ như đang cười nhạo hai thằng ngu đi phong giếng vậy!

Mà cũng đúng thôi, lão Quỷ chỉ vì nôn nóng thắng được Đạo Điên, còn chưa biết rõ ràng về tà ám đã tùy tiện hành động, thật may là bà lão đang bị thương, chứ không thì hai chúng tôi đã chẳng còn đường lui.

Buổi tối không có xe, hai chúng tôi một già một trẻ thất thểu đi trên đường, lão Quỷ thì cứ cau mày, xấu hổ không nói lời nào. Thấy ông ta không có ý nói chuyện, đương nhiên tôi cũng không làm mất mặt, chuẩn bị cả ngày trời, cuối cùng chẳng thu được kết quả gì, nói ra cũng thật xấu hổ.

Hai chúng tôi cứ thế đi, được mấy dặm thì lão Quỷ rốt cuộc không nhịn được nữa, lầm bầm: “Giếng cổ mấy trăm năm, lại có người nhảy giếng, sao lại không phải là hồn ma được chứ?”

Tôi nói: “Đúng vậy Quỷ bá bá, không phải ma thì nó là cái gì? Năm xưa ông phong giếng mà cũng không biết à?”

Lão Quỷ suy tư lắc đầu: “Năm đó tôi còn trẻ, lại phong ấn dưới sự chỉ đạo của Hà tiên sinh, cũng không biết bà ta là cái gì, tưởng đó là hồn ma!”

“Không phải ma, thì là yêu tinh!”

Lão Quỷ lắc đầu: “Có thể khiến tôi không thể nhìn ra, thì bất kể nó là thứ gì, đạo hành cũng rất cao thâm!”

Ngữ khí khi nơi câu này của lão Quỷ không phải khuất phục, mà là lo lắng, vô cùng lo lắng. Lăn lộn cả một ngày, cuốu cùng ông ta đã ý thức được bản lĩnh của bà lão cao tới đâu.

“Tiểu tử, tôi bó tay!”

Rốt cuộc ông ta cũng thốt ra, tôi sửng sốt, kinh ngạc hỏi: “Quỷ bá bá, ông nói gì vậy? Sao mới thất bại một lần đã nhụt chí?”

Lão Quỷ bất đắc dĩ thở dài: “Giao thủ với tà ám này mấy lần, tôi vẫn không đoán được nó là thứ gì, từng đó đủ để chứng tỏ, tôi không xử lý được nó!”

“Quỷ bá bá…” Tôi muốn an ủi ông ấy, nhưng rồi lại chẳng biết nói sao cho phải, tuy lão Quỷ thành danh từ hồi niên thiếu, nhưng đã thất bại hai lần trước bà lão rồi. Ông ta thất bại, có điều chính ông ấy đã cứu mạng tôi, cũng giúp tôi trong rất nhiều tình huống quyết định, nên tôi vẫn cảm kích tự đáy lòng. Đường còn khá xa, lão Quỷ buồn bực không nói gì thêm, đế giày tôi sắp mòn hết cả rồi, vậy mà lão Quỷ cứ trầm ổn từng bước như cũ. Không phải ông ấy khỏe, mà là ông ấy đang giận dỗi, giận dỗi chính bản thân mình.

Lần thất bại này là một cú tát vào mặt chúng tôi, trước đó lão Quỷ không nói với tôi, do lần này hành động hấp tấp, nên pháp sự phong giếng không thể tiến hành lần nữa.

Nói cách khác là thất bại này đã khiến chúng tôi bỏ lỡ cơ hội hoàn hảo nhốt bà lão khi bà ấy trọng thương.

Về đến thành phố thì trời đã rạng sáng, tôi bắt taxi đưa lão Quỷ về khách sạn trước, sau đó mới về ký túc trumg chăn ngủ. Những hy vọng trong lòng chớp mắt biến thành hư vô, bản thân thật quá thất vọng và kiệt sức.

