truyensex88.net > Chuyện Sex > Chuyến xe bus số 13

Chuyến xe bus số 13

Phần 169

Nếu chỉ mình chị ta nghe nhầm thì không sao, giờ đến thằng con trai cũng nghe thấy, tôi bèn nghiêm túc, hỏi: “Đệ đệ, em xác định là không nghe lầm đấy chứ? Tiếng nói đó ở bên phòng anh?”

Thằng bé vừa và cơm vừa gật đầu: “Không sai, là một chị gái với một ông già nói chuyện bên phòng anh, em nghe họ nói hết rồi mới đi ngủ mà!”

Tôi buông đũa xuống hỏi: “Thế em có nghe rõ họ nói gì không? Ông lão nói gì?”

Thằng bé lắc đầu: “Em không rõ, có điều ông ta cứ gọi mãi như tức giận lắm ấy!”

Chuyện này thật đáng sợ, tối qua trong phòng chỉ có tôi với Thang Nghiêu, vốn không có ông già nào, càng lấy đâu ra ông già tức giận gọi ầm ĩ?

Thấy tôi kinh ngạc, vợ Chu gia chắc đã đoán ra gì đó, vẻ mặt sợ hỏi tôi ông lão kia là ai, sao lại giấu chị. Đang không biết phải giải thích thế nào thì chợt lão Quách đẩy cổng bước vào. Vợ Chu gia thấy thế vội ra đón ông ta vào nhà, lấy thêm bát đũa.

Lão Quách ngồi xuống mâm, gật đầu chào tôi rồi hỏi: “Thế nào rồi, mấy hôm nay không xảy ra chuyện gì chứ?”

Vợ Chu gia thở dài: “Cũng khá tốt chú Quách, sau khi làm theo lời chú, bôi máu gà lên trán với để dao kéo dưới gối thì ma nữ kia không dám mò tới nữa!”

Lão Quách yên tâm gật đầu. Tôi định nói cho chị ta biết, ma nữ là Thang Nghiêu đóng giả, nhưng sợ chị ấy sẽ tức giận sang mắng chửi nên lại thôi. Vợ Chu gia gắp cho lão Quách miếng thịt, lo lắng hỏi: “Chú Quách, chú xem, Thái Tuế đã chôn lại rồi, ma nữ cũng không tìm đến nữa, khi nào thì mẹ con cháu được về nhà?”

Lão Quách xua tay: “Chị gấp cái gì, ở nhà trưởng thôn không tốt à?”

Chị ta ngại ngùng nhìn tôi, nhỏ giọng nói: “Không phải, mà là sợ gây hiểu lầm, điều tiếng!”

Câu nói của vợ Chu gia làm tôi sặc nước bọt, thầm nghĩ, chị đã gần 50, tôi đây mới 30 tuổi đầu, tôi không nói gì thì thôi, chị lại sợ hiểu lầm?

Thấy tôi không vui, chị ta nói sang chuyện khác: “Chú Quách, mấu chốt là đây là nhà trưởng thôn đã mất. Ông ấy chết không minh bạch, hai mẹ con cháu ở đây, sợ lắm!”

Lão Quách gật đầu, thong thả nói: “Vợ Chu gia này, trưởng thôn sinh thời là người tốt. Lúc còn sống ông ấy biết hai mẹ con chị khó khăn, cũng rất chiếu cố, khỏi cần phải sợ, cứ ở lại đây đi!”

Thấy lão Quách không cho mình về nhà, vợ Chu gia thất vọng ra mặt.

“Đã làm theo lời chú, chôn cũng chôn rồi, nhà cũng không dám ở mấy ngày, hai mẹ con cháu còn phải lang thang bên ngoài bao lâu nữa?”

Lão Quách trầm mặt: “Hôm nay tôi đến tìm chị chính là vì chuyện này! Nghe tôi khuyên, đừng có về nhà nữa!”

“Tại sao?”

Lão Quách trầm ngâm một lát, nói: “Vợ Chu gia, tôi hỏi chị, cái hôm đào phải Thái Tuế, chị ra quán đồ ăn chín mua rượu đấy à?”

“Đúng thế, đều là chú bảo mà, mua sáu bảy cân, sao vậy?”

Lão Quách bất đắc dĩ lắc đầu: “Sáng nay tôi gặp trưởng thôn, phía sau còn có hai cảnh sát trên thành phố xuống, quán đồ ăn chín đó bán rượu giả!”

“Rượu giả?”

Nghe lão Quách nói, không chỉ riêng vợ Chu gia mà đến tôi cũng nhảy dựng!

“Chú Quách, nhà đó có vò rượu lớn lắm, vậy hôm đó tất cả số rượu cháu mua đều là giả à?”

“Đúng, tôi hỏi qua trưởng thôn rồi, nhà đó đã khai báo hết, tất cả vật dụng dùng để pha chế rượu giả cũng bị tịch thu. Giờ trưởng thôn đang đi từng nhà mua phải rượu giả để lấy lời khai đấy.”

Vợ Chu gia suy nghĩ một lát rồi thở phào: “Ai da, cũng may trưa hôm đó chúng ta không uống rượu, thật là vô lương tâm!”

