truyensex88.net > Chuyện Sex > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 28

– Này tiểu đệ… ngươi có cảm thấy Mộ Dung công tử đối với ta, tựa hồ có chút nhiệt tình quá đáng không?

Rời khỏi Mạn đà sơn trang, Hồ Phu Nhân muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi Tống Thanh Thư.

– Yểu điệu thục nữ, quân tử háo cầu. Tẩu tẩu tinh khiết như thủy tinh, Mộ Dung công tử nhiệt tình thì cũng không có gì làm lạ…

Tống Thanh Thư quay đầu cười cười nói.

– Tiểu đệ…

Hồ Phu Nhân trách hắn, giọng nói mềm mại kéo dài, nghe qua xương cốt Tống Thanh Thư như là mêm nhũn.

– Ngươi lại nói đùa, phong thái liễu yếu đào tơ của Vương cô nương so với ta dễ nhìn hơn quá nhiều, Mộ Dung công tử làm sao mà lại giống như tiểu đệ nói… như vậy.

– Ở trong lòng tiểu đệ, tẩu tẩu so với Vương cô nương thì xinh đẹp hơn nhiều.

Tống Thanh Thư thấy Hồ Phu Nhân đôi mi thanh tú chớp một cái, tựa như muốn sinh khí, hắn vội vã nói lãng sang chuyện khác:

– Phỏng chừng là Mộ Dung công tử có chủ ý ngắm nhìn bảo tàng của Sấm vương đây.

– Tiểu đệ cũng biết chuyện bảo tàng Sấm vương à?

Hồ Phu Nhân cả kinh, đây là bí mật lớn nhất trong lòng nàng, trong lúc ngạc nhiên cũng không nhớ đến hắn vừa trêu ghẹo nàng.

– Tẩu tẩu đã quên là tiểu đệ xưng là “ giang hồ Bách Hiểu Sanh” hay sao? Chuyện giang hồ đại sự, thật sự có rất nhiều chuyện tiểu đề đều biết.

Tống Thanh Thư giả vờ cười thần bí nói.

– Hay là tiểu đệ có phải cũng chủ ý dòm ngó đến kho tàng Sấm vương?

Hồ Phu Nhân trong lòng có chút cảm giác khó chịu, trong lúc nhất thời liền hoài nghi đến đối phương tiếp cận với mình là có mục đích thật sự.

– Đương nhiên…

Tống Thanh Thư trả lời làm cho Hồ Phu Nhân lạnh cả tim.

– Ngày nào đó kho tàng này có thể sẽ có tác dụng lớn…

Nhìn thấy vẻ mặt Hồ Phu Nhân tram xuống, trong lòng hắn biết lúc này nàng đang nghĩ gì, Tống Thanh Thư cười nói tiếp:

– Tẩu tẩu đừng lo lắng, chuyện chúng ta gặp gỡ chỉ là ngẫu nhiên, hơn nữa tiểu đệ cũng biết vị trí kho tàng, tẩu tẩu không cần phải nghĩ đến tiểu đệ có mục đích gì khác.

– Ngươi biết vị trí?

Hồ Phu Nhân kinh hô:

– Điều này là không thể nào…

Rất hiếm khi nhìn thấy giọng nói yếu ớt của Hồ Phu Nhân với vẻ mặt ngơ ngác như vậy, Tống Thanh Thư liền ra vẻ huyền bí nói rằng:

– Đã nói tiểu đệ là giang hồ Bách Hiểu Sanh, tuy rằng địa điểm cụ thể vẫn chưa có rõ ràng lắm, nhưng đại thể phương hướng thì tiểu đệ vẫn biết, đến lúc đó tiểu đệ có lẽ sẻ tự tìm ra, tẩu tẩu có dự định giết tiểu đệ để diệt khẩu không vậy?

Hồ Phu Nhân sâu kín thở dài một hơi:

– Cũng không biết ngươi tuổi còn trẻ, làm sao mà lại biết nhiều chuyện như vậy.

– Tiểu đệ khi còn bé gặp phải một đạo nhân ngao du, lão nhân gia thấy tiểu đệ xương cốt khác thường nên lấy làm kinh ngạc, liền cùng tiểu đệ trò chuyện thật lâu, lão nhân gia còn nói mình là thần tiên, có rất nhiều cố sự lão nhân gia đều giảng giãi cho tiểu đệ nghe, thấy hứng thú nên tiểu đệ nhớ thật kỹ ở trong lòng.

Hồ Phu Nhân ra vẻ không tin, hỏi tới:

– Vậy lão nhân gia đó có nói tên mình gọi là gì không?

– Có… dường như là tên gọi Kim Dung gì đó.

Tống Thanh Thư vẻ mặt có chút quỷ dị.

– Kim Dung?

Hồ Phu Nhân suy tư một hồi:

– Trong chốn giang hồ xưa nay chưa từng nghe nói đến tên nhân vật này.

Nàng còn nghĩ rằng Tống Thanh Thư không muốn nói thật, cho nên cũng không tiện hỏi thêm nữa.

