Triệu Đức Tam
Tại nhà chiêu đãi của cục khoáng sản than đá thành phố, do Dư Dẫn Lương Phó chủ tịch TP tự mình nắm giữ ấn soái đảm nhiệm bình chọn đấu thầu, Lưu Kiến Quốc chủ nhiệm văn phòng thành ủy, cùng với ba vị giáo sư chuyên ngành khai thác mỏ đại học tỉnh Hà Tây tạo thành ban xét duyệt, đang khẩn trương tiến hành công tác chọn lựa.
– Các vị chuyên gia cùng uỷ viên, đối với tập đoàn Lâm thị khai thác mỏ trả giá đấu thầu quyền khai thác mỏ than Hắc Hà trấn Bạch Thủy có ý kiến gì không?
Dư Dẫn Lương rất coi trọng việc Lâm Đại Phát trả giá quyền khai thác mỏ Hắc Hà, dù sao Lâm Đại Phát là tay lão luyện trong ngành khai thác mỏ than, hơn nữa có Trương Ái Linh ở phía sau làm hậu trường, cơ bản đã xác nhận quyền khai thác quy hoạch mỏ than Hắc Hà cho ông ta rồi.
Tất cả thành viên đều không có dị nghị, vì vậy, Dư Dẫn Lương nói với Lưu Kiến Quốc:
– Lưu chủ nhiệm, nhớ kỹ mỏ than Hắc Hà, công ty trúng thầu là tập đoàn khai thác mỏ than Lâm thị.
Lưu Kiến Quốc ghi chép, Trương Ái Linh khóe miệng lộ ra một nụ cười thỏa mãn, rốt cục nàng cũng giúp được Lâm Đại Phát lấy được giếng mỏ Hắc Hà quyền khai thác rồi.
Phó cục trưởng Vương cười híp mắt liếc nhìn Cục trưởng Trương, âm thầm suy nghĩ, tiếp theo sau là quyền khai thác mỏ than đá Tiểu Câu là của Cao Hổ Sinh rồi.
Nhưng sự tình không hề giống Vương An Quốc nắm chắc nắm chắc thắng lợi trong tay nghĩ như vậy, mà là xuất hiện tranh luận, hai vị chuyên gia giáo sư tỉnh Hà Tây đều nhất trí cho rằng khi Vương An Quốc sở lực đẩy công ty Cao Hổ Sinh thuyết trình hợp đồng đấu thầu không hoàn thiện, mặc dù đang bên trên định giá cùng với công ty Tân thị của Mã Lan cơ bản ngang hàng, đều là cùng giá thầu không thấp hơn bao nhiêu, nhưng bên Tân thị khai thác mỏ thuyết minh trong hợp đồng nếu quyền khai thác trúng thầu tính toán hợp lý quy hoạch, nhất là phương diện đối với việc bảo vệ môi trường cam đoan cùng một loạt nói rõ về biện pháp.
Vương An Quốc xem xét sự tình bây giờ phát sinh cũng không có thuận lợi như mình nghĩ, có chút mù mờ không hiểu vì sao, cho nên ông lại bày ra tác phong của lãnh đạo, trừng mắt nhìn vị giáo sư già nói:
– Trương giáo sư, quy mô của công ty Tân thị làm sao sánh bằng với công ty Cao thị về ngành mỏ chứ, chuyện này giáo sư hẳn phải biết chứ! Theo tôi thấy công ty khai thác Cao thị trúng thầu mỏ than Tiểu Câu so với công ty khai thác Tân thị phải tốt hơn nhiều!
Vị giáo sư già thấy Vương An Quốc phản ứng, cả đời là chuyên gia về ngành này, cũng không phản bác Vương An Quốc, chỉ là nói:
– Hãy để cho Phó chủ tịch thành ủy Dư quyết định đi, xem công ty nào có khả năng trúng thầu mỏ than Tiểu Câu!
Phó chủ tịch thành ủy Dư là một thanh chính liêm minh, ông đối với Cao Hổ Sinh cùng với Mã Lan cũng không có giao tình, nên cẩn thận bắt đầu xem xét lại hợp đồng đấu thầu của hai công ty.
Vương An Quốc ở một bên cạnh châm ngòi thổi gió:
– Thưa Phó chủ tịch, theo em thấy nên để cho công ty Cao thị trúng thầu khai thác mỏ than Tiểu Câu là được rồi, không cần Phó chủ tịch xem đi xem lại cho nhọc lòng ah.