Đầu chị ta nảy số chậm, nhưng tôi thì sớm biết ý lão Quách nói là gì, hỏi: “Bác Quách, thế thì dùng rượu giả ngâm Thái Tuế, khác nào là cho nó uống rượu giả?”

Lão Quách ủ rũ, vợ Chu gia bấy giờ mới phản ứng được, hốt hoảng nói: “Chú Quách, Thái Tuế chôn ở dưới đất bao lâu, nó phân biệt được rượu giả rượu thật không?”

Câu nói thật đúng chất ít học, tôi nghe mà nín cười. Lão Quách nói: “Ai da, ta sống từng này tuổi, mới lần đầu gặp chuyện lấy rượu giả ngâm Thái Tuế. Cho nên mới vội tới đây hỏi xem hai mẹ con chị mấy hôm nay thế nào.”

Tôi ngẫm nghĩ, nói: “Bác Quách, bác có nói là ngâm Thái Tuế trong rượu để nó uống say, quên chuyện xảy ra. Nếu đó là rượu giả, người uống không say thì hẳn Thái Tuế cũng không say, mà uống rượu giả thì dễ ngộ độc, cháu e là Thái Tuế cũng không xong!”

Vợ Chu gia gật đầu lia lịa: “Ai da chú Quách, cái này thì hỏng rồi. Thái Tuế uống phải rượu giả sẽ rất túc giận. Bảo sao hai hôm đầu thì có ma nữ tìm đến, tối qua lại có thêm một ông già, hóa ra Thái Tuế uống phải rượu giả nên đến tìm cháu tính sổ!”

Lão Quách lo lắng hỏi: “Không phải chị nói ma nữ đã không tới nữa, giờ lại lòi ra ông già là sao?”

Vợ Chu gia liếc tôi, nói: “Bên phòng cậu ấy, hơn nửa đêm hôm qua, hai mẹ con cháu nghe bên phòng có tiếng nói chuyện. Nhưng cậu này cứ sống chết chối là có ông già bên đó.”

Đúng là vớ được nồi là ném, lão Quách nghe vậy thì nhìn tôi, hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Nếu ông ta không nhắc đến vụ rượu giả, thì tôi cũng giấu diếm cho qua chuyện. Nhưng giờ việc đến nước này, tôi nghĩ cũng nên nói ra sự thật. Từ việc Thang Nghiêu giả ma dọa tôi mấy hôm nay, cho đến cuộc nói chuyện tối qua chỉ có hai người, không có ông già nào.

Bọn họ yên tĩnh ngồi nghe xong, lão Quách trầm mặc, vợ Chu gia thì tức trợn mắt, ném đũa xuống mâm, quát: “Tiểu nha đầu chết tiệt, đi du học nước ngoài mấy năm bị tâm thần à? Nửa đêm không ngủ, đi mặc váy đỏ dọa người, rồi chó nó chịu lấy!”

Lão Quách xua tay: “Vợ Chu gia, chị đừng có nhao nhao lên, chuyện này không đơn giản, yên để tôi nghĩ đã!”

Nghe lão Quách nói, chị ta mới nén giận: “Chú Quách, thật ra cháu cũng thấy ngờ ngợ, Thái Tuế là hung thần đạo hạnh mấy ngàn năm, sao lại biến thành ma nữ váy đỏ được. Theo cháu nghĩ ông già tối qua hai mẹ con cháu nghe thấy mới là Thái Tuế.”

“Cái này chưa chắc, có khi hai mẹ con chị nghe nhầm, có điều phải nhớ lời chú Quách này, hiện giờ đừng có về nhà, về là mất mạng, nghe chưa?”

Vợ Chu gia bừng tỉnh đại ngộ, chợt sững ra, lão Quách lại lo lắng hỏi: “Sao, sao lại sợ thế, chị về nhà rồi à?”

Chị ta ấp úng, cuối cùng chỉ vào tôi, nói: “Cháu chưa vào nhà, là cậu ấy vào!”

Lão Quách hoảng hốt nhìn tôi, căng thẳng: “Anh bạn trẻ, cậu vào nhà hai mẹ con họ? Chính tay cậu chôn Thái Tuế, nguy hiểm như thế, sao lại vào?”

Nháy mắt chuyện lại biến thành lỗi của tôi? Vợ Chu gia áy náy nói: “Chú Quách, là cháu bảo cậu ấy vào lấy tiền giấy để hóa cho cha.”

Lão Quách bất đắc dĩ thở dài thuờn thượt, thấy ông ta có vẻ ngưng trọng, vợ Chu gia dè dặt hỏi: “Chú Quách, theo chú có phải là Thái Tuế theo cậu ta về đây không?”

Lão Quách cau mày hồi lâu không lên tiếng, chắc đang suy nghĩ gì đó, phải 5p sau mới mở mồm: “Đừng nói bừa, chờ đêm nay xem sao đã!”

Nói xong ông ta có vẻ buồn bã đứng dậy thu xếp đi về. Vợ Chu gia vội hỏi: “Nếu đêm nay Thái Tuế lại đến tìm thì sao? Cháu phải chuẩn bị gì không?”

