truyensex88.net > Chuyện Sex > Mưa chiều

Mưa chiều

Phần 4

“Chết mẹ, lão què đến, rút” – Tôi nói với thằng Giang và thằng Hoàng đang vắt vẻo trên cây cười ngoác miệng.

Chưa kịp đợi 2 thằng phản ứng, tôi lại đu người qua vài cành, lựa vựa đúng ví trí cỏ hơi rậm, thả tay nhảy xuống tiếp đất rồi lộn thêm vòng nữa (cái này hồi bé học trong phim gì đó, riết thành thói quen luôn, vì thấy tiếp đất rồi lộn vòng nữa có cảm giác chân không chịu lực quá mạnh do lực lúc vừa tiếp đất). Mấy thằng cũng há hốc mồm khi thấy tôi nhảy xuống, chưa kịp hỏi han thắc mắc thì tôi nói gấp – “Chạy, nhanh còn kịp”. Xong rồi ù té chạy qua cây nhãn (vì từ cây nhãn mà nhìn ra nhà gỗ thì dễ quan sát, còn nhìn về cổng thì bị cây cối chê khuất tầm mắt)

Nghe 2 tiếng huỵch huỵch, rồi tiếng loạt xoạt vang lên, tôi đoán là 2 thằng kia mới nhảy xuống cùng đám bạn tôi đang di chuyển.

Đến cây nhãn, tôi nói luôn – “Lão què về, nhảy xuống sông”

Vừa dứt lời thì nghe tiếng hét đằng sau cùng tiếng chó sủa – “Tổ sư cha bọn ăn trộm, dám ăn trộm vườn nhà ông à”

Trong vừa chạy vừa nghĩ thầm – “Vườn nhà ông là cái đếch gì mà tụi này không dám”. Thì bỗng nhiên nghe tiếng thằng Bình bột vọng xuống: “Anh, nhảy chỗ nào”

Tôi đang chạy về phía sông thì nghe thấy, suýt chút nữa thì ngã bổ ngửa sau vì câu nói ngớ ngẩn đó.

“Thằng ngu, mày xem thằng Phúc nhảy đâu thì mày nhảy đó” – Tôi quát.

“Nhưng anh Phúc nhảy rồi, em chưa kịp nhìn xem anh ấy nhảy ở đâu” – Thằng Bình nói như mếu.

“Đệch, không thì nhảy xuống đất rồi chạy ra đây rồi nhảy xuống sông” – Tôi chán nản nói gấp.

“Nhanh, chó đuổi đến rồi” – Thằng Giang dừng lại nói thêm vào, lúc này đám trẻ con đã phi thân xuống nước gần hết.

“Em sợ ngã đau gãy chân” – thằng Bình tiếp tục dây dưa.

“Mẹ mày, mày đá bóng thì chạy rồi va chạm như trâu rừng có thấy kêu ca gì đâu, sao giờ đàn bà thế, nhanh không bố nhảy xuống là kệ xác mày đấy” – Tôi quạu.

Tôi vừa dứt lời thì nghe thấy bịch một cách nặng nề chứ không phải tiếng nhẹ nhàng như tụi tôi hay nhảy. Chưa kịp hỏi thì nghe tiếng la oai oái – “Óa óa, dập mông rồi”. Thằng Bình đang ôm bàn tọa nhảy loi choi về bên tôi.

Tôi cố nén cười, phi thân nhảy xuống sống theo – “Tao té trước, nhanh lên”

“Ớ đợi em với” – Thằng Bình vẫn í ới gọi theo.

Ùm! Tôi phi xuống nước sau đó ngóc đầu lên, mấy thằng bạn tôi cũng thế, lúc này chỉ còn thằng Bình ở trên vườn. Và dường như cả đám không tin vứt mình, há hốm mồm ra nhìn thằng Bình lăn tròn từ trên vườn xuống, sau 2 lần đập vào mấy mô đất nhô ra (hên là đất mềm, chứ đá vôi thì thằng bé cũng gãy vài cái xương là ít), cùng tiếng la á á, sau đó thì “Uỳnh! ”. Nước bắn tung tóe khắp nơi, tụi tôi lau mặt quay qua nhìn nhau với ánh mắt đầy khó hiểu. Cũng phải, nhảy từ vườn xuống thì trò này thằng nào từ bé đến giờ cũng làm ngon lành, nào có ai lăn tròn từ trên xuống bao giờ.

“Đau mông quá, đau chân quá” – Thằng Bình ngóc đầu lên la thất thanh.

Tụi tôi chưa kịp hỏi gì thì ông què đã hét từ trên vườn vọng xuống – “Tổ sư cha bọn mất dậy, tao sẽ mách bố mẹ mày, tao sẽ báo với trường đuổi học chúng mày, chúng mày cứ đợi đấy, ăn trộm nhà tao thì bụng cũng sẽ không yên đâu”. Kèm theo đói là tiếng chó sủa ầm trời.

“Hahaha rút thôi anh em” – Thằng Giang khoát tay, cả đám lại lục bơi về bên kia, thằng Bình vẫn sụt sùi sau pha trình diễn để đời.

