truyensex88.net > Chuyện Sex > Chuyến xe bus số 13

Chuyến xe bus số 13

Phần 63

Mấy vấn đề này làm tôi rất nghi hoặc, điều kỳ lạ hơn đó là, rõ ràng trông thấy con gà chui vào nhà kho, một không gian khép kín như vậy, nó biến mất bằng cách nào?

Trấn định tinh thần cố không suy nghĩ mấy vấn đề này nữa, trước mắt có chuyện quan trọng hơn cần lầm, đó là xác nhận xem rốt cuộc quả cân được buộc vào đâu.

Giơ tay định nhấc tấm vải lên, chợt nghe ngoài cửa có tiếng quát: “Làm cái gì đấy? Thằng nhãi này, lần trước cào ngươi ở nhà Vương đại lão vẫn còn nhẹ hả?”

Tiếng quát đột ngột làm tôi giật bắn mình, quay đầu nhìn lại, chính là em gái của Trương gia ở nhà nấu cơm. Còn nhớ tối qua ở nhà Vương đại lão, người phụ này ra sức cào vào mặt mình. Bà ta đanh đá, tay nắm chặt con dao phay, trợn mắt nhìn tôi.

Vất vả lắm mới đến gần được cái xác, cơ hội không có nhiều, tôi cắn răng không đáp lời, cố tình đưa tay nhấc tấm vải lên. Nhưng tay còn chưa chạm vào vải thì vút một tiếng, con dao trong tay bà ta bay tới.

Mụ đàn bà dám xuống tay thật, tôi vội rụt tay về trước khi con dao lao đến. Chỉ thiếu chút nữa thôi là tôi nhấc được tấm vải lên, cũng chỉ thiếu chút nữa thôi, con dao đã trúng vào tay tôi.

Kinh hoàng toát mồ hôi, tôi nhìn mụ, mắng to: “Bà bị bệnh à, dám ném cả dao?”

Mụ đanh đá chửi: “Ngươi mới con mẹ nó có bệnh đấy, sao ngươi vào đây? Tránh xa xác cháu ta ra, nếu không lão nương cào chết ngươi!”

Mụ ta quá hùng hổ, cũng không phải là tôi sợ mụ, nhưng chuyện này quả thật bản thân đuối lý, tự tiện xông vào nhà mà không lý do. Nuốt cục tức, không làm ầm ỹ nữa, tôi thấp giọng nói: “Đại tỷ, chị đừng nóng. Trong kho nhà chị có đồ gì đâu, tôi không phải đến để ăn trộm. Tôi đi tìm gà giúp người ta thôi!”

Vừa dứt lời, đột nhiên trông thấy con gà có túm lông đỏ trên đầu xuất hiện ở cửa, tôi vội chỉ vào nó, nói: “Đại tỷ, chị xem. Chính là con gà này, không phải gà nhà chị chứ?”

Bà ta nhìn thoáng qua con gà, nghi hoặc nói: “Sao con gà này lại xuất hiện ở nhà kho nhỉ? Thôi được rồi, ngươi mau ôm nó cút đi!”

Tôi vội gật đầu đi bắt con gà, vừa mới ban nãy nó chạy khiến mình đuổi theo muốn đứt hơi, giờ lại tự nhiên đứng ngây ra mặc cho bị bắt.

Ôm con gà lên, tôi không nói thêm câu nào, đi thẳng ra ngoài. Sợ mụ đanh đá đuổi theo, tôi cắm đầu chạy một mạch, chạy ra đến đường một đoạn thì cúi đầu nhìn con gà trong tay. Không thấy???

Nãy giờ mình ôm nó trong ngực, không hiểu nó nhảy ra lúc nào, mà lại biến mất? Bất đắc dĩ lắc đầu, mất bao nhiêu công sức, cuối cùng xôi hỏng bỏng không, gà cũng chẳng bắt được. Ngẫm nghĩ, hay là quay lại nói với ông lão mù một câu, tôi đã cố hết sức để bắt con gà, nhưng sao cứ có cảm giác, chỉ số thông minh củ nó còn cao hơn cả mình.

Quay về đoạn đường gặp ông lão, chẳng thấy ông ấy đâu nữa. Đang thắc mắc thì chợt Chu Tráng xách cái cuốc đi từ phía đông lại đây.

“Lý Diệu, sao cậu ở đây?”

Tôi nói rằng vừa đi tìm Từ bán tiên, đang định quay về, bèn đi chung với cậu ta luôn. Chu Tráng có vẻ khá vui, trên đường còn cười hỏi tôi ăn ở tại nhà mình có quen không. Người bạn này tuy tính cách thay đổi rất nhiều, nhưng bản chất vẫn thật thà như trước, tôi không khỏi có cảm giác thân mật.