Lão Quách xua tay: “Không cần chuẩn bị gì cả, tối đi ngủ nhớ cài chặt cửa sổ, không được ra ngoài, mai tôi sẽ lại sang!”

Dứt lời, ông lão chậm rãi đẩy cổng ra ngoài. Lão Quách đi khỏi, vợ Chu gia ỉu xìu uể oải, cứ như khó sống qua đêm nay vậy. Nhà chị ta, tôi vào, giọng nói ông già cũng phát ra từ phòng tôi, ấy vậy mà chị ta chỉ lo cho bản thân, nửa câu an ủi tôi cũng không có. Chán nản, tôi bỏ dở bữa cơm, nhấc đít đi ra ngoài giải sầu.

Định đi tìm Thang Nghiêu, nhưng chẳng biết nhà cô ấy ở đâu, bất đắc dĩ châm điếu thuốc, đi lang thang trong thôn không có mục đích. Từ hồi cầm lái chiếc xe số 13, gặp vô số chuyện quái lạ, còn mấy lần trở về từ cõi chết, trước mắt chẳng qua chỉ là một ông già vô hình, có gì đáng sợ?

Tôi tự an ủi bản thân, ngẫm lại giờ buổi sáng cũng chẳng có việc gì, bèn đi mua ít giấy tiền, lên núi tìm mộ trưởng thôn, hóa vàng cho ông ta, tiện dọn dẹp cỏ dại quanh mộ.

Vợ Chu gia thì đã sợ mất mật, lúc tôi về, cửa phòng chị ta khóa trái từ bao giờ.

Trời dần tối, hai mẹ con hẳn là vẫn sợ hãi, không dám ra khỏi phòng, cơm tối cũng chẳng ăn, tôi giở chăn vừa định nằm xuống thì Thang Nghiêu tới.

Cô ấy vẫn mặc bộ váy đỏ, chẳng khách khí, đi vào ngồi xuống cạnh tôi. Ở cái thôn xa lạ này mà có bạn để nói chuyện thì còn gì bằng, huống chi mình còn cần nghe nhiêu thông tin từ cô ấy, thái độ với cô ta cũng niềm nở hẳn lên.

Thang Nghiêu là người dễ tính, không so đo hiềm khích lúc trước, chỉ một lát đã nói chuyện với tôi rất sôi nổi. Thời gian cứ thế dần trôi, cũng đã muộn, tôi lại thu xếp đưa cô ta về, thực ra thì chỉ là cái cớ, giả mù sa mưa lấy lòng, nhưng không ngờ hôm nay cô ta lại đồng ý luôn.

Nói thì xấu hổ, chứ tôi phải lên dây cót tinh thâng lắm mới dám khoác cái áo, đưa cô ta ra cổng. Trên đường đi, hai chúng tôi hẹn nhau ngày mai dậy sớm leo núi, đương nhiên tôi rất sẵn lòng, không thể bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào nói chuyện cùng cô ta cả.

Bất ngờ là nhà Thang Nghiêu rất to, phải đến ba gian nhà khang trang, mặt sân được đắp xi măng sạch sẽ, nhìn là biết nhà giàu. Mà nghĩ lại cũng phải thôi, cho con đi du học Anh quốc, chắc chắn phải có điều kiện rồi.

Tiễn cô ấy vào nhà, tôi quay lại đường cũ, đi về. Nhà Thang Nghiêu cách nhà trưởng thôn không xa lắm, tôi hơi mệt, cúi đầu bước đi, đang đi bỗng nghe phía sau có tiếng động: “Lạch cạch lạch cạch…”

Nông thôn hay nói với nhau, ban đêm đi trên đường, bất kể nghe thấy tiếng động gì cũng không được quay đầu, bởi trên vai và đầu nguồ sống có tam tinh hỏa, quay đầu một cái tắt một ngọn, nếu tam tinh hỏa tắt hết, rất dễ bị ma nhập.

Tuy không quay đầu, nhưng tôi nghe âm thanh này rất rõ, chính xác có thứ gì đó đang đi theo mình! Sởn gai ốc, tôi bước nhanh hơn, âm thanh lạch cạch phía sau cũng vì vậy mà dồn dập hơn.

“Lạch cạch… lạch cạch…”

Giống như có thứ gì đó đang nện bước trên đường, nhưng nếu là người bình thường, ai lại cố ý phát ra âm thanh lớn như vậy? Chợt nhớ đến việc cho Thái Tuế uống rượu giả, tôi chột dạ, vội chạy thục mạng về nhà trưởng thôn.

Tới nơi, thở hồng hộc, trong khoảnh khắc chuẩn bị vào nhà, tôi không kìm được lòng hiếu kỳ, quay đầu lại thì thấy…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 06-11-2023 07:56:50
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cô gái Oải Hương (Update phần 56)
Mẹ vợ dâm đãng (Update phần 57)
Xuyên qua hiện tại (Update phần 76)
Em đã có chồng chưa? (Update phần 97)
Tâm sự của gái 18 (Update phần 58)
Cuồng loạn (Update phần 9)
Thằng Dương (Update phần 59)