truyensex88.net > Chuyện Sex > Triệu Đức Tam

Triệu Đức Tam

Phần 170

Triệu Đức Tam hôn cô một cái, chép miệng, mặt cười đều kéo cô ôm vào lòng.

Nằm cạnh người đẹp mà không được làm gì, cứ như vậy mà nhịn, đến gần sáng hắn mới ngủ được, đúng là có câu “ngày nghĩ gì đềm mộng đó”, trong đầu hắn chỉ là tưởng tưởng tới cảnh mây mưa cùng Triệu Tuyết ở trên giường, cả người hắn có chút run rẩy.

“Triệu Đức Tam ngươi tỉnh lại đi.” Triệu Đức Tam mơ hồ cảm giác có người ở bên tai kêu hắn, còn tưởng rằng là nằm mơ tiếp tục đắm chìm viễn cảnh tuyệt vời trong mộng.

Sau đó cảm giác tay mình bị lôi mấy cái, truyền tới thanh âm kinh hoàng của Triệu Tuyết: “Triệu Đức Tam ngươi mau tỉnh, tỉnh lại mau!”

“Làm sao rồi?” Triệu Đức Tam mở con mắt còn chưa tỉnh vừa dùi mắt vừa nghi ngờ hỏi.

“Ngươi… Ngươi nhìn một chút!” Triệu tuyết cơ hồ là vừa tức vừa thẹn thùng hướng trên bắp đùi của mình nhìn một cái, bĩu môi.

Triệu Đức Tam đầu óc mơ hồ ngồi dậy, nhìn xung quanh, sau đó mới giật mình, thấy trên bắp đùi trắng như tuyết của nữ cảnh quan có một chất lỏng đặc sệt màu trắng, lại nhìn xuống đũng quần mình, không biết từ lúc nào chú chim non đen sì đã sổ lồng lòi đầu ra, bên trên mào hãy còn sót lại vài giọt “nước dãi”.

Bình thời da mặt so với tường thành còn dày hơn nhưng Triệu Đức Tam lúc này cũng có chút ngượng ngùng đứng lên, mặt dày mày dạn “Hắc hắc” cười, ấp úng nói: “Ta… Ta… Ta mộng tinh a.”

“Bẩn cả chân ta” Triệu tuyết mắc cỡ nhìn hắn, từ trên đầu giường xé một miếng giấy vệ sinh lau sạch ở chân, rối lấy tay chỉ vào trán hắn, oán giận nói: “Trong đầu toàn nghĩ vớ vẩn”.

“Ta mơ thấy cùng ngươi… Hắc hắc.” Triệu Đức Tam nói nửa câu liền vô lại cười đểu, “Giúp ta lau chùi chút đi.”

“Ngươi thật là chán ghét, cởi nịt da ra ta mới lau được.” Triệu Tuyết vừa nói vừa lau chùi trên đùi mình, đồng thời xé thêm một đoạn giấy vệ sinh để giúp Triệu Đức Tam lau chùi chú chim kia.

Triệu Đức Tam đem nịt da cởi ra, từ từ móc ra chú chim đang trong trạng thái mềm nhũn như bún, một chú chim đen thùi lùi hiện ra trước mặt Triệu Tuyết, làm nàng nhất thời trợn mắt ấp úng ngượng ngùng nói: “Ngươi… Làm sao… Làm sao lớn như vậy?”

“Ai biết, ta sinh ra nó đã to lớn như vậy.” Triệu Đức Tam kiêu ngạo nói.

Triệu tuyết liếc miệng tựa đầu cách thật xa, dùng hai đầu ngón tay nhẹ nhàng kẹp lại, một cái tay khác cầm giấy vừa lau vừa mắc cỡ nói: “Thật là xấu xí a.”

“Xấu xí? Cái gì xấu xí.” Triệu Đức Tam vừa nói vừa ôm chầm lấy nàng, hôn lên cổ, khiến cho Triệu Tuyết hoảng sợ kêu lên: “Vô lễ a, cứu mạng a.”