“Chu Tráng, tôi có chuyện này định nhờ cậu giúp, không biết cậu có tiện không?”

Chu Tráng cười: “Bạn bè mà cậu nói gì khách sáo vậy. Tôi có thể giúp gì được cậu, cứ nói đi!”

Tôi suy nghĩ rồi nói: “À… tôi muốn nhìn qua thi thể của con trai nhà Trương gia. Nhưng là người ngoài nên bó tay, không biết cậu có cách nào không.”

Chu Tráng cau mày nhìn tôi nghi hoặc, tôi biết đột nhiên mở miệng nói thế, nhất định cậu ấy không tiếp nhận được, bèn nói tiếp: “Cậu yên tâm, tôi không có ý gì xấu. Ông bác đi cùng tôi có hiểu một chút về huyền học, thấy Vương đại lão chuyển hồn có chút vấn đề, nên muốn tôi đi xác nhận lại thi thể!”

Chu Tráng cúi đầu tự hỏi một hồi, sau đó nói: “Ừm, chuyện này không dễ đâu. Nhưng cũng không phải là không có khả năng. Thôn bọn tôi có tục, đêm trước khi hạ táng người thân, phải đặt xác cạnh huyệt chờ trời sáng. Đêm nay nhất định thi thể sẽ được đưa lên núi!”

Tôi giật mình: “Đêm nay đưa lên núi? Vậy chẳng phải là hết hy vọng sao?”

Chu Tráng rảo bước, nói: “Ở nhà, người thân túc trực bên linh cữu nên khó tiếp cận, nhưng đưa lên núi thì khác, sẽ không quá 4, 5 người đâu.”

Cậu ta quay lại nhìn tôi rồi lại nói tiếp: “Mà tôi không hiểu, sao cậu đến đây tìm người xem bói, giờ lại liên quan đến thi thể? Có điều tôi vẫn tin cậu, người bạn cũ bao năm, nhất định tôi sẽ giúp!”

Thấy Chu Tráng chịu giúp, trong lòng tôi vui lắm, cuối cùng cả hai hẹn nhau, tối sẽ lên núi, cậu ta phụ trách việc đánh lạc hướng người nhà Trương gia.

Quay lại nhà Chu Tráng, chờ nguyên buổi chiều cũng chẳng thấy lão Lưu về, Chu Tráng ra ngoài nghe ngóng được, 9h tối nay, nhà Trương gia sẽ đưa xác con lên núi.

Vốn định hỏi qua ý kiến lão Lưu, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy mặt lão đâu, đành hành động theo lời hẹn. Rất nhanh trời đã tối đen, Chu Tráng cứ giục tôi lên đường, trong khi lão Lưu vẫn chưa về. Cứ có cảm giác gì đó không ổn, lão Lưu nói là đi tìm trưởng thôn hỏi thăm tình hình, đi suốt từ trưa sao còn không thấy đâu?

Thấy tôi lo lắng, Chu Tráng nói trưởng thôn là người nhiệt tình, khách đến nhà đều giữ lại ăn cơm uống rượu, nói không chừng giờ này ông ta đang uống ngất ngây rồi.

Ngẫm lại cũng có lý, tôi bèn, đi cùng Chu Tráng lên núi. Chu Tráng mang theo một cái xẻng, tò mò hỏi, cậu ta nói đây là công cụ để đánh lạc hướng người của Trương gia.

Chu Tráng đi trước dẫn đường, tôi theo sát phía sau, đi từ thôn đông, xuyên qua bãi ruộng, leo lên sườn núi. Dương Thảo Câu là một vùng nông thôn nghèo, núi ở đây cũng rất cao, hai chúng tôi men theo đường núi khoảng 20p thì đột nhiên Chu Tráng dừng chân, đi về phía không có đường mòn.

Tôi nghi ngờ hỏi: “Chu Tráng, đêm nay trăng không được sáng, đi theo đường mòn còn đã rất khó phân biệt vị trí, giờ tách ra, không sợ lạc à?”

Chu Trang vác cái xẻng cười cười nói: “Tôi lớn lên từ nhỏ ở đây, núi này đã đi không biết bao nhiêu lần, lạc làm sao được. Yên tâm đi, sắp đến rồi, cậu cứ theo sát tôi là được.”