– Thiên hạ rộng lớn như vậy, chúng ta trước tiên phải đi nơi nào?

Hồ Phu Nhân không muốn nhắc đến chuyện kho tàng Sấm vương nữa, dù nàng đau đầu Tống Thanh Thư vì sao lại biết, nhưng không thể làm gì khác hơn là nhìn chúng quanh rồi hỏi hắn.

– Đương nhiên là Kinh Châu!

Tống Thanh Thư đã định liệu trước nói.

Đã có mấy mấy lần hắn tìm phương hướng ứng nghiệm, Hồ Phu Nhân từ trong đáy lòng đã tin tưởng phán đoán của Tống Thanh Thư, nàng không nói thêm gì nữa.

Hai người một đường phong trần mệt mỏi đi thẳng tới Kinh Châu, Tống Thanh Thư trên đường đi vẫn suy tư cách nảo để tìm kiếm được Thần Chiếu kinh.

“Đầu tiên nhất định phải biết câu chuyện Liên Thành Quyết hiện tại đã phát triển đến chỗ nào rồi.”

Tống Thanh Thư cẩn thận suy nghĩ một chút, phương pháp phán đoán của hắn chính là thăm dò trong đại lao Kinh Châu có Đinh Điển bị giam cầm trong đó hay không cái đã.

Khi Tống Thanh Thư đem ý định thăm dò đại lao Kinh nói cùng Hồ Phu Nhân, nàng mặt lộ vẻ vẻ khó khan:

– Có lẽ tiểu đệ có chỗ không biết, bây giờ Mông Cổ cùng nước Tống đang giằng co ở Tương Dương, còn Kinh Châu là mạch máu hậu cần của Tương Dương, cho nên là nơi này quân sự rất quan trọng trọng yếu, khu vực phụ cận trú quân không dưới mười vạn, đại lao Kinh Châu e rằng không phải là nơi dễ dàng để xông vào.

Lần này đến phiên Tống Thanh Thư ngạc nhiên, ở trong ấn tượng của hắn, trong nguyên tác những cao thủ võ lâm kia, đừng nói một nhà tù, ngay cả hoàng cung đều có thể tới lui tự nhiên, bây giờ gặp được thực tế, sự việc hoàn toàn không phải như thế a.

– Chúng ta cứ thử xem qua một chút, biết đâu lực lượng phòng thủ trong đại lao không nghiêm ngặt như chúng ta tưởng…

Tống Thanh Thư không vì khó khăn mà từ bỏ ý định.

Hồ Phu Nhân không muốn dây dưa với hắn, đành đáp ứng:

– Được rồi, có điều tiểu đệ phải nghe theo lời ta, không nên vọng động, bây giờ thân thể tiểu đệ không được tốt, nếu xảy ra chuyện gì, ta e sợ bảo vệ không được tiểu đệ vẹn toàn.

– Được rồi… được rồi, tiểu đệ không phải là gã ngốc.

Tống Thanh Thư đầu gật như con gà mổ thóc.

Hai người một đường tìm kiếm đến phủ đại lao Kinh Châu mà đến, từ xa xa quan sát, hai người biến sắc, chỉ thấy đâu đâu cũng có quân binh tuần tra, thủ vệ nghiêm ngặt cực kỳ.

Hồ Phu Nhân nặng lòng nhớ đến thương thế của Tống Thanh Thư, nghe hắn nói bên trong đại lao có thể có người biết được về tăm tích của Thần Chiếu kinh, nàng âm thầm có chủ ý, quay đầu lại nói với Tống Thanh Thư:

– Tiểu đệ ở đây chờ ta trong chốc lát, ta đi thăm dò thám thính thử xem.

Hai người hiện tại cách nhau rất gần, nghe bên cạnh trên người nàng truyền tới nhàn nhạt mùi thơm, Tống Thanh Thư trong lòng rung động, liền vội vàng nói:

– Tẩu tẩu không thể mạo hiểm!

– Không có chuyện gì, ta chỉ đi thăm dò thử mà thôi.

Hồ Phu Nhân quay đầu lại nở nụ cười, trong nháy mắt tựa như một tia khói hướng tới gần về hướng đại lao.

Trong nháy mắt đó, Tống Thanh Thư bị nụ cười của Hồ phu nhân mê hoặc thần hồn điên đảo, hắn nghĩ thầm chính mình tại sao như vậy, chính mình cũng là một người quen thuộc nhìn mỹ nữ, làm sao bây giờ đối phương chỉ một cái nhíu mày hoặc một nụ cười đều có thể câu dẫn tâm trí mình?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 20-11-2023 02:14:46
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Biến cố cuộc đời (Update phần 46)
Vương quốc (Update phần 69) - kiehry
Hương đàn bà (Update phần 90)
Bắt cóc bạo dâm (Update phần 66)
Nữ nhân Tô gia (Update phần 263)
Gái cơ quan (Update phần 86)
Em vợ nứng lồn (Update phần 83)
Cô giáo chủ nhiệm (Update phần 177)