Dư Dẫn Lương khoát khoát tay, ra hiệu Vương An Quốc đừng nói chuyện, rất nghiêm túc lật xem hai phần hợp đồng đấu thầu, nhìn xem khoảng chừng một giờ đồng hồ, mới họp lại, trách cứ Vương An Quốc, nói:
– Lão Vương! Ông muốn để cho công ty khai thác mỏ Cao thị trúng thầu, ông xem cái hợp đồng đấu thầu này chỉ ngoại trừ là định giá hợp lý, đối với việc bảo vệ môi trường biện pháp gì cũng không có! Đối với áp dụng an toàn sản xuất biện pháp cũng không có! Hắn có thể trúng thầu ư! Cứ nói bậy nói bạ quả thực là…
Dư Dẫn Lương đem thư đấu thầu của Mã Lan ném cho Vương An Quốc.
– Ông xem lại hợp đồng đấu thầu của công ty Tân thị, đối với việc bảo vệ môi trường cùng an toàn sản xuất về phương diện biện pháp viết rất chu đáo, ông cũng là ủy viên trong ban lựa chọn, đến cùng có xem kỹ lưỡng hay không cái hợp đồng đấu thầu này vậy?
Nói xong phó chủ tịch TP nói cho Lưu Kiến Quốc cùng Trương Ái Linh nghe:
– Công ty trúng thầu là Tân thị, không còn gì để bàn luận nữa…
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: https://https://truyensex88.net
Vương An Quốc bị phó chủ tịch TP Dư Dẫn Lương trước mặt nhiều người như vậy phê bình một trận, ông cúi đầu giả vờ lật xem hồ sơ đấu thầu của Mã Lan, sắc mặt rất khó coi, chuyện lần này đã vượt quá tầm tay mình, không có giúp được Cao Hổ Sinh hoàn thành, xem ra là xem như năm triệu đã nhận được, đổi đi trả về, vừa nghĩ tới chính mình phí rất nhiều công sức như nhưng lại hóa thành công dã tràng, Vương An Quốc tức giận nghiến răng trèo trẹo! Lúc này ông mới hối hận mình không có giúp Mã Lan, giúp nàng thì bây giờ có lẽ có thể được một số chỗ tốt, hiện tại không làm được sự tình cho Cao Hổ Sinh, cũng không thể thu tiền được của người ta rồi.
Hội nghị đầu thầu chấm dứt, phó chủ tịch Dư Dẫn Lương mang theo tất cả mọi người đi đến yến hội sảnh của nhà chiêu đãi cục khoáng sản than đá ăn cơm, trong lúc này Trương Ái Linh âm thầm đi đến WC liền nhắn cho Lâm Đại Phát tin nhắn, thông báo công ty khai thác mỏ Lâm thị đã thầu quyền khai thác mỏ Hắc Hà.
Còn Vương An Quốc đâu rồi, một mực cúi đầu bước đi buồn bực, rầu rĩ không vui, tâm tư trầm ngâm, chuyện nghĩ đến phải trả lại năm triệu cho Cao Hổ Sinh cũng không phải là rất đau lòng, mấu chốt là ông không có làm tốt được chuyện này, mới lúc trước còn vỗ bộ ngực cam đoan nhất định lo xong việc.
Mọi người đã vất vả hơn nửa ngày, lúc này ở đây dùng bữa, tận hứng uống rượu, nhất là người đứng đầu cục khoáng sản than đá Trương Ái Linh, lời nói nhẹ nhàng, miệng nở nụ cười, tâm tình thật tốt, thỉnh thoảng rót một ly rượu, kính Phó chủ tịch TP một ly, lại rót một ly rượu, kính mấy vị chuyên gia giáo sư một ly…
Đến phiên nàng mời rượu Vương An Quốc, liền cố ý cười ha hả nói:
– Lão Vương, sao hôm nay nhìn thấy rầu rĩ không vui vậy, cùng Dư phó tịch có ăn cơm, mà còn mất hứng à? Ra… ra đây uống hết ly rượu!
Hai vị nhân vật số một, số hai cục khoáng sản than đá, bình thường thì biểu hiện ra rất là đoàn kết nhất trí, cùng nhau một lòng thúc đẩy phát triển khai thác mỏ than của TP Du Dương, kỳ thật ở trong chốn quan trường, trên mặt là một bộ, bên trong thì ám một bộ, lẫn nhau đều là có tâm kế riêng, nàng đương nhiên rất vui khi nhìn thấy Vương An Quốc thất bại.
