truyensex88.net > Chuyện Sex > Triệu Đức Tam

Triệu Đức Tam

Phần 196

Sáng sớm hôm sau, hắn đi làm tại cổng ra vào cục thì lại đụng phải Lý San San, vẫn như là lần trước, nàng đối với hắn trợn mắt nhìn một cái, rồi liền đi tới đại môn cục.

Mà Bạch Linh lúc này đang tại trong đại viện quét lá rụng bên trong sân, Lý San San đi ngang qua trước mặt nàng thì Bạch Linh quét bụi bặm vừa vặn văng lên phía trên người nàng. Nàng liền dừng bước lại lớn tiếng quát lớn:

– Cô mở to mắt ra nhìn chứ, hướng trên người tôi quét à!

Bạch Linh vốn cũng thấy mình đã là chọc đến phiền toái, nhìn qua nhận ra Lý San San, thì càng thêm cảm thấy không ổn, cúi đầu khép nép liên tục xin lỗi:

– Thực xin lỗi… thực xin lỗi, tôi không nhìn thấy cô…

– Không thấy? Ánh mắt cô mù sao mà không thấy!

Lý San San tức giận mắng to.

Bạch Linh nắm trong tay cái chổi cúi đầu không nói thêm một lời, chỉ có thể để cho Lý San San phát tiết…

Triệu Đức Tam nhìn qua Lý San San mượn địa vị mình cao hơn để chấn chỉnh Bạch Linh, hắn cảm thấy có chút nhìn không được, nên đi ra phía trước nói với nàng:

– San San, cô có tức giận gì thì cứ trút trên người của tôi, đừng tại đây kiếm chuyện với Bạch Linh nữa…

– Ăn nhập gì tới anh! Cút đi!

Lý San San hướng hắn thoá mạ, rồi bước nhanh đi vào bên trong.

Thấy nàng đã rời đi, Triệu Đức Tam hỏi Bạch Linh:

– Chị không sao chứ?

– Không có… không có việc gì.

Bạch Linh cúi đầu, thanh âm có chút khàn khàn, nước mắt đã rơi trên mặt.

– Lý San San củng thiệt tình, ỷ vào mình là thư ký của Trương cục trưởng nên không để vào mắt ai cả…

Hắn nói.

– Đều là do chị… nếu không có chuyện kia thì… cũng không bị như vậy.

Bạch Linh tự trách mà nói, ủy khuất nức nở.

– Muốn nói thì hãy trách em, nếu không phải là do em gọi chị vào văn phòng thì không…

Triệu Đức Tam cảm thấy toàn bộ trách nhiệm là có mình, nên tự trách…

… Bạn đang đọc truyện Triệu Đức Tam tại nguồn: https://https://truyensex88.net

Lúc này tại cổng ra vào vang lên tiếng còi xe, hắn nhìn thấy là xe của Trương cục trưởng tới rồi, liền nói với Bạch Linh:

– Trương cục trưởng đã đến, em đi lên lầu trước đây.

– Ừ.

Bạch Linh gật đầu, lại cầm lấy cái chổi bắt đầu quét sân tiếp.

Triệu Đức Tam bước nhanh đi vào trong cao ốc, lúc vừa đến văn phòng thì Tô Tĩnh đang dọn dẹp làm vệ sinh, thấy hắn bước vào, nàng dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn nói:

– Này… ở trong phòng anh đã làm cái gì?

– Cái gì là làm cái gì?

Hắn cảm giác có chút không hiểu thấu…

Tô Tĩnh đem giỏ rác nhắc tới trước mặt hắn nói:

– Bên trong có giấy vệ sinh, tản ra cái mùi vị tanh tưởi này, có phải là cùng người đàn bà nào làm cái chuyện đó phải không?

– Cô nói cái gì đó!

Triệu Đức Tam nghiêng đầu đi đến lịch bàn mở ra một tờ…

– Vừa rồi tôi bị cảm mạo, chảy nước mũi.

– Hừ… hôm ăn tiệc, lúc tối ở ngoài sân tôi không thấy anh, cuối cùng thì thấy anh từ bên trong cơ quan đi ra.

Tô Tĩnh quỷ cười nói.

– Tiệc tối hôm đó diễn văn nghệ xam chán chết, nên tôi vào văn phòng lấy cặp xách đi về, đừng có nghi thần nghi quỷ…

Triệu Đức Tam ngồi xuống nói, một bộ thản…

Tô Tĩnh mỉm cười, cầm theo giỏ rác ra khỏi văn phòng, một lát sau thì vào nói:

– Trương cục trưởng tìm anh đấy…

– Chuyện gì?

Triệu Đức Tam tò mò hỏi…

– Nói muốn đi xuống quặng mỏ gì đó…

Tô Tĩnh đáp.