Tiếng kêu vang lên, cửa phòng liền vang lên tiếng gõ cửa từ ngoài truyền tới, thanh âm lo lắng của triệu quý bình: “Tiểu Tuyết, tiểu Tuyết ngươi thế nào?”

Hai người bị thanh âm bất thình lình làm cho run sợ, Triệu Tuyết ngây người chốc lát, vội vàng đem chú chim đen sì kia đẩy qua một bên, nhỏ giọng oán trách: “Mau cất nó đi.”

Triệu Đức Tam lại không chịu dừng, bất chợt đang khi Triệu Tuyết đứng dậy, hai bàn tay hắn liền chộp tới hai ngọn núi cao ngất kia mà nắn bóp như chưa từng nắn bao giờ.

“Chớ… Chớ… Mau dừng tay.” Triệu Tuyết nhỏ giọng thì thầm dùng cùi chỏ đem hắn định huých cho một cái, từ trong ngực hắn tránh thoát được vội vàng nhảy xuống giường, đem áo ngực mặt lên, cầm lại quần áo mặc lên với tốc độ cực nhanh, sau đó dương dương đắc ý hướng Triệu Đức Tam le đầu lưỡi.

Triệu Đức Tam cười một tiếng dâm dê, bên ngoài lại truyền tới thanh âm: “Các ngươi đang làm cái gì bên trong đó vậy, còn không mau mở cửa”

Triệu quý bằng phẳng thanh âm: “Các ngươi hai cá ở bên trong làm gì vậy? Còn không dậy nổi a?”

“Đã dậy rồi đã dậy rồi.” Triệu Tuyết vội vàng kêu, quay đầu nhắc Triệu Đức Tam nhanh cầm quần áo mặc vào, liền đi mở cửa.

Triệu quý bình thần sắc nghi ngờ nhìn một chút bọn họ, thấy cũng không có gì dị thường, sau đó nháy mắt với Triệu Tuyết kêu qua một bên nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Tuyết đây là đối tượng của người?”

Triệu quý bình hỏi lên như vậy, tiểu Tuyết thì có điểm mắc cỡ đỏ mặt, cúi đầu xuống nói: “Triệu thúc thúc, ngươi hiểu lầm.”

“Vậy các ngươi tối hôm qua?” Triệu quý bình có chút kinh ngạc hỏi.

“Ta… Chúng ta cái gì cũng không có.” Triệu tuyết đỏ mặt giống như ớt vậy.

“Không có gì cả tại sao còn ngủ chung một phòng a?” Triệu quý bình bán tín bán nghi hỏi ngược lại.

Triệu Đức Tam nghe triệu quý bình hỏi như vậy, liền từ phía sau đi tới trước một chút cũng không lúng túng cười nói: “Triệu thúc, ngươi hiểu lầm, triệu tuyết nàng là cảnh sát, là Dư Phó thị trưởng cho nàng tới bảo vệ ta, nàng đây là vì bảo vệ ta, ở trên ghế ngồi một đêm trông nom ta ngủ”. Triệu Đức Tam nói dối không chớp mắt, giải vây cho Triệu Tuyết. Nàng có chút cảm kích hướng Triệu Đức Tam ngượng ngùng cười một tiếng, nói: “Triệu thúc thúc, là như vầy.”

Lão Triệu hiểu ra bèn “ồ” lên một tiếng, nói tới chánh sự: “Vụ án của ba ngươi làm sao bây giờ?”

Triệu Đức Tam bừng tỉnh hiểu ra nói: “Oh, ta cùng Dư Phó thị trưởng trước liên lạc một chút.” Vừa nói liền lấy điện thoại di động ra gửi hắn gởi một tin nhắn, ở trong tin nhắn có hỏi ý kiến của hắn như nào.

Dư Dẫn Lương nhận được tin nhắn của Triệu Đức Tam, đúng lúc này đang họp làm việc ở phòng làm việc của Thư ký Thị ủy cùng với các lãnh đạo, đem chuyện cải tổ khai khoáng than để bàn phương án, nhận được tin nhắn bèn nhắn lại, chờ hắn ở nhà một quán ăn nào đó.

