truyensex88.net > Chuyện Sex > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 47

Tống Thanh Thư thầm hô to may mắn, cũng do nội lực mấy cao tăng chưa kịp điều tức nên lực không đủ, Lục Mạch thần kiếm mỗi lần triển khai xong một chiêu kiếm khí, cần mấy khắc để điều tức cân bằng nội lực, tuy rằng có thể dựa vào kiếm trận yểm hộ lẫn nhau, nhưng do hắn ở trên cao đánh xuống, chưởng lực hùng hậu gấp đôi, có điều hắn lúc này cũng bị khí huyết sôi trào, vội vã âm thầm vận công điều tức lên.

– Dừng tay!

Khô Vinh đại sư cuối cùng cũng phải xoay người lại, khuôn mặt quả nhiên như là miêu tả, một nửa khuôn mặt trơn bóng như thiếu niên, một nửa thì hình dung tiều tụy.

– Giỏi lắm… Hàng long thập bát chưởng, thì chủ là Bắc Tiêu Phong sao?

– Nam Viện Tiêu đại vương là người có phong thái từ lâu nay vãn bối hâm mộ, đạo hạnh tầm thường sao dám so với Tiêu Phong.

Tống Thanh Thư câu nói này là nói thật, vừa rồi với chiêu Kháng long hữu hối, nếu như Tiêu Phong sử ra, tốc độ chưởng lực nhanh chóng e rằng Khô Vinh đại sư không thể tránh khỏi, mà bắt buộc phải đón đỡ chưởng lực thì chưa biết tình huống sẽ ra sao.

Còn chiêu Phi Long Tại Thiên lúc đó có cơ hội thật tốt, đánh xuống bên bên dưới, là Tiêu Phong e rằng xương tay của ngũ tang cũng là nứt vỡ, chứ không phải chỉ là chấn thương nội lực.

– Ừ… cũng đúng là không phải, vừa rồi ở giữa không trung, thí chủ bỗng dưng vọt lên hơn trượng né thoát kiếm khí, hẳn đó là tuyệt kỹ của Võ Đang – Thê vân tung, trên đất xê dịch xoay chuyển thân hình, tựa hồ là Xà hình phiên ly thuật trong Cửu âm chân kinh…

Khô Vinh biểu hiện nghiêm nghị, chấp tay hành lễ.

– Thì chủ tuổi còn trẻ, thân kiêm nhiều tuyệt học như vậy, thực sự hiếm thấy trên đời.

– Đại sư quả nhiên kiến thức uyên bác.

Tống Thanh Thư khâm phục nói rằng.

– Tại hạ chuyến đi này cũng không ác ý, chỉ muốn mở mang kiến thức võ công Lục mạch thần kiếm mà thôi.

Nhưng trong lòng cười thầm không ngớt, nếu võ công mình thấp kém, e sợ giờ khắc này đã sớm bị cầm giữ chịu nhục, thế giới này thiên hoa loạn trụy, ba hoa chích chòe, kỳ thực chẳng qua là nhờ mình có thực lực…

– Vậy thì thí chủ đã đạt được mong muốn, xin cứ tự nhiên rời khỏi đây.

Khô Vinh thiền sư sắc mặt vẫn còn bàng hoàng, ra bộ tiễn khách.

– Đại sư đã biết được tại hạ có Cửu âm chân kinh, thì chắc cũng nghe được trong truyền thuyết giang hồ, lời nói đắc tội hơi khoa trương, nhưng Cửu âm chân kinh ở trong võ lâm e rằng còn cao hơn Lục Mạch Thần Kiếm, nếu như các vị đại sư đồng ý, vãn bối đồng ý lấy Cửu âm chân kinh đổi lấy Lục mạch thần kiếm kiếm phổ nhìn qua, đại sư yên tâm, tại hạ tuyệt đối không mang kiếm phổ đi, chỉ cầu nhìn qua một chút, cũng là đạt được tâm nguyện rồi.

Lời nói của Tống Thanh Thư tràn ngập mê hoặc, bởi vì lối suy nghĩ của hắn khác với võ lâm nhân sĩ của thời này, đó chính là vì hắn là người hiện đại nên phóng khóang, không có tầm nhìn hạn hẹp bo bo cái gì cũng muốn giữ lấy cho riêng mình, với lại Cửu âm chân kinh cũng không phải là của hắn, hắn dùng để đổi lấy Lục mạch thần kiếm cũng không cảm thấy đau lòng.

Chúng tăng nhìn nhau, nhìn từ trong mắt đối phương cũng có tâm ý động lòng.