Nói xong cũng chẳng chờ tôi phản ứng, bèn xoay người bước đi. Tôi là người nơi khác, chẳng quen thuộc bất cứ thứ gì ở đây, thầm nghĩ nếu Chu Tráng nói vậy, ắt có lý của mình, bèn không nghĩ nhiều mà đi theo.

Hai chúng tôi vạch cỏ dại đi xuyên núi, cành cây mọc cao cào rách hết cả áo.

“Chu Tráng, đi lâu thế rồi, còn bao xa nữa? Họ chôn con mình ở xa thế cơ à?”

Chu Tráng đi phía trước, không quay đầu, thấp giọng nói: “Sắp rồi, ngay phía trước kia!”

Bất đắc dĩ, tôi lại phải tiếp tục đi. Đi thêm nửa tiếng đồng hồ, núi ngày càng dốc, tôi cảm giác có gì đó không ổn. Nhà tôi cũng ở nông thôn, người chết cũng chôn trên núi, nhưng chỉ chôn ở sườn thoai thoải, có bao giờ chôn cao thế này đâu.

“Chu Tráng, có phải cậu nghe ngóng nhầm không? Ai lại đi hạ táng trên cao thế này?”

Chu Tráng không hề giảm tốc độ, cầm xẻng trong tay gạt bụi cây, nói: “Sắp rồi, đi thêm đoạn nữa thôi!”

Lời nói của cậu ta không hề giống với lúc chiều nay, nghe có cảm giác cứ lạnh nhạt thế nào. Lại đi thêm hơn 10p, xung quanh vẫn chỉ là vùng cỏ cây hoang vắng, thi thoảng có tiếng thú kêu, nửa đêm đi trong rừng núi, gió lạnh thổi thoáng qua khiến tôi sởn gai ốc.

Thật sự không nhịn được nữa, tôi hỏi thẳng: “Này, có phải cậu nhầm rồi không? Mang thi thể lên núi cao như vậy, mấy người họ có mà mệt chết à?”

Chu Tráng mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói: “Câm mồm đi, đến rồi!”

Bảo mình câm mồm?

Từ lúc tới Dương Thảo câu đến giờ, Chu Tráng vẫn luôn rất khách khí, đây là lần đầu cậu ấy có thái độ này. Núi sâu cây cao, ánh trăng đã không còn xuyên xuống được mặt đất, tôi đi phía sau chỉ có thể thấy được cái bóng mờ mờ, không khí xung quanh khiến bản thân sợ hãi.

Đang định thu xếp quay lại xuống xúi, bỗng nhiên Chu Tráng dừng lại, giọng lạnh như băng: “Đến rồi!”

Vừa nghe thấy thế, tôi vội bật đèn flash điện thoại lên, ngắm nhìn bốn phía. Chợt bất thình lình giật mình sợ hãi! Nơi tôi đang đứng là một bãi tha ma, đầy những nấm mồ cao thấp khác nhau, nhưng đều có điểm chung là chẳng có bia gì cả.

Một bãi mồ hoang!!!

Hít sâu một hơi, tâm trạng dần trở nên căng thẳng, tôi cảnh giác hỏi: “Chu Tráng, cậu có ý gì? Chúng ta đi tìm mồ nhà Trương gia, sao cậu dẫn tôi tới đây?”

Cuối cùng thì Chu Tráng cũng quay đầu lại, dưới ánh đèn di động, nét mặt cậu ta méo mó: “Đây là nhà của ngươi đấy!”

Câu nói và ngữ điệu của cậu ta vô cùng đáng sợ, tôi hốt hoảng, theo bản năng lùi lại một bước, ai ngờ hụt chân, ngã vào một cái hố to. Thất kinh sờ soạng, cái hố này vừa rộng vừa vuông vức, chẳng phải là một cái huyệt sao???

Vừa định bò dậy thì bất ngờ Chu Tráng bước tới, vung cái xẻng lên, đập thẳng vào đầu tôi. Toàn thân vô lực ngã xuống, máu túa ra, trong lòng lạnh như tro tàn.

Tôi xong đời rồi!!!

Nheo đôi mắt nhìn lên, Chu Tráng đang xúc từng xẻng đất hất xuống, hắn muốn chôn sống mình!!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 06-11-2023 07:56:50
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Trên gác mái (Update phần 77)
Đụ chị vợ (Update phần 72)
Ký ức tuổi thơ (Update phần 88)
Chuyện đời Thương (Update phần 64) - Unlit
Gái bản (Update phần 62) - The Sand
Mẹ dâm tìm chồng (Update phần 84)
Học sinh cá biệt (Update phần 65) - KingErT