truyensex88.net > Chuyện Sex > Mưa chiều

Mưa chiều

Phần 101

Nàng nhẹ nhàng đi tới, ánh sáng màu vàng từ chiếc đèn cao áp phía sau lưng nàng hắt tới, phủ qua mái tóc mượt mà nhìn có vẻ khá diễm lệ. Tà váy trắng khẽ đung đưa nhẹ nhàng theo mỗi bước đi tựa như một giai điệu nhạc du dương, tóc đen hơi khẽ phiêu động, phất phơ bay về phía đằng sau càng tăng thêm phần huyền ảo.

Môi nở nụ cười như có như không, đôi mắt u buồn hơi nhẹ nhàng chớp chớp nhìn tôi. Tuy vẻ đẹp của nàng không thu hút nhiều người, chí ít ra tôi cũng phải công nhận Thùy còn… đẹp hơn nàng, nhưng cứ mỗi khi tôi nhìn thấy nàng thì tôi không thể ngăn con tim mình khẽ đập liên hồi, cho tới mãi sau này cũng không ai tạo được cho tôi cảm giác như thế. Một con gió nhẹ thổi tới, mang theo chút mùi hương ôn nhu quen thuộc làm cho tôi bỗng nhiên hoảng hốt rồi bất giác tôi nhớ tới Lưu Diệc Phi đóng vai Tiểu Long Nữ trong phim Thần điêu đại hiệp, thế quái nào mà tôi lập bập môi mấp máy.

“Cô cô… ”

“Hở? ” – Nàng giật mình nhìn tôi với ánh mắt mờ mịt khó hiểu.

Chợt nhận ra điệu bộ thất thần cùng với câu hớ miệng vừa rồi, tôi lắc mạnh cái đầu rồi đem cái suy nghĩ kỳ quái kia ném bay ra khỏi đầu. Đứng thẳng lưng lên nhìn nàng rồi gãi đầu cười cười.

“Hiếu vừa nói gì thế? ” – Nàng vẫn khẽ nhíu mày nhìn tôi.

“À không có gì. ” – Tôi bối rối đáp.

“Rõ ràng mình vừa nghe thấy gì kia mà? ”

“À thì… nhìn thấy Linh tự nhiên nhớ tới Lưu Diệc Phi đóng vai Tiểu Long Nữ rồi bỗng nhiên buột miệng. ” – Tôi tặc lưỡi nói.

Nàng khẽ che miệng cười, rồi nhẹ nhàng nói – “Chỉ tưởng tượng linh tinh là giỏi thôi! ”

“Ai bảo có người đẹp quá làm chi. ” – Tôi nhún vai.

“Lại bắt đầu lẻo mép rồi đó. ” – Nàng hơi nghiêng đầu qua nhìn tôi đầy vẻ tinh nghịch.

“Nè, Giáng Sinh an lành nhé. ” – Tôi lấy từ trong giỏ xe ra một hộp quà nhỏ rồi đưa sang cho nàng.

Nàng hơi mỉm cười, nhẹ nhàng cầm lấy hộp quà, khẽ nói – “Cảm ơn nhé, đợi mình vào nhà cất đồ xong rồi đi nhé. ”

“Ừm. ” – Tôi gật đầu.

Tần ngần đứng nhìn theo bóng lưng nàng đang chầm chậm bước đi, từ phía sau tôi vẫn thấy nang đang xoay xoay chiếc hộp nghịch ngợm, thế rồi tôi ngước nhìn lên bầu trời rồi khẽ thở dài một hơi – “Thực sự là có phần khó khăn rồi đây… ”

Không để cho tôi đợi lâu, vài phút sau thì nàng cũng từ từ đi ra. Vẫn không có gì thay đổi ngoại trừ có thêm cái túi nhỏ màu trắng được nàng đéo chéo qua đôi vai hao gầy. Tôi nhìn nàng cười cười rồi chìa một tay ra.