Lên đến bờ, cả đám ngồi lại chia trác thành quả “lao động”, sau đó quay sang thằng Bình hỏi nãy có việc gì. Nó vừa táp hồng vừa nói như mếu: “Mẹ nó, nhảy thì đập mông xuống đau điếng, đang tất tả chạy thì ngọn chân cấn vào viên đá nên ngã, may là ngay khúc đó sát bờ rồi nên tiện đà lăn xuống sông luôn, chứ đứng dậy rồi nhảy, chó đã xin thêm miếng thịt rồi”. Nói xong nó chìa ngón chân đang toạc móng, máu đầm đìa.

Cả đám phá ra cười, thiếu điều muốn nó làm lại động tác lúc nó lăn từ trên vườn xuống. Thằng bé thì ủ rũ, tay vẫn xoa xoa cái mông.

“Thôi xong, từ mai thiếu 2 thằng đá bóng” – Thằng Giang lắc đầu.

“Cái này có gì đâu, đi giày lại đá vẫn tốt chán” – Thằng Bình nói cố.

“Mẹ mày, mày đi giày, bọn tao đi chân đất, mày thì lao như trâu để gãy chân bọn tao ah” – Thằng Phúc quắc mắt, thiếu điều co giò đạp cho toác móng chân bên kia của thằng Bình luôn, cho nó nằm ở nhà luôn.

“Ờ thì thôi, cùng lắm băng lại đỡ nhiễm trùng, chạy vẫn ok, với lại có tí móng ăn nhằm gì, hề hề” – Thằng Bình cười hềnh hệch, rồi dường như phát hiện điều gì đó không đúng, nó ngớ người hỏi – “Ơ mà 2 người là ai, em thì không sao rồi, còn ai nữa”

“Tối nay tao đi tàu về Hà Nội, mai đi tàu vào Sài Gòn rồi học cấp 3 trong đó rồi, nên từ sau không đá với tụi mày nữa” – Tôi thở dài.

“Hả” – Cả đám ngẩn người.

“Mày đùa hả” – Thằng Phúc hỏi tôi nghi ngờ.

“Đùa cái búa, mày nghĩ tao rảnh đời như mày à” – Tôi trợn mắt nhìn nó.

“Nhưng tối qua mày đâu có nói gì đâu, tao thấy tối qua vẫn bình thường mà, mày còn hẹn vài hôm nữa cả đám làm chuyến lên hang dơi nữa kia mà” – Thằng Hoàng nói.

“Thì tối qua lúc về mẹ tao mới nói, ai mà biết trước được đấy là đâu” – Tôi lắc đầu đáp.

“Ơ thế mày đi thật ah” – Thằng Phúc sau khi xác nhận được sự chính xác của sự viêc, thì rầu rầu hỏi.

“Thì chả thật, mẹ tao tính cho tao vào đấy lâu rồi nhưng giấu tao” – Tôi chán nản nói.

“Ừm thôi vào đó ráng học, đừng làm mất mặt anh em ta, hề hề, vả lại mày đi rồi cũng không ai rủ rê bọn tao cà kê, chắc tương lai sáng hơn mấy lần so với mày ở đây, há há” – Thằng Hoàng vỗ vai tôi cười, nhưng tôi thấy nó vẫn buồn buồn.

“Thôi về đi, sắp nắng rồi” – Tôi khoát tay nói.

Cả đám lục tục ra về, nhưng dường như không khí im hơn mọi hôm, vẫn chửi nhau ầm ĩ, nhưng ai cũng biết đám trẻ con từ bé lớn lên cùng nhau, đi học cùng nhau, chơi với nhau này, từ mai sẽ thiếu đi một người.

Sau đó thì ai về nhà nấy, tôi thì canh giờ rồi báo cho mấy đứa trong lớp rằng tôi sắp đi, dù gì sau này tụi nó cũng biết, nhưng nói với một vài thằng thì tốt hơn. Nhưng dường như tôi quên đi rằng cái thị trấn này quá nhỏ bé. Vì thế tôi nói đứa này, thì nó lại kể lại với mấy đứa trong xóm nó. Vì thị trấn nhỏ nên mấy đứa cùng lứa ai cũng biết nhau, chẳng qua có nói chuyện hay là không thôi. Chính vì thế mà 10h tôi chạy sang tiệm đĩa đã để trả đĩa phim mấy hôm trước thuê, cứ đi 1 khúc lại có đứa hỏi, 1 khúc lại có đứa gọi, Sau đó thì chúc “Vào đó học vui vẻ nhé”, tôi cũng chỉ cười rồi ừ cho qua. Đến tiệm đĩa dưới chợ thì chóng hết cả mặt vì cứ vừa leo lên xe đạp được tí thì lại phải xuống tiếp chuyện.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa chiều
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 23-11-2023 09:34:54
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Con đĩ Trúc (Update phần 43) - Minh Lê
Thèm mùi tinh trùng (Update phần 24)
Thuốc tiên (Update phần 47) - Lưu Manh
Những cô nàng dâm đãng (Update phần 142)
Những quý bà dâm đãng (Update phần 117)
Mẹ chồng con dâu (Update phần 46) - Leysek
Giúp chồng (Update phần 42)
Chị gái Hải Phòng (Update phần 8)
Vợ tôi và anh thợ hồ (Update phần 36)