Mấy hôm sau, lão Vũ chủ động đến tìm tôi mấy lần, nói sau khi quay về lão Quỷ như biến thành một người khác, suốt ngày ủ rũ, hôm nào cũng mở cuốn sách ra đọc đến ngẩn ngơ.

Tôi biết thất bại lần này là một cú sốc rất lớn đối với lão Quỷ, chỉ khuyên lão Vũ đừng làm phiền ông ấy, để ông ấy có thời gian yên tĩnh.

Lão Đường thì đã nghỉ ngơi một thời gian, thu xếp muốn đi đầu thú. Tôi và lão Vũ đương nhiên tán thảnh, tối đó mua bia và đồ nhắm để tiễn anh ta.

Trên bàn nhậu, lão Đường than thở, rất hối hận về việc năm xưa đã nhảy xe chạy trốn, ẩn nấp suốt cả từng ấy thời gian. Đường đi do chính mình chọn, giờ ngã xuống ruộng, hai chúng tôi cũng chỉ biết mời lão Đường uống.

Cả đêm, ba người uống hết 24 chai bia, lão Vũ và lão Đường say mèm, ôm nhau lúc thì khóc rống lên, lúc thì lại hát.

Tuy tôi cũng uống không ít, nhưng vẫn khá tỉnh táo, ghé vào bàn nhìn nồi bánh bao thịt mà tự hỏi, bà lão không phải hồn ma, thế rốt cuộc là thứ gì? Mấy ngày nay, toàn bộ tâm trí tôi đều đặt ở việc này.

Cẩn thận nghĩ lại thì việc bà lão không phải ma cũng có chút lý do, thứ nhất là người phụ nữ năm xưa nhảy giếng không già như vậy, thứ hai, quan trọng hơn là lúc Từ bán tiên bói cho tôi có nói, bên cạnh tôi chỉ có một hồn ma. Sau khi xác định được bác Lục là ma, như vậy thì chắc chắn bà lão không phải!

Giờ đã đủ cơ sở để khẳng định việc nảy, có điều đã muộn.

Tiếp tục theo dòng suy nghĩ, từ từ cân nhắc, sắp xếp hết những gì mình đã trải qua, nhưng câu nói của mọi người, độ nhiên tôi như bừng tỉnh đại ngộ!

Tất cả sự việc đều có logic của nó, tôi đã đoán được, đến tột cùng bà lão là thứ gì!!!

Lão Đường và lão Vũ đang ôm nhau khóc, bị tiếng đập bàn của tôi làm giật mình, mắng một câu rồi lại quay ra ôm nhau.

Tôi tỉnh rượu luôn rồi!

Lần trước muốn vào nhà bà lão để tìm xương sườn của Lưu Vân Ba, tôi đến nhờ đại họa giúp đỡ. Lúc đó Thang Nghiêu đã đưa cho tôi túi xà lân phấn, bảo tôi uống vào.

Tại sao uống xà lân phấn của đại họa đưa thì bà lão sẽ không phát hiện ra mình?

Còn nữa, hôm ấy trốn trong bếp, tôi phát hiện bà lão nấu một nồi cóc, lúc chui ra khỏi lu nước, cóc bị bà ta ăn gần hết, không nhả xương, chứng tỏ bà ta nuốt chửng.

Kích động, tôi quay sang hỏi lão Đường: “Hai người đừng có ôm nhau nữa, tôi có chuyện chính cần bàn đây!”

Lão Đường lau nước mắt, nói: “Sáng mai tôi phải đi đầu thú rồi, có gì thì hỏi đi!”

“Mười năm trước, anh với Triệu Long Phi uống rượu gì?”

Lão Đường thất vọng, ngẫm nghĩ rồi đáp: “Uống bia.” Sau đó lại bổ sung: “À, chủ yếu là bia, sau khi hết, Triệu Long Phi có lấy bình rượu hùng hoàng ra, có điều rượu hùng hoàng ai cũng nói là độc, nên không dám uống nhiều. Sao?”