Cửu âm chân kinh và Dịch cân kinh, Cửu dương thần công, Quỳ hoa bảo điển cùng được xưng là tứ đại thần công đương đại võ lâm, năm xưa Võ lâm Ngũ bá vì tranh giành Cửu âm chân kinh mà không để ý đến thân phận, thậm chí còn đến Hoa Sơn luận kiếm, đại chiến suốt ba ngày ba đêm…

Lúc Cưu Ma Trí đến đề nghị lấy tam tuyệt kỹ là Niêm hoa chỉ, Đa la diệp chỉ, Vô tương kiếp chỉ trao đổi Lục mạch thần kiếm, chúng tăng đã là muốn động long rồi, huông hồ bây giờ Tống Thanh Thư đưa ra Cửu âm chân kinh, ngay cả Khô Vinh đại sư trong lòng cũng nổi lên gợn sóng.

– Thí chủ có chỗ không biết, ngày trước Thổ Phồn Đại luân minh vương Cưu Ma Trí có ý đồ bất chính, bần tăng vì không để cho độc môn tuyệt kỹ bị kẻ gian đoạt đi, nên đã đem kiếm phổ thiêu huỷ, e rằng làm cho thí chủ phải thất vọng.

Khô Vinh đại sư dù sao cũng là cao tăng tu luyện mấy chục năm đắc đạo, rất nhanh sẽ hồi phục tâm tình, liền nói lời cự tuyệt.

– Về chuyện này vãn bối cũng có biết.

Tống Thanh Thư không ngạc nhiên, mỉm cười nói,

– Nhưng mà chư vị thần tăng không phải là nỗi người học được một chiêu kiếm khí sao? Vậy cũng có thể đem kiếm khí một lần nữa viết ra từng người…

Thấy chúng tăng đang do dự, Tống Thanh Thư quyết định châm thêm một ngọn lửa cuối cùng, hỏi:

– Các vị đại sư cảm thấy nội lực của mình so với vãn bối thì thế nào?

Thiên Nhân phương trượng do dự rồi vẫn nói thẳng:

– Thí chủ nội lực so với bần tăng cao hơn không ít, so với sư thúc, e rằng cũng không kém bao nhiêu.

Khô Vinh lắc lắc đầu:

– Thiên nhân phương trượng không cần vì ta mà không dám nói, vị thí chủ này nội lực cũng trội hơn ta…

– Các vị đại sư chẳng lẽ không nhận thấy điều kỳ lạ sao?

Tống Thanh Thư nói tiếp.

– Vãn bối tuổi còn trẻ, thời gian tu luyện khẳng định không sánh bằng các vị cao tang đang ngồi ở đây, thế thì tại sao nội lực của vãn bối lại vượt qua các vị đại sư?

– Chẳng lẽ là do tác dụng của Cửu âm chân kinh?

Chúng tăng thay đổi sắc mặt, hỏi.

– Không sai, bên trong Cửu âm chân kinh có phần tâm pháp dịch cân rèn cốt, có thể làm cho nội công người trong tu luyện vượt xa nhanh với cách tu luyện người thường, vì lẽ đó nên vãn bối bây giờ nội lực mới được như thế. Vãn bối vừa rồi thấy các vị đại sư mỗi người sử dụng một chiêu kiếm khí, xin thứ cho ngông cuồng phỏng đoán, nội lực không đủ, nên không thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh của Lục mạnh thần kiếm, không biết vãn bối có nói đúng hay không?

– Đúng vậy… triển khai Lục Mạch Thần Kiếm cần phải dùng đến nội lực, nội lực của chúng ta tu luyện chưa đủ nên mới quyết định mỗi người luyện một chiêu kiếm khí.

Khô Vinh nói mà không có biểu cảm gì.

– Lục Mạch Thần Kiếm ảo diệu là một người cùng lúc sử dụng được toàn bộ mới có thể hoàn toàn phát huy được, các vị đại sư kiếm trận tuy rằng tinh diệu, nhưng mỗi người xoay chuyển, khó tránh khỏi sơ hở, do đó vãn bối mới có cơ hội để tận dụng được. Nếu như các vị đại sư luyện được Cửu âm chân kinh, thì không lâu có thể tăng thêm nội lực, tất nhiên là đạt được lô hỏa thuần thanh để triển khai Lục Mạch Thần Kiếm. Vãn bối chỉ cầu nhìn qua kiếm phổ, thời gian không quá một nén nhang sẽ vật quy nguyên chủ.

Tống Thanh Thư lời nói rất khẩn thiết, các vi6 cao tang cũng động lòng.

– Sư thúc, nếu vị thí chủ này chân thành như vậy, hày là cứ để vị thí chủ này xem trong thời gian một nén nhang?