Vương An Quốc cười gượng, vội đứng dậy nâng chén, nói:
– Cục trưởng Trương hôm nay đã có kết quả xong rồi, công tác của chúng ta về ngành khai thác than đá tại thành phố Du Dương lại bước thêm nấc thang mới, đối với phát triển kinh tế TP Du Dương lại có thêm lực tác động ah.
Dư phó chủ tịch không biết hai người này âm thầm hỗ trợ đứng đằng sau Lâm Đại Phát cùng Cao Hổ Sinh, cười ha hả vỗ tay nói:
– Lão Vương… nói rất tốt, đợi sau khi mỏ Hắc Hà cùng mỏ Tiểu Câu khai thác vận hành, cục công tác hai người tại cục khoáng sản than đá lại càng nặng nề thêm, ông và cô Trương là chủ quản lãnh đạo, tôi hi vọng hai người đồng tâm hiệp lực, làm tốt công tác của chúng ta tại TP Du Dương.
Vương An Quốc cười híp mắt nói:
– Dư phó chủ tịch, ngài yên tâm, tôi cùng Cục trưởng Trương nhất định sẽ phối hợp làm tốt làm tốt công tác.
Cùng Cục trưởng Trương uống một ly rượu xong, Vương An Quốc ngồi xuống, trong nội tâm không vui, lúc uống rượu đều cảm thấy đắng chát.
Phó chủ tịch thành ủy Dư Dẫn Lương là từ nơi khác được điều nhiệm đến thành phố Du Dương, trước kia công tác tại tỉnh ủy Hà Tây làm chủ trảo về ngành than đá, ông được điều đến thành phố Du Dương, dụng ý của lãnh đạo Tỉnh ủy không nói ra thì ai cũng biết, là muốn áp chế địa khu, từng bước đối với công tác than đá thành phố Du Dương tiến hành cải cách.
Cơm rượu xong xuôi, chủ nhiệm văn phòng Lưu Kiến Quốc dìu phó chủ tịch Dư, Trương Ái Linh cùng Vương An Quốc giả vờ lăng xăng quan tâm tiễn đưa lãnh đạo rời khỏi nhà chiêu đãi cục khoáng sản than đá, đưa phó chủ tịch Dư tới xe, bọn họ cười rạng rỡ phất tay tiễn đưa phó chủ tịch Dư ly khai.
Vương An Quốc nụ cười trên mặt chậm rãi thu lại, dần dần trở nên tối tăm phiền muộn, Trương Ái Linh hớn hở tươi cười, nhẹ nói:
– Lão Vương, ông định trực tiếp trở về cục khoáng sản, hay là ở lại đây nghỉ ngơi vậy? Hôm nay vất vả đã hơn nửa ngày rồi, tôi lên trên lầu nghỉ ngơi một chút.
Vương An Quốc lại cố mỉm cười, chỉ là nụ cười có chút đắng chát, nói:
– Cục trưởng Trương, vậy cô ở đây nghỉ ngơi đi, tôi trở về cục khoáng sản, giữa trưa giờ cô uống cũng nhiều rượu rồi, nghỉ ngơi cho khỏe một chút, trong cục khoáng sản có tôi là được rồi, cô yên tâm đi.
Trương Ái Linh quay người trở lại lên lầu, chọn một gian phòng rồi hẹn tình nhân của mình đến, chuẩn bị hưởng thụ khoái lạc một phen, hơn 40 tuổi Trương Ái Linh có một người chồng quyền lực chí cao là Lý Trường Bình phó trưởng phòng tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Trương Ái Linh mới hơn 40 tuổi, mà có thể ngồi vào chiếc ghế người đứng đầu cục trưởng cục khoáng sản than đá, không thể nào không tính đến công lao chồng mình Lý Trường Bình.
Chỉ có điều hai vợ chồng một người thì ở trên tỉnh, một người thì ở tại thành phố Du Dương, phân chia thì nhiều, tụ hội thì thiếu, vào tuổi hổ lang thân thể Trương Ái Linh có thể nào chịu đựng nỗi tịch mịch!