Đúng rồi! Vậy thì đúng rồi!!

Vụ tai nạn đầu tiên, sở dĩ lão Đường tỉnh táo mà nhảy ra khỏi xe thoát chết, là bởi vì lão uống rượu trước khi lái xe, hơn nữa còn là rượu hùng hoàng!

Rắn sợ hùng hoàng, kết hợp với vụ xà lân phấn, nuốt chửng cóc nữa, tôi biết bà lão là thứ gì rồi. Bà ta cũng giống đại họa, là một con rắn!

Nói như vậy, nhất định đại họa đã biết nó với bà lão là cùng loài, việc nó đưa xà lân phấn cho tôi là minh chứng rõ ràng nhất.

Nghĩ thông suốt, tôi cảm thấy con đường phía trước đã rộng mở, chỉ tiếc là trước khi mình nghĩ ra thì lão Quỷ đã hấp tấp đi phong giếng.

Lão Vũ và lão Đường thấy tôi kích động thì khó hiểu nhìn nhau, hỏi tôi bị điên à. Tôi nghiêm túc nói: “Rắn!”

“Rắn?”

“Lão Đường lão Vũ, bà lão xuất hiện trong những vụ tai nạn đúng là tà ám, bà ấy là một con rắn thành tinh!”

Không khí ngưng đọng.

Đáng lẽ ra mình không nên nói ra phát hiện quan trọng này trong bữa nhậu mới đúng. Lão Đường thở phào: “Huynh đệ, tôi còn tưởng cậu có cách nào giúp lão ca đây giảm án. Rắn ư, ha ha, tà ám có là thứ gì, nó cũng đâu liên quan đến chúng ta chứ.”

Đối với lão Đường thì đúng là phát hiện này chẳng có ý nghĩa gì, nhưng lão Vũ hẳn là biết nặng nhẹ, chẳng qua là đã uống nhiều quá nên mắt híp tịt, nói gì không rõ. Anh ta mồm miệng không rõ hỏi tôi: “Ai là rắn?”

“Bà lão!”

“Bà lão làm sao?”

“Bà ta là rắn!”

Lão Vũ bừng tỉnh đại ngộ gật đầu, cười nói: “À, hóa ra là vậy, sọt đồ ăn là rắn, bà lão ngày nào cũng vác nó mà không biết mình vác con rắn sao?”

Con mẹ nó… tôi thật hết lời để nói…

Lão Đường giơ tay ra: “Nói đến rắn, để tôi kể cho cậu chuyện này hay lắm! Hic… hai người… hic, muốn nghe không?”

Trông hai lão già say khướt mà tôi đau cả đầu, vừa định đứng dậy tìm lão Quỷ để nói về phát hiện của mình thì lão Đường túm lấy tay nói: “Cậu đi đâu? Chẳng phải cậu thích nghe truyền thuyết về rắn sao? Câu chuyện tôi sắp kể, là do thôn dân nói lúc tôi trốn trong núi.”

Lão Đường cố chấp kéo tay, tôi đành phải ngồi xuống, cố nhẫn nại lắng nghe.

“Ợ…” Lão Đường vừa định mở mồm thì ợ hơi một tiếng, tôi vội xua tay cho bay hơi men nồng nặc.

“Thôn dân nói, rất lâu trước kia, có một người phụ nữ cứu một con rắn, con rắn liền suốt ngày quanh quẩn trong phòng chủ nhân, cứ uốn lượn, uốn lượn, uốn lượn…”

Tôi nghe mà mất kiên nhẫn, trước nay chưa từng thấy lão Đường uống say biến thành thế này, không muốn lãng phí thời gian, định đứng dậy thì lão nói tiếp: “Một ngày kia, người phụ nữ cứu con rắn sinh được một đứa bé. Đứa bé kia bẩm sinh bị liệt não, đến 5 tuổi còn chưa biết đứng. Nữ chủ nhân liền… ợ…”

Câu chuyện có vẻ quen quen, nháy mắt tôi khẩn trương nói: “Lão Đường, anh đừng có ợ nữa, mau nói nốt đi!”