Triệu Đức Tam nhớ tới lúc trong điện thoại Dư phó chủ tịch có nói, đoán chừng ông ta đã cho báo cho Trương cục trưởng, nên liền kẹp lấy cặp xách tài liệu đi lên lầu ba đến văn phòng Trương cục trưởng.

Gặp hắn đến, Lý San San nghiêng đầu, cũng không thèm nhìn hắn một cái.

– Trương cục trưởng, chị tìm em à?

Triệu Đức Tam hỏi.

Trương Ái Linh một bên đem tài liệu công tác nhét vào trong túi xách, quay đầu lại nói:

– Đúng, em mang theo giấy tờ cùng bút, sáng hôm nay đi một chuyến đến trấn Bạch Thủy, xe của Dư phó chủ tịch đang trên đường tới đó, tranh thủ thời gian đi.

– Em chuẩn bị xong hết rồi.

Triệu Đức Tam nói.

Trương cục trưởng cười khẽ nói:

– Tốt…

Dứt lời liền kêu hắn cùng một chỗ xuống lầu ngồi lên trên xe hướng trấn Bạch Thủy mà đi.

Trên xe Triệu Đức Tam làm như cái gì cũng không biết, hỏi nàng:

– Trương cục trưởng, hôm nay đi đến quặng mỏ chủ yếu là làm cái gì?

– Hai ngày trước thôn dân bên kia nháo sự đi thưa kiện, nói là do quặng mỏ khai thác khiến cho nền nhà của bọn họ bị sụp đổ rồi. Bên ủy ban thành phố đáp ứng sẽ mau chóng giải quyết, hôm nay chúng ta đi cùng Dư phó chủ tịch xuống để nhìn qua tình huống thực tế.

– Um… nói như vậy thì tình huống quả thật nghiêm trọng a?

– Nếu không nghiêm trọng thì Dư phó chủ tịch bận rộn như vậy, như thế nào vừa qua lễ lại đích thân đi xuống nhìn xem tình hình chứ…

– Vậy không biết lãnh đạo chuẩn bị xử lý chuyện này như thế nào đây?

– Chị suy đoán bên ủy ban thành phố đầu tiên sẽ xem xét đến khả năng di dời thôn dân đi, bởi vì bên dưới tầng đất trữ lượng than phân bố khá lớn, đến lúc đó mỏ than Hắc Hà cùng mỏ than Tiểu Câu phải tốn kém không ít.

Cùng Trương Ái Linh hàn huyên một đường, đại khái cũng thăm dò được rõ ràng ý nghĩ của nàng và hướng đi của trên ủy ban thành phố. Tại thôn dân ở bên cạnh mỏ than Hắc Hà xuất hiện tình huống đúng như thôn dân phản ứng, làm cho Dư phó chủ tịch cảm thấy vấn đề này thật đúng là một chuyện làm cho ủy ban thành phố đau đầu.

Hiểu được thực tế tình huống, nên Dư phó chủ tịch đến ủy ban trấn Bạch Thủy, tạm thời triệu khai một cuộc họp, Dư phó chủ tịch nghe bên ủy ban trấn Bạch Thủy đề nghị cách giải quyết, theo thái độ của Dư phó chủ tịch tại cuộc họp, Triệu Đức Tam biết được ủy ban thành phố đối với chuyện này trước mắt chuẩn bị hai phương án, một là đại quy mô di dời thôn dân, một chính là bỏ một mỏ than, hợp nhất làm một mỏ than. Cụ thể lựa chọn phương án nào, thì bên thành ủy sẽ nghiên cứu tổng hợp từ mọi phương diện rồi cân nhắc mới quyết định.

Trở lại thành phố Du Dương hắn liền nhắn tin cho Hoa Mã Lan nói đến chuyện này. Buổi tối Hoa Mã Lan ước hẹn Triệu Đức Tam gặp mặt tại trà lâu, hỏi hắn:

– Vậy ý từ của ủy ban thành phố sẽ làm gì?

– Dư phó chủ tịch hôm nay tại trấn Bạch Thủy mở một cuộc họp, nghe theo ý kiến đề nghị của lãnh đạo trấn, là không phải di dời thôn dân mà chính là hợp nhất mỏ than. Nếu di dời thôn dân tương đối mà nói, đối với mỏ than của chị và Lâm Đại Phát cũng không có gì bị uy hiếp, cùng lắm thì bỏ ra thêm một số vốn dời bồi thường ít tiền, bất quá chỉ sợ là thôn dân không muốn di dời, nếu như vậy thì phải bỏ một để hợp nhất chỉ lấy một mỏ than, lúc này mà nói thì mới là tổn thất quá nghiêm trọng.

