truyensex88.net > Chuyện Sex > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1

Phần 115

Viên phu nhân và Tống Thanh Thư nhìn nhau nở nụ cười, rồi vội vã xuất cung mà đi.

– Nhờ có ngươi chuẩn bị trước tình huống như thế, nếu không bị tên bán nam ban nữ kia sờ qua bộ ngực, ui… nghĩ liền đã buồn nôn rồi.

Ra khỏi thành Yến kinh, hai người đổi trở lại y phục của mình, Viên phu nhân giờ thì sử dụng lại giọng nói của mình.

– Viên phu nhân muốn nghe lời nói thật hay là lời nói dối?

Tống Thanh Thư chần chừ, quỷ dị mỉm cười.

– Lời nói dối là gì, lời nói thật thì sao?

Viên phu nhân bị hắn nói làm cho cảm thấy lẫn lộn.

– Lời nói dối sao chính là tại hạ thần cơ diệu toán, nghi ngờ Đông Phương Bất Bại sẽ đến thẩm tra, nên dùng một chiêu như thế.

Tống Thanh Thư đáp.

Viên phu nhân chần chờ rồi hỏi:

– Còn lời nói thật?

– Lời nói thật…

Tống Thanh Thư ra vẻ không tiện”

– Kỳ thật là… Tại hạ muốn tìm thêm một lý do quang minh chính đại để sờ sọang Viên phu nhân.

– Tống Thanh Thư, ta muốn giết ngươi!

Viên phu nhân giận dữ, lập tức rút kiếm ra hướng Tống Thanh Thư đâm tới, nhưng đối phương đã chạy trước mất rồi…

Mãi đến khi hai người đến một trấn nhỏ vào tửu điếm ngồi xuống, Viên phu nhân vẫn chưa có nguôi giận, Tống Thanh Thư liền cười làm lành nói:

– Vừa rồi chỉ là thấy Viên phu nhân tư lự không vui, nên chỉ đùa giỡn, để bồi tội, tại hạ sẽ đi cùng phu nhân lên đến Hoa Sơn, việc chấp hành nhiệm vụ của Khang Hy để tính sau…

Viên phu nhân sắc mặt cũng hòa hoãn, ngoài miệng nói:

– Hừ… cũng lạ, ngươi lại tự nguyện đi cùng với ta…

Tống Thanh Thư cầm lên ấm trà trên bàn, châm cho nàng một chén, ngượng ngùng nở nụ cười:

– Dọc theo đường đi có một người châm trà đưa nước làm sứ giả hộ hoa, dù sao cũng không phải là chuyện xấu…

Viên phu nhân bất chợt thấy hắn đột nhiên ngừng lại câu nói, ngẩng đầu mới phát hiện ra ánh mắt Tống Thanh Thư sáng quắc nhìn chằm chằm phía sau lưng mình, liền cũng quay đầu nhìn lại.

Trong tử điếm đang bước vào một nam một nữ, nam nhân thân thể khí vũ hiên ngang, trên lưng vác lấy một cái bao, tầm ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, nữ nhân ước chừng ba mươi hai, ba mươi ba tuổi, da quang trắng hơn tuyết, mi mục như họa, cổ ngọc trắng nõn, thân hình của nàng hơi đẫy đà, nhưng một thân linh lung đường cong thướt tha uyển chuyển, nhất là hai bầu vú đội lên trong cái áo xông ra nổi bật bộ ngực sữa, đó là một tuyệt sắc mỹ nhân.

Nam nhân kia dắt tay phu nhân kia, hai người cử chỉ thân mật, tựa như một đôi phu thê mới cưới, đi tới một cái bàn trống, nam nhân kia kéo qua cái băng ghế, đỡ phu nhân ngồi xuống, vô cùng ôn nhu săn sóc.

Hai người này y phục đều rất hào hoa phú quý, phu nhân trên đầu cắm trên búi tóc một cây trâm nạm châu hoàng kim phượng, xem mấy hạt trân châu cỡ đầu ngón tay út, sáng loáng tròn trịa, cũng biết rất là quý giá.

Thấy Tống Thanh Thư nhìn phu nhân chằm chằm không chớp mắt, Viên phu nhân trong lòng có chút không vui, hừ lạnh một tiếng.

Phảng phất thức tỉnh, Tống Thanh Thư lẩm bẩm thở dài nói:

– Tướng mạo xinh đẹp, màu da trắng nõn, đừng nói phương bắc khó mà có được một mỹ nhân như thế, cho dù là ở Giang Nam cũng cực kỳ ít có, trên người nàng xuyên bộ váy áo bằng gấm màu xanh biếc thêu hoa, màu sắc tươi sáng, có điều dung quang của nàng, so với gấm vóc rực rỡ kia thì lại có vẻ âm u vô sắc.

– Ngươi nói đủ chưa vậy?

Viên phu nhân lại cảm thấy tức giận dị thường.

– Sao vậy? Phu nhân đố kỵ ư?

Tống Thanh Thư quay đầu lại, tự như cười hỏi Viên phu nhân.

Viên phu nhân đang muốn mở miệng, đột nhiên nhìn thấy bên kia phát sinh biến hóa, gắt giọng:

– Nam nhân chẳng phải là thứ tốt gì…

Tống Thanh Thư ngạc nhiên ngẩng đầu, phát hiện sát bàn bên có mấy tên đạo tặc đứng dậy hướng về phía đôi kia nam nữ tới gần.

– Chúng ta là người của Hắc Hổ trại, ai không muốn chết thì cút ngay ra ngoài.

Một tên trong đó thét to, trong tửu điếm không ít thực khách vội vã bỏ chạy ra ngoài.