Lão Đường lườm tôi một cái rồi tiếp tục: “Cha mẹ chồng cô ta nói cô ta vô dụng, sinh ra một phế vật, hàng ngày đánh chửi, không cho ăn cơm. Sau đó, con rắn mà cô ấy cứu đã báo mộng, nói rằng chờ nó ra ngoài tìm thuốc cho đứa con.”

Không chỉ riêng tôi, mà ngay lão Vũ nghe đến đó cũng ngẩn người. Không sai, đây đúng là câu chuyện về người phụ nữ nhảy giếng, chỉ là trước đây Thang Nghiêu không kể cho tôi về con rắn mà thôi.

Lão Vũ sốt ruột hỏi: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó thì trước khi con rắn quay về, người phụ nữ đã không chịu được sự hành hạ mà ôm con nhảy giếng.”

Tôi với lão Vũ nhìn nhau, chữ kinh ngạc hiện rõ trên mặt. Tôi hỏi lão Đường: “Ai kể cho anh chuyện này? Sao người đó biết rõ tình tiết như vậy?”

Lão Đường cầm cốc lên còn định uống, lần này thì lão Vũ ngăn lại: “Lý Diệu đang hỏi anh đấy, anh nghe ai kể, sao người đó biết tường tận như vậy?”

Thấy lão Vũ cũng quan tâm chuyện này, lão Đường tỏ ra khó hiểu, nói tiếp: “Người kể cho tôi là một ông già hơn 80 tuổi. Vợ ông ấy trước kia có quan hệ rất tốt với nữ chủ nhân con rắn, cả hai là bạn thân không giấu nhau điều gì. Chính cô ta nói với vợ ông ấy, ban đầu vợ ông ấy không tin, nhưng sau khi người phụ nữ nhảy giếng ít lâu thì đúng là con rắn đã quay lại.”

Thì ra là thế, tôi vội hỏi: “Có phải lúc sinh ra đứa bé liệt não, rất nhiều thôn dân đã chê cười cô ta?”

Lão Đường gật đầu: “Rất nhiểu, nông thôn của mấy chục năm trước cậu nghĩ thử xem, lúc đó tư tưởng còn phong kiến, nhà ai sinh con trai đều được hâm mộ lẫn ghen tị. Rồi sau biết thằng bé bị liệt não, không trán khỏi chê cười dè bỉu.”

Hóa ra là thế, đến đây thì động cơ lẫn thân phận của bà lão đã rõ như ban ngày, đó là vừa báo ân, vừa báo thù.

Tôi xác nhận lại lần cuối: “Lúc kể câu chuyện này, ông lão có nói nó xảy ra ở đâu không? Ở Hổ Yêu Sơn đúng không?”

Lão Đường hơi sửng sốt, sau đó xua tay: “Hổ Yêu Sơn? Đúng là ông lão ở đó, nhưng chuyện này tuyệt đối không phải ở Hổ Yêu Sơn. Lúc tôi hỏi, ông ấy nói, nơi đó tên là Lưu gia thôn.”

Tôi thầm than: “Chuẩn rồi! Lúc Thang Nghiêu kể truyền thuyết về cái giếng cũng nói, năm xưa Hổ Yêu Sơn có tên là Lưu gia thôn!”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 06-11-2023 07:56:50
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Bên dòng sông Trẹm (Update phần 23) - Kỳ Phong
Mưa bụi (Update phần 59)
Sát quỷ nhân (Update phần 79) - Livle19
Khát dục (Update phần 80) - Phú Đại
Thời đại giang hồ (Update phần 68)
Cô giáo Hằng (Update phần 62)
Dã tâm của người cha (Update phần 80) - Leysek
Căn nhà ngoại ô (Update phần 41)
Loạn luân với chị Ba (Update phần 78)