Triệu Đức Tam nhấp một miếng nước trà nói ra.

Nghe hắn nói như vậy, Hoa Mã Lan liền lo lắng, mỏ than Tiểu Câu phí không ít công phu mới từ đoạt được miếng ăn từ tay Cao Hổ Sinh, vì thế còn làm cho Đình Đình bị Cao Hổ Sinh chà đạp, nếu như bây giờ mất đi cái mỏ than này, vậy thật sự là cái được không bù đắp đủ cái mất.

– Đức Tam, theo em thì cuối cùng bên ủy ban thành phố sẽ giải quyết như thế nào chuyện này?

Nàng sầu lo hỏi.

– Hiện tại em vẫn chưa biết, Dư phó chủ tịch nói phải về cùng lãnh đạo thành phố thương thảo, tổng hợp cân nhắc sau rồi mới quyết định.

Triệu Đức Tam nói.

– Vậy em có suy nghĩ như thế nào đây?

– Em cảm thấy hai cái mỏ này lại là mạch máu của phát triển kinh tế thành phố Du Dương, nếu như đóng cửa một trong hai cái sẽ dẫn đến kinh tế của thành phố không thể đi lên, em nghĩ không có lãnh đạo nào có thể gánh chịu nổi trách nhiệm này…

Triệu Đức Tam phát biểu theo cái nhìn của mình.

Cùng lúc đó Trương Ái Linh cũng đem ý tứ của ủy ban thành phố nói cho Lâm Đại Phát biết, nhưng ý tưởng của Lâm Đại Phát cùng Hoa Mã Lan hoàn toàn bất đồng, lão không cảm thấy sự kiện lần này là một sự uy hiếp, ngược lại cảm thấy đây là một cơ hội để chiếm đoạt mỏ than Tiểu Câu. Lão liền truyền đạt ý tưởng cho Trương Ái Linh là tận lực để cho ủy ban thành phố quyết định chọn đến phương án thứ hai, hợp nhất mỏ than, nếu được đồng ý thì lão sẽ bỏ tiền ra, để bảo vệ hoàn cảnh sinh thái cùng với sự an toàn của cư dân xung quanh, đem mỏ than Tiểu Câu của Hoa Mã Lan đóng cửa.

Bởi vì chuyện lần trước nhập lại mỏ than của Cao Hổ Sinh, Trương Ái Linh không có hoàn thành được, đối với Lâm Đại Phát vẫn ôm lấy trong long là mắc nợ lão, cho nên khi lão đề nghị như vậy, nàng liền trên miệng đồng ý, nói có thể hướng đến bên ủy ban thành phố đề nghị.

Dư phó chủ tịch sau khi đi thực tế khảo sát trở lại ủy ban thành phố đem tình huống báo cáo cho chủ tịch thành phố cùng các lãnh đạo tương quan, cao tầng lãnh đạo mở một hội nghị khẩn cấp, đối với hai phương án cũng chưa quyết định được, việc này liền giao cho chủ quản công tác về mảnh bên khoáng sản than đá Dư phó chủ tịch toàn quyền phụ trách.

Lâm Đại Phát bắt đầu có tính toán rồi, còn bên Hoa Mã Lan thì không có dự liệu được bên khai thác mỏ Lâm thị đang âm thầm quấy phá muốn chiếm đoạt mỏ than Tiểu Câu. Đối với chuyện Trương Ái Linh thao tác bên kia, Triệu Đức Tam cũng mơ mơ màng màng không nắm rõ tình hình.

Sáng ngày hôm sau phó chủ tịch gọi điện thoại cho Trương Ái Linh, dặn dò cục than đá đem hai phương án tổng hợp lại rồi ước định lấy một, còn nói việc này cụ thể áp dụng giao cho Triệu Đức Tam khoa trưởng khoa kiểm tra chất lượng an toàn.

Triệu Đức Tam chuyện lúc trước làm không chê vào đâu được, nên không có khiến cho Trương Ái Linh hoài nghi, vì vậy khi Dư phó chủ tịch yêu cầu, nàng liền truyền đạt lại cho hắn không sót một chữ.

– Dư phó chủ tịch tự mình hạ lệnh chuyện này giao cho em, đem hai phương án tổng hợp ước định lấy một phương án, mau chóng cho ra kết quả. Bất quá theo ý cá nhân của chị, phương án thứ nhất chỉ sợ đến lúc đó thôn dân không muốn di dời, hơn nữa dời phí tổn di dời của hai nhà mỏ than xuất ra phải chia làm sao? Với lại cho dù thôn dân chịu rời đi, nhưng trong lúc khai thác dẫn tới tai họa địa chất phá hư cũng là tai họa ngầm, cá nhân chị cảm thấy chỉ có phương án thứ hai đeo là tốt hơn một chút…

Trương Ái Linh tựa lưng trên mặt ghế nói xong, cười hỏi hắn:

– Tiểu Triệu, ý của em thế nào? Em cảm thấy hai phương án này thì cái nào tốt hơn?