Thiên Nhân phương trượng quay đầu lại, hướng về Khô Vinh đại sư xin chỉ thị, còn lại bốn vị cao tăng trong lòng cũng nghĩ giống như vậy, cõi đời này tuy rằng bọn họ đã gặp qua không ít kỳ nhân dị sĩ, có điều trong thời gian ngắn bằng một nén nhang, hiểu được ý nghĩa khó hiểu bên trong kinh phổ Lục Mạch Thần Kiếm, e rằng khó mà có được khả năng.

Khô Vinh trầm mặc một lúc lâu, rốt cục ngẩng đầu nhìn Tống Thanh Thư hỏi:

– Thí chủ bây giờ trên người đã mang mấy môn tuyệt học, võ công cao cường, cùng thời với thí chủ chắc khó mà có địch thủ, hà tất lại phải cần đến cần Lục mạch thần kiếm đây?

Tuy rằng Khô Vinh cũng đồng dạng không cho là Tống Thanh Thư có thể trong thời gian ngắn mà nhớ được Lục mạch thần kiếm, nhưng trong lòng ông cũng biết, thiên hạ không chuyện trao đổi đơn giản như vậy, đối phương lấy ra thần công Cửu âm chân kinh như vậy, không thể chỉ là để liếc mắt nhìn cho biết Lục mạch thần kiếm mà thôi, chắc chắn là hắn sẽ có biện pháp gì đó học trộm Lục mạch thần kiếm.

Tống Thanh Thư cười khổ một tiếng, thở dài nói:

– Các vị là võ lâm tiền bối, kiến thức sâu rộng, vậy đại sư cho rằng võ công của vãn bối so với Khiết Đan Nam Viện đại vương Tiêu Phong như thế nào?

Khô Vinh thiền sư chần chờ chốc lát, khẽ lắc đầu:

– Tiêu đại vương lúc trước đã từng quét ngang võ lâm Trung Nguyên, ở trong chốn giang hồ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu, trong tay Hàng Long Thập Bát Chưởng tung hành thiên hạ, thí chủ võ công mặc dù cũng cao thâm, nhưng so với Tiêu đại vương e rằng vẫn không sánh kịp.

– Vậy nếu so với Minh giáo Trương Vô Kỵ thì sao?

Khi Tông Thanh Thư nhắc đến tên Trương Vô Kỵ, trong lòng lại nhớ đến lúc Chu Chỉ Nhược cùng y tình chàng ý thiếp, bất chợt lại cảm thấy phiền muộn vô cùng…

– Trương giáo chủ một thân sử dụng thần công Càn khôn đại na Di, thần diệu vô biên, năm đó tại Quang Minh đỉnh một người độc chiến với cao thủ lục đại phái, thí chủ võ công so với Trương giáo chủ vẫn còn không đủ.

Khô Vinh đại sư suy nghĩ một lát, nêu ra phán đoán của mình.

– Vậy thì đại sư đã biết vì sao vãn bối còn mơ ước đến Lục Mạch Thần Kiếm của quý phái rồi chứ?

Tống Thanh Thư lại cười khổ nói, lời này vừa ra khỏi miệng, hắn cũng đã thừa biết là Lục Mạch Thần Kiếm cũng lại không có duyên với hắn rồi, có điều hắn chính là một con người như vậy, tuy rằng lúc hành động cũng đôi khi đê tiện, nhưng luôn luôn có khí khái và ngạo khí, có lúc hắn cũng không muốn mình quá mức hèn mọn, vì thế bây giờ xem thường câu nói dối.

Quả nhiên nghe được lời nói của hắn, Khô Vinh thầm một câu niệm phật:

– Thí chủ đã thẳng thắn cho bần tăng biết, đủ thấy thí chủ là một người quang minh chính đại. Chỉ tiếc là Lục Mạch Thần Kiếm bản phái từ trước đến giờ bất truyền cho người ngoài, bần tăng cũng không muốn trở thành tội nhân trăm năm của Đoàn thị, mong rằng thí chủ thứ lỗi.

– Vãn bối cũng lý giải, đêm nay quấy rối các vị đại sư thanh tu, mong rằng xin thứ tội.

Nói xong Tống Thanh Thư cười dài một tiếng, xoay người rời đi.

Chúng tăng cũng không ngăn trở, nhìn bong dáng Tống Thanh Thư rời đi, Thiên Nhân phương trượng suy nghĩ: “ Từ đây võ lâm sợ rằng sẽ xảy ra nhiều chuyện. “

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 20-11-2023 02:14:46
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Ngang trái (Update phần 79)
Gạ tình cô giáo Hân (Update phần 21)
Lần đầu chịch bà xã (Update phần 57)
Dì Nguyệt (Update phần 18) - Đào Thị Búp
Cảm xúc bóng đá (Update phần 59)
Mượn vợ (Update phần 67) - Number Seven
Sale bất động sản (Update phần 83)
Mèo con miệt vườn (Update phần 61)
Trong Loạn Thế (Update phần 92) - Akay Hau