“Mời quý tiểu thư lên xe. ”

“Hì hì, Trần thiếu gia khách sáo làm tiểu nữ có phần thụ sủng nhược kinh đó. ” – Nàng khẽ cười.

“Mời vậy thôi hóa ra lên thiệt hả? ” – Tôi tủm tỉm cười trêu chọc nàng.

“Hở? ” – Môi nàng đang mỉm cười bỗng nhiên ngưng ngay lập tức.

“Đùa đấy, lên đi. ” – Tôi toát mồ hôi nói.

“Hừ. ” – Nàng đưa tay lên hông tôi khẽ nhéo một cái, rồi cũng an tọa trên yên xe rồi khẽ hừ.

Tôi xoa xoa hông buồn bực không thể tả. Mình nói giỡn thì cũng nói giỡn lại đi, sao ai cũng chơi cái trò nhéo hông oái ăm này. Con gái đúng là đồ… bạo lực. Thế rồi tôi cũng phải guồng chân xe mang theo nỗi buồn bực trong lòng và thêm một… cô cô đang ngồi ngay phía sau lưng.

“Hôm thi 6 thi làm được bài không đó? ” – Đi được một quãng rồi nàng ngồi phía sau khẽ hỏi.

“Thôi cho xin đi, đừng có vặc lại cái vụ thi cử được không. Nay đang đi chơi mà. ” – Tôi cười khổ.

“Hừ, người gì đâu mà… ” – Nàng khẽ nguýt.

Tôi cũng chả hơi đâu mà đi tranh cãi về vụ này, guồng chân nhấn mạnh pê – đan để tăng tốc. Rút kinh nghiệm hôm qua là lên sớm chút nào hay chút ấy, chứ không lúc sau lại không kiếm được chỗ gửi xe thì đúng là ác mộng rồi. Nhưng sau vài lần đảo tay lái để né mấy cái xe khác, khiến nàng cũng hoảng hồn níu chặt hông tôi.

“Làm gì đạp lẹ vậy, chạy từ từ coi. ” – Nàng đập lưng tôi khẽ gắt.

“Lên sớm chứ không lát lên… đông lắm. ” – Tôi nhún vai.

“Dù vậy cũng đừng có chạy ẩu kiểu đó chứ. ” – Tiếng nàng vẫn càu nhàu ra chiều không vừa ý.

“Ẩu gì, chưa húc vào ai mà… Ai da đang chạy xe đừng có nhéo. ” – Tôi toát mồ hôi la oai oái khi cảm nhận một cơn đau nhức từ hông truyền tới.

Buồn bực đảo tròng mắt một vòng, rồi tôi cười thầm. Cũng không đạp nhanh nữa mà đạp từ từ hết mức có thể, nhấn nhá pê – đan một cách cực kỳ chậm rãi. Xe đi còn chậm hơn rùa, và vì xe đi quá chậm nên nhiều lần cũng suýt mất thăng bằng làm tôi phải loạng quạng tay lái.

“Đi kiểu gì đó? ” – Nàng lại gắt lên.

“Thì Linh kêu mình đi từ từ thôi, giờ người ta đi từ từ nè. Còn chưa vừa ý nữa. ” – Tôi gục gặc đầu đáp, ra vẻ mình bị chịu ủy khuất trầm trọng.

“Hừ… ” – Nàng khẽ cắn môi rồi lại đưa tay lên.

“Chậm đã, đi nhanh cũng nói. Giờ mình đi chậm theo ý của Linh rồi cũng nhéo. Vậy chứ giờ Linh muốn sao. ” – Tôi liếc qua trầm giọng nói.