Trương Ái Linh ý vị sâu xa làm cho hắn nhất thời không hiểu, chẳng lẽ trong chuyện này có quỷ? Triệu Đức Tam vừa suy nghĩ vừa cười khẽ nói:

– Chuyện này tạm thời em vẫn chưa có nghĩ ra, hai phương án này cái nào cũng có có mặt tốt nhưng cũng có mặt xấu. Bất quá Trương cục trưởng nói cũng đung, bất quá muốn đóng cửa một mỏ than mà nói sẽ không làm cho Lâm lão bản cùng Hoa lão bản bất mãn sao a? Rồi chưa nói đến hai mỏ than này còn quan hệ đến phát triển kinh tế thành phố…

Trương cục nhẹ nhàng nói:

– Nếu như phải bảo vệ môi trường mà nói, thì nhất định phải hy sinh một ít lợi ích kinh tế, hiện tại quốc gia đang đề xướng bảo hộ môi trường, có thể là lâu nay thành phố chúng ta lấy nguồn lợi từ than đá mà sống, bởi vì muốn thúc đẩy kinh tế rất nhanh phát triển cho nên cũng liên hồi làm cho môi trường chuyển biến xấu, với tư cách chủ quản đơn vị, cá nhân chị cảm thấy chúng ta cũng phải cân nhắc đến môi trường sinh thái, không thể bởi vì chỉ lo kinh tế mà không chú ý môi trường về sau…

Nghe xong Trương cục trưởng lại đem chuyện hậu quả tồn vong nâng lên độ cao, Triệu Đức Tam đã cảm thấy có điểm gì là lạ rồi, nàng bình thường làm gì mà có tràn ngập chủ nghĩa tinh thần nhân đạo như vậy a, vì vậy Triệu Đức Tam nói:

– Trương cục trưởng, em minh bạch ý của chị rồi.

Trương Ái Linh ngầm hiểu hỏi:

– Em minh bạch ý tứ của chị? Ngươi nói xem, chị có ý gì?

– Lâm lão bản muốn cho mỏ than Tiểu Câu đóng cửa, chỉ chừa lại một cái là mỏ than Hắc Hà phải không?

Triệu Đức Tam thử hỏi.

Trương Ái Linh sống lưng ngồi thẳng lại nói:

– Tiểu tử thật thông minh, khó trách là chị coi trọng em, ngay cả Dư phó chủ tịch cũng rất coi trọng em, cái ý tưởng này cũng không nên nói cho người khác biết, có hiểu không?

Triệu Đức Tam gật đầu, hiểu nói:

– Trương cục trưởng, em biết rồi…

Thăm dò được tâm ý của Trương Ái Linh đối với chuyện này, Triệu Đức Tam liền em tin tức này để lộ cho hoa Mã Lan biết, nghe được Lâm Đại Phát âm thầm muốn chiếm đoạt mỏ than của mình, Hoa Mã Lan nghĩ tới lần trước nhờ có Triệu Đức Tam nên mới lấy được mỏ than Tiểu Câu, nên liền nhờ hắn giúp đỡ việc này một tay.

Không cần nàng nói, Triệu Đức Tam đã có ý tưởng, nếu như Lâm Đại Phát tính toán muốn đưa người vào chỗ chết, vậy thì hắn khoát sẽ làm cho lão tự đem đá nện chân của mình, hảo hảo giáo huấn lão cho biết…

Còn Lâm Đại Phát vì kế hoạch của mình, an bài con trai của mình là Lâm Kiến Dương bí thư tại huyện Thần Phủ từ bên trong làm trò quỷ, triệu tập lãnh đạo trấn Bạch Thủy cùng mấy thôn trưởng chung quanh mỏ than, âm thầm để cho thôn dân đi đến ủy ban thành phố tạo áp lực về môi trường, thúc đẩy bên ủy ban thành phố nên quyết định áp dụng theo phương án thứ hai…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279
Thông tin truyện
Tên truyện Triệu Đức Tam
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện 18+, Truyện sex dài tập, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 02-11-2023 23:32:45
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Hương đồng gió nội (Update phần 56)
Việt Kiều về nước (Update phần 64)
Tình cũ khó phai (Update phần 56)
Mùa dịch (Update phần 61)
Nô lệ ái tình (Update phần 64)
Lên đỉnh khi nuốt tinh (Update phần 57)