Ba người Triệu Đức Tam trực tiếp đi tới khu trung tâm thành phố, tìm một nhà hàng sang trọng, thuê một gian phòng, nhắn cho Dư Phó thị trưởng. Ước chừng đúng giờ ăn trưa, Dư Phó thị trưởng đã tới một mình, sau khi hỏi qua về sự việc của triệu quý bình, sau khi nghe xong bèn tức giận, chỉ rõ vô luận như thế nào cũng đem cái thứ bại hoại trong hệ thống công an dính líu tới Cao Hổ Sinh mà bài trừ tận gốc.

Dư Phó thị trưởng nói câu này khiến cho chuyện gần như không còn hy vọng này lại có một con đường sáng tỏ mở ra trong tương lai, triệu quý bình bội cảm hân hoan khích lệ, thở dài nhẹ nhõm, nở nụ cười với Triệu Tuyết cảm khái nói: “Du dương thành phố thật sự tìm được một Phó Thị trưởng tốt a, xem ra nỗi oan bấy lâu của chúng ta có thể rửa sạch rồi.”

Sau khi dùng cơm, Dư Phó thị trưởng chạy thẳng về văn phòng Thư ký Thị ủy thuật lại sự việc đại án vừa rồi, Thư ký Thị ủy sau khi nghe xong cũng cảm thấy kinh ngạc, tập tức phê duyệt công văn yêu cầu Cục công an thành phố xem lại hồ sơ vụ án, truy xét vụ Triệu Quý Lễ câu kết với Cao Hổ Sinh truy xét tới cùng, hơn nữa còn chỉ đạo Thành ủy Tổ chức bộ cùng Bộ nhân sự đình chỉ chức vụ cục trưởng phân cục Du Hạ – Mã Đăng Khoa.

Đang trong lúc âm thầm đi gặp gỡ các vị lãnh đạo có liên quan tới đợt cải chế lần này thì Cao Hổ Sinh nhận được giấy quyết định truy tố hình sợ từ Viện Kiểm soát.

Một trong ba ông chủ lớn trong ngành khai khoáng bị khởi tố khiến cho cả thành phố Du Dương sôi sục.

Trong hội nghị cải tổ kỹ nghệ khai khoáng do Dư Phó thị trưởng chủ trì, đến ngay cả Vương Quốc An vốn luôn làm cái ô che cho Cao Hổ Sinh cũng đã sớm vạch rõ quan hệ với hắn, ở trong hội nghị khẳng khái nói: “Du Dương thị đã trải qua một thời kỳ khai khoáng khá phát triển, mặc dù đã đạt được thành tích nhất định, nhưng so với tỉnh Hà Tây thì còn khá là khiêm tốn, nhưng theo đà phát triển của quốc gia ngày càng trú trọng vào công nghệ mới trong khai khoáng thì tỉnh chúng ta lại đang tụt hậu, chính vì lý do đó, việc cải tổ lại là điều cần thiết và cấp bách.”

Công cuộc cách mạng cải tổ kỹ nghệ khai khoáng ở Du Dương bắt đầu.

Cùng lúc đó Cao Hổ Sinh đang dính vào vụ Mã Đăng Khoa tố cáo hắn bắn chết Triệu Quý Bình, vụ án chính thức bước vào giai đoạn kiện tụng, ngành công an theo đúng luật, tiến hành giam giữ Cao Hổ Sinh và Mã Đăng Khoa.

Lần này Thành Ủy quyết tâm diệt trừ tổ chức xã hội đen, thanh lọc Du Dương thị, sau nhiều năm cuối cùng thì Cao Hổ Sinh và Mã Đăng Khoa cũng bị quả báo trừng phạt.

Tin tức Cao Hổ Sinh bị bắt cũng gây ra sóng to gió lớn ở cái Du Dương thị này, cũng không cần Triệu Đức Tam nói mà tin tức này Mã Lan sớm đã nghe qua, lần trước Triệu Đức Tam nói nhỏ với nàng rằng Cao Hổ Sinh sắp đi đời, chuyền này cũng vì Mã Đình vốn bị Cao Hổ Sinh hãm hại vì thế Mã Lan rất hận Cao Hổ Sinh, sau khi biết chuyện, Mã Lan lại càng cảm kích mà tăng thêm tình cảm với Triệu Đức Tam.