“Hừ, muốn sao à. ” – Nàng cũng hừ giọng, rồi nhéo thật mạnh, rồi còn xoắn thêm một vòng – “Giờ mình hỏi lại Hiếu muốn sao? ”

“Ơ không có gì. ” – Tôi túa mồ hôi rào rào, co rụt cổ ngay lập tức, thầm thắc mắc không hiểu tại sao. Trước mình đổi thái độ là nàng xuôi ngay lập tức, ai dè hôm nay lại… chống đối chính quyền thế này. Thế rồi không có lời giải, tôi đành buồn bực nuốt nó xuống bụng – “Bản thiếu đây không thèm chấp… nữ nhi yếu đuối. ”

“Hì hì. ” – Nàng ngồi phía sau thấy mặt tôi cau có buồn bực nên cũng khúc khích cười.

Tôi vừa guồng chân đạp xe, mắt vừa dáo dác láo liên nhìn xung quanh như nhà quê mới lên tỉnh. Chậc, Giáng Sinh có khác, người đâu mà đông thấy mấy ông trời. Hôm qua đã mướt mồ hôi rồi, mà nhìn tình trạng xe cộ rồi người ngùn ngụt qua lại thế này, đây rất có thể là điềm báo cho một buổi tối mệt mỏi đây. Nhưng cũng công nhận một điều, lễ lộc tới thành ra xung quanh hai bên đường nhộn nhịp hơn hẳn ngày thường. Các bài hát Giáng Sinh được các cửa hàng bán quần áo mở loa vang tới giữa đường, từng dòng xe cộ qua lại nườm nượp. Từng tốp học sinh xúng xính quần áo, đâu đó vang lên những tiếng cười giỡn của lứa tuổi học trò đầy mộng mơ. Tôi thu tất cả quanh cảnh xung quanh vào trong tầm mắt, đưa tay vuốt ngược mái tóc che phần nửa khuôn mặt ra đằng sau, thích chí híp mắt lại tận hưởng cơn gió lùa qua từng thớ tóc phất phơ.

“Lãng tử quá ha… ” – Tiếng nàng nhẹ nhàng vang lên đằng sau, tôi hơi nghiêng đầu quay lại thì thấy nàng đang tủm tỉm cười.

“Chuyện, bản thiếu gia anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong. Nam nhi kiêu hùng thiên hạ, khai thiên lập địa, coi công danh như phù du. Thế nào tiểu ny tử, có phải đang cảm thấy bản thiếu gia quá tuấn tú rồi không? ” – Vẫn hơi bực mình về vụ chọc nhéo lúc nãy, nhưng mà ngực liền cổ, cổ liền mồm. Vậy nên tôi phun một hơi phèo phèo, tự ca ngợi bản thân. Rồi dường như bỏ quên đi đôi mắt nàng đang trợn tròn nhìn tôi, tôi được thể lấn tới, chậc lưỡi chép miệng – “Tiếc là bản thiếu gia sinh nhầm thời, nếu sinh vào thời xưa thì hậu cung cũng phải 3000 phi tần, 7000 mỹ nữ vì ái mộ ta mà đến, thật là đáng tiếc… ”

Nói xong còn thở dài lắc đầu, chậc lưỡi tiếc hận tựa như bộ dáng bản thân anh tuấn như này mà sinh lầm thời thì thật là đáng tiếc.

“Hahaha… ” – Nàng run run người rồi cười phá lên, làm tôi đang híp mắt lim dim hóng gió cũng loạng choạng suýt ngã.

“Ngồi yên coi, ngã cái là cả 2 cắm đầu giờ. ” – Tôi bực mình trổ quạo.

“Anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong… 3000 phi tần, 7000 mỹ nữ… Hahaha” – Nàng lặp lại câu nói của tôi rồi tiếp tục cười trên nỗi đau người khác.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177
Thông tin truyện
Tên truyện Mưa chiều
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 23-11-2023 09:34:54
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Số đỏ (Update phần 163) - 69deluxe
Ngày ấy (Update phần 39)
Làm tình với gái béo (Update phần 29)
Phá trinh em sinh viên (Update phần 34)
Họa sĩ đa tài (Update phần 21)