Tại Thành phố Du Dương có một giáo viên 30 tuổi ở học viện thể dục thể thao, bị nàng chấm trúng, đã trở thành tình nhân bí mật của nàng, chỉ cần nàng cảm thấy lên cơn động dục, muốn khoái hoạt thì một cuộc gọi điện thoại, giáo viên thể dục thể thao đó sẽ nhanh chóng lao tới, bằng vào thân thể cường tráng, mỗi lần gã đều làm cho cái hang hốc âm đạo tịch mịch của Cục trưởng Trương được tràn đầy, đút ăn thật no.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: https://https://truyensex88.net
Vương An Quốc tâm tình lúc này hết sức tệ, ông vẫn còn không biết nên như thế nào nói cho Cao Hổ Sinh biết đến chuyện này.
Buổi chiều Triệu Đức Tam đang cùng với Lý San San tán tỉnh qua trang chat mạng, thì cửa phòng làm việc “rầm… rầm” mở ra, Vương An Quốc mặt hắc ám đi tới, nghe tiếng máy tính Triệu Đức Tam gỏ vang trên bàn phím, ông đang giận cá chém thớt:
– Tiểu Triệu! Giờ làm việc mà lên mạng vậy hả? Công tác làm như vậy ư? Nhắm làm được thì làm, còn không được thì xéo đi!
Triệu Đức Tam bị Vương An Quốc vô cớ mắng nên sửng sốt, hắn liền vội vàng tắt máy, vừa cười đón chào, cung cúc bưng cho Vương An Quốc chén trà.
Vương An Quốc, tiếp nhận chén trà nhấp một miếng, rồi đưa lại cho hắn, kéo ra phòng làm việc của mình đi vào. “Rầm…” một tiếng cánh cửa dập mạnh vào.
Triệu Đức Tam thấy hắn rầu rĩ không vui như vậy, hắn ngược lại không tức giận, khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ quyệt, ngồi xuống, tự đánh giá tình hình hôm nay Vương An Quốc đi đến nhà chiêu đãi than đá tham gia mở thầu, hiện tại thành bộ dạng như thế này, vậy là công việc bị trục trặc rồi chứ?
Triệu Đức Tam liền nhắn tin cho Mã Lan, nói Vương An Quốc đã trở lại, rất tức giận, đoán chừng không có xử lý giúp được việc cho Cao Hổ Sinh rồi.
Mã Lan cũng rất chú ý đến chuyện này, dù nói thế nào thì năm xưa tại văn phòng thành ủy cũng đã làm thủ hạ cho chủ nhiệm Lưu Kiến Quốc vài năm, hơn nữa còn cùng với Lưu Kiến Quốc phát sinh qua quan hệ thể xác.
Tuy gần đây có bất hòa đã không cùng Lưu Kiến Quốc liên hệ, nhưng nàng cũng thăm dò được Lưu Kiến Quốc một mực đi theo Dư phó chủ tịch, nàng liền lục lại số điện thoại từ lâu không có liên hệ, nhắn tin cho Lưu Kiến Quốc hỏi qua kết quả mở thầu, Lưu Kiến Quốc hồi âm tin tức nói nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai ngày nữa thư thông báo từ ủy ban thành phố sẽ phát chuyển đến công ty nàng.
Mã Lan vì vậy báo cho Triệu Đức Tam biết, hắn cũng mừng thay cho nàng cực kỳ.
Mã Lan lại nhắn tin: “Tiểu nam nhân, buổi tối đi ra cùng chị ăn một bữa cơm, gần đây bận quá, không có gặp em được, thật là nhớ em.”
Triệu Đức Tam vui mừng đáp ứng.
Vương An Quốc ngồi đang nghỉ ngơi trên ghế, vừa hút thuốc, vừa thầm mắng Cao Hổ Sinh không có trình độ, tất cả những đều cơ mật cơ mật đều báo cho hắn biết rồi, vậy mà trình bày hồ sơ, lại chẳng có biện pháp gì!
Nhanh đến lúc tan việc buổi chiều, Cao Hổ Sinh gọi điện thoại cho Vương An Quốc, khi Vương An Quốc nhìn thấy trên màn hình dãy số điện thoại di động, ông nhíu chặt lông mày, không biết nên trả lời như thế nào cho Cao Hổ Sinh, sau khi tiếp nối điện thoại, thì Cao Hổ Sinh hỏi ngay:
– Lãnh đạo, sao rồi? Hôm nay kết quả mở thầu? Không có vấn đề gì chứ?