– Haha… lần này vận may lại tốt như vậy, không chỉ gặp một con dê béo, còn có tiểu nương tử quyến rũ câu người đến như thế.

Mấy tên còn lại cũng cười dâm đãng dồn dập quan sát phu nhân kia.

– Hỗn trướng!

Nam nhân vỗ bàn một cái, đứng thẳng người lên.

Tống Thanh Thư lắc đầu, người nam nhân này bị nội thương rất nặng, chắc là chạy trời không khỏi nắng…

Mấy tên đạo tặc cầm ghế lên liền đập tới, trong đó có một thanh đao bổ tới.

– Quy Nông cẩn thận!

Nhìn thấy ánh đao sáng lấp lóa, phu nhân kia sợ đến hoa dung thất sắc.

“Quy Nông? ”

Tống Thanh Thư nghĩ thầm chẳng lẽ chính là hai người kia?

Ngươi có tên gọi Quy Nông không chút hoang mang, tránh thoát mấy cái băng ghế đang đập tới, co rụt cùi chỏ lại, đánh mạnh vào bụng một tên đạo tặc.

Tên cường đạo phun ra một ngụm máu tươi, nam tnhân nhẹ nhàng uốn mình một cái, giơ thanh kiếm trong tay đỡ lấy đòn của mấy tên còn lại.

– Nam nhân này trong lúc vung tay nhấc chân võ công cũng rất cao minh, nhưng vì nội lực yếu ớt nên khó mà chịu nỗi với lũ đạo tặc đông người.

Viên phu nhân cũng vẫn quan tâm đến giữa trường đấu, thấy thế liền nói với Tống Thanh Thư.

Nàng vừa dứt lời, nam nhân đã bị một tên cường đạo đạp trúng từ phía sau lưng, mất đi cân bằng loạng choạng, tên đạo tặc khác làm gì bỏ qua cơ hội này, liền giơ lên đao dồn dập chém tới.

Nam nhân vô cùng chật vật mà lách mình tránh né, có điều thoát được chiêu đao hiểm ác, nhưng không né thoát được quyền cước của số đông, gã lùi lại tới bên cạnh phu nhân, một ngụm máu tươi cũng không nhịn được nữa đã phun ra ngoài, gã nhìn phu nhân cười buồn nói:

– Điền Quy Nông ta không chết vào trong tay thiên hạ vô địch thủ Kim Diện Phật Miêu Nhân Phượng, mà lại mất mạng vì mấy tên tiểu tặc này…

Phu nhân kia cả người run rẩy, hiển nhiên cực kỳ sợ sệt, ôm lấy nam nhân, khóc nức nở mói:

– Đều là do muội hại huynh.

– Nam Lan, có được một phu nhân xinh đẹp như vậy theo cùng, Điền mỗ cũng không uổng công sống trên đời này.

Nam nhân nhìn về phía phu nhân với ánh mắt tràn ngập yêu thương.

– Haha… chuyện sinh ly tử biệt này mấy đại gia nhìn thấy quá nhiều rồi, yên tâm đi, sau khi ngươi chết rồi, chúng ta sẽ chăm sóc thật tốt thê tử của ngươi, hàng ngày mỗi người luân phiên ra trận chiến đấu với nàng, mỗi đếm đều đem đến cho nàng vô tận khoái hoạt, chắc chắn là một tháng sau, thê tử của ngươi muốn ngừng mà ngừng không được, khi ấy sẽ triệt để quên mất ngươi.

Mấy tên đạo tặc miệng đầy dâm uế lời xấu xa nói xong thì cười phá lên.

Nam nhân giận dữ, nhưng lúc này nội lực đã không còn, đứng lên còn không nổi, chỉ đành tuyệt vọng mà nhìn.

Phu nhân kia nghĩ đến sắp bị khuất nhục, sắc mặt trở nên trắng bệch, gỡ cây tram phượng từ trên đầu xuống, kê mũi nhọn vào cái cổ trắng như tuyết, đôi tay run rẩy không ngớt, động tác của nàng hơi do dự, tên đầu lĩnh đạo tặc rất nhanh, một chưởng liền đánh bay cây trâm phượng trong tay nàng.

– A…

Bên trong tửu điếm truyền đến tiếng kêu sợ hãi của nàng.

“ Xem ra hai người này chính là Điền Quy Nông cùng Nam Lan thê tử của Miêu Nhân Phượng. ” Diễn biến của hai người đều bị Tống Thanh Thư thu hết vào đáy mắt, hắn thở dài.

Ngón tay của hắn liền búng một cái, mấy chiếc đũa liền phóng xuyên đến trên bàn đối diện, ngăn cản bàn tay của tên đầu lĩnh đạo tặc định vuốt má phu nhân, mấy tên đạo tặc giận dữ:

– Tiểu tử thúi, chán sống rồi hay sao lại dám quản đến chuyện của Hắc Hổ trại.

Tống Thanh Thư nhún vai, chỉ vào xung quanh tửu điếm:

– Các ngươi xem đi, toàn bộ khách nhân khác đều chạy, chỉ còn một bàn của chúng ta ở đây bất động, thì cũng hiểu như thế nào rồi, mắt mù sao?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 20-11-2023 02:14:46
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Má nuôi (Update phần 56)
Xuyên (Update phần 66) - Chu Công Cẩn
Chị vợ dâm (Update phần 60)
Phá trinh em Giang (Update phần 57)
Chạy xe mùa đông (Update phần 56)
Lầm lỡ (Update phần 21) - Kinh Bích Lịch
Sinh viên (Update phần 169)
Chị gái dâm của tôi (Update phần 64)