Vì Triệu Đức Tam đã thực hiện đúng lời hứa đưa Cao Hổ Sinh bắt giam, nên Triệu Tuyết cũng thực hiện lời hứa với Triệu Đức Tam, mời hắn đi uống rượu ở một quán rượu nhỏ, còn nói phải cảm ơn hắn thật tốt, vì hắn thay mặt nàng báo thù cho cha, lúc ăn cơm nàng cố ý gọi một chai rượu trắng cùng hắn uống một chầu.

Dù sao người đẹp mời rượu thì cũng không nỡ từ chối, Triệu Đức Tam biết cũng là lần đầu nàng uống rượu nên thỉnh thoảng mới rót rượu cho nàng.

Quả nhiên không ra hắn đoán, tửu lượng của Triệu Tuyết không lớn, uống vài chén đã sắc mặt hồng nhuận, cà lăm nói không ra câu, thanh âm nói chuyện cũng lớn, hơn nữa nói được vài câu đã thương tâm rơi nước mắt. Lúc này sau khi nghe Triệu Tuyết kể chuyện gia đình hắn mới thấy rằng hoàn cảnh của cô và hắn cũng tương tự nhau, ba nàng mất thì mẹ nàng tái giá, bây giờ chỉ còn một mình.

Triệu Đức Tam uống một ngụm rượu lớn, chép miệng một cái, cũng nói: “Tiểu Tuyết, ngươi không biết, thật ra thì ta và ngươi không khác nhau là mấy, mẹ ta qua đời, cha ta đang ngồi tù.” Vừa nói Triệu Đức Tam cúi thấp đầu xuống, cảm giác rất hổ thẹn, hắn cho tới bây giờ không nói qua với bất kỳ người nào chuyện nhà của mình, đây là lần đầu tiên nói ra khỏi miệng, khó tránh khỏi cảm giác có chút ngượng ngùng.

Triệu tuyết đỏ mặt ánh mắt phiêu hốt nhìn hắn, bán tín bán nghi nói: “Thật sao?”

Triệu Đức Tam nghiêm túc gật đầu một cái, triệu tuyết nhìn đã có điểm say, con ngươi không có tiêu điểm, cười hắc hắc đứng lên.

Nhìn chai rượu đã hết, vì vậy Triệu Đức Tam gọi tính tiền, đứng dậy đỡ nàng lên, một tay nắm ở eo thon, một tay quàng qua bả vai, thận trọng nâng nàng đi ra ngoài.

“Làm sao nha?” Triệu tuyết nửa tỉnh nửa say hỏi, người mềm như cọng bún tựa lên thân thể hắn.

“Đi ngủ, ngươi uống nhiều rồi.” Triệu Đức Tam nâng nàng vừa đi vừa nói.

Triệu tuyết nhìn hắn, mắt phượng hừng hực như lửa, môi mỏng lại là phong nhuận, dáng vẻ say mông lung tỏ ra phong tình quyến rũ, thật sự là làm hắn động xuân tâm.

Triệu Đức Tam hướng nàng nhàn nhạt cười một tiếng, khóe miệng ngay sau đó hiện lên một tia quỷ dị cười đểu, thận trọng đỡ nàng đi vào một nhà nghỉ gần đó.

Đến trong thang máy nàng mới có chút tỉnh táo lại được tí, xoa tóc mai mơ mơ màng màng hỏi: “Đây là nơi nào a?”

“Ngươi uống nhiều rồi, ta đưa ngươi đi nghỉ ngơi.” Triệu Đức Tam nghiêm trang nói.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279
Thông tin truyện
Tên truyện Triệu Đức Tam
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 02-11-2023 23:32:45
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Lan vợ tôi (Update phần 70)
Trực tết đêm mồng 2 (Update phần 57)
Hai mẹ con dâm đãng (Update phần 61)
Some (Update phần 58)
Ba mẹ con nhà hàng xóm (Update phần 122)
Chị Lan (Update phần 10) - Nguyễn Chuối Tiêu
Cô bé giúp việc (Update phần 77) - crazyfrogvn