Vương An Quốc không có trực tiếp trả lời rõ, chỉ nói:
– Để buổi tối gặp mặt nói sau.
Cúp điện thoại, ông liền đứng dậy kẹp lấy cái cặp công văn, đi ra ngoài.
Nhìn xem Vương An Quốc bộ dạng khó chịu, Triệu Đức Tam dương dương đắc ý cười, chờ ông ta ra khỏi văn phòng, hắn không nín được, cười ha hả…
Vừa vặn lúc này Mã Lan nhắn tin hẹn hắn đi đến nhà hàng hải sản, nàng đang chờ…
Triệu Đức Tam nhanh chóng thu thập, liền khóa cửa đi ra ngoài, vừa đến hành lang lầu 3 thì gặp Lý San San, nàng thấy vẻ mặt hắn hí hửng liền hỏi:
– Triệu Đức Tam, chuyện gì mà làm anh cao hứng đến như vậy?
Triệu Đức Tam vội nói:
– Không có việc gì, chẳng qua là tan việc nên vui thôi.
Lý San San giẫm đôi giày cao gót, uốn éo cái mông đi xuống dưới nói:
– Hay là đi ăn cơm chung với tôi đi.
Triệu Đức Tam chối từ nói:
– C Không được, chiều nay tôi có chút việc!
Lý San San nhíu mày, nói:
– Triệu Đức Tam! Anh không muốn cùng tôi ăn cơm phải không?
– Đâu có… thực ra là có chút việc! Hôm nào đi, hôm nào nhất định sẽ cùng Lý đại thư ký cùng nhau ăn cơm, ở trước mặt cô tôi tạ tội!
Lý San San cười khanh khách nói:
– Tạ tội, vậy tạ tội bằng cách nào a?
Triệu Đức Tam cười xấu xa nói:
– Cho cô cưỡi ngựa miễn phí!
Lý San San bĩu môi nói:
– Lúc nào cũng không đứng đắn!
Triệu Đức Tam cùng Lý San San đi xuống tầng trệt, sau khi đi ra khỏi cổng cục khoáng sản than đá, liền chia tay nàng, chặn lái chiếc xe taxi chạy đến hướng nhà hàng hải sản.
Còn Vương An Quốc thì cho lái xe đưa ông về đến nhà, vừa vào cửa, mụ vợ sư tử cái khinh bỉ cười nói móc ông:
– Ơ! Phó cục trưởng Vương… đêm nay không có đi nhậu nhẹt xã giao ah! Còn biết đường về nhà sao?
Vương An Quốc nhíu mày trừng mụ vợ liếc, liền hỏi:
– Lần trước mang về cái cặp da đen kia đâu rồi?
Sư Tử cái hỏi lại:
– Cái gì?? Cặp da màu đen à?
Vương An Quốc nói lớn tiếng:
– Ử… cái cặp đựng tiền đấy!
Sư Tử cái hỏi:
– Sặc, lấy ra làm gì?
Vương An Quốc ủ rũ nói:
– Hừ, trả lại cho Cao Hổ Sinh!
Sư Tử cái kinh ngạc:
– Vì sao? Có đạo lý nào tiền đưa còn trả lại!
Vương An Quốc nghiêm nghị nói:
– Sự việc không có hoàn thành! Không trả về cho người ta thì biết ăn nói như thế nào ah!
Vương An Quốc đi vào phòng ngủ, lục tung trong tủ quần áo, từ phía dưới tìm thấy cái cặp da đen, liền lấy ra, sư tử cái chạy theo vào giật lại nói:
– Không được! Đưa tới rồi thì làm sao mà trả lại!
Bên này Vương An Quốc phiền não không thôi, bên kia tại nhà chiêu đãi than đá, ở trong phòng người đứng đầu cục trưởng Trương Ái Linh đang chờ đợi loại sinh hoạt khoái hoạt giống như tiên.
… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: https://https://truyensex88.net
Thật sự là người tính không bằng trời tính, Vương An Quốc tuyệt đối không ngờ rằng Mã Lan với hồ sơ đấu thầu vậy mà không ở thế yếu, giá thầu bỏ ra tiếp cận tương đương, điều này làm cho ông nhất thời khó hiểu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Triệu Đức Tam |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Phân loại | Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 02-11-2023 23:32:45 |