truyensex88.net > Chuyện Sex > Nghệ Phong – Quyển 2

Nghệ Phong – Quyển 2

Phần 84
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Bệ hạ, có thể cho ta mượn một huyền cầm hay không?

Nghệ Phong nhìn hoàng đế Trạm Lam, mỉm cười hỏi.

– Người đâu! Chuẩn bị cho Nghệ Phong đế quân một huyền cầm!

Hoàng đế Trạm Lam không chút nghĩ ngợi hạ mệnh lệnh.

– Không cần!

Thời điểm thị vệ khom người rời đi, Điệp Vận Du đột nhiên nói, nàng lấy ra Mặc Tình từ trong linh giới, nói Nghệ Phong:

– Dùng cái này đi!

Hoàng đế Trạm Lam ngẩn người, nhìn Mặc Tình trước người Điệp Vận Du, hắn tự nhiên biết giá trị cây đàn này. Đây chính là linh khí, lực lượng cùng huyền cầm của Ngu Phi ngang nhau. Chỉ là không biết vì sao Điệp phi lấy ra cho mượn.

Hoàng đế Trạm Lam hướng thị vệ gật đầu, ý bảo bọn họ không cần đi nữa. Nghệ Phong không nói mà vung tay lên, Mặc Tình trước người Điệp phi bay nhanh tới Nghệ Phong.

Mọi người nhìn thấy thủ đoạn này của Nghệ Phong, đáy lòng cả đám thập phần kính nể. Không có thực lực siêu cường, làm sao có thể làm được như vậy.

Thị nữ nhanh chóng dọn dẹp mặt bàn của Nghệ Phong, để Nghệ Phong đánh đàn.

Nghệ Phong đối với Mặc Tình cũng không xa lạ, thời điểm ở Thúy Lâm Các, Nghệ Phong thỉnh thoảng cũng sẽ dùng Mặc Tình tấu vài khúc, tính là nửa chủ nhân của Mặc Tình. Hiện tại cầm lấy Mặc Tình, cũng có cảm giác quen thuộc thân thiết.

Nghệ Phong tùy ý lướt huyền cầm. Không có cố ý cấu thành từ khúc. Chỉ là tùy tâm sở dục lướt lên dây đàn. Tuy rằng không tính chói tai, thế nhưng Ngu Phi cùng mọi người nghe qua liền nhíu mày. Chỉ là cũng có rất nhiều người chờ Nghệ Phong xấu mặt, ở phương diện cầm kỹ, bọn họ không tiếp thu có người trên Ngu Phi. Nghệ Phong đấu với Ngu Phi, chỉ là tự rước lấy nhục.

Nghệ Phong kích thích vài cái, trong ánh mắt chờ mong của Liễu Mộng Nhiên, hắn cười cười nói với Liễu Mộng Nhiên:

– Ta đánh một bản mà ta yêu thích nhất cho nàng!

Nghệ Phong nói xong, động tác trên tay mạnh mẽ biến đổi, làn điệu của ca khúc mà hắn yêu thích nhất kiếp trước rất nhanh vang lên.

Mọi người sửng sốt, tuy rằng làn điệu này kém thanh cốc u linh như khúc của Ngu Phi, thế nhưng lại có một phong vị khác, làm cho một loại cảm giác mới mẻ. Làm cho kìm lòng không được yên tĩnh tiếng nghe.

Điệp Vận Du không phải lần đầu tiên nghe Nghệ Phong đánh những ca khúc kiếp trước, nên đối với những ca từ này rất quen thuộc. Chỉ bất quá đáy lòng vẫn cho rằng đây đều là Nghệ Phong sáng tác, đối với Nghệ Phong quả thực kính nể không thôi. Muốn khai sáng một lưu phái khó khăn như thế nào?

Mặc dù Nghệ Phong nói cái này ở gia hương hắn tùy ý có thể thấy được, thế nhưng Điệp Vận Du căn bản không tin. Nếu như thực sự tùy ý có thể thấy được, nàng không có khả năng chưa từng nghe qua.

Làn điệu thích hợp lưu hành trong bình dân như vậy, giản đơn tục khí một chút, thế nhưng lại có thể để bất luận kẻ nào cũng có thể đọc thuộc lòng, so ra kém cổ khúc cao nhã, thế nhưng lại có một phong vị khác.

Liễu Mộng Nhiên nghe Nghệ Phong tấu khúc, sớm đã chú ý lắng nghe, thậm chí không dám nhìn người. Trong lòng rất ngọt ngào, đồng thời lại không khỏi hờn dỗi dưới đáy lòng, thiếu gia thật là xấu, không ngờ lại trực tiếp như vậy.

Liễu Mộng Nhiên rất thạo âm luật, tự nhiên có thể nghe được tình tự bên trong làn điệu của Nghệ Phong, không có một tia che giấu, cứ như vậy hiển lộ tất cả, đủ để cho người mặt đỏ tới mang tai.

Nghệ Phong nhìn Liễu Mộng Nhiên mặt đỏ tới mang tai, còn có rất nhiều thiếu nữ thanh xuân ở đây, hắn không khỏi trắng mắt nhìn, sức chống cự của nữ nhân thế giới này cũng quá kém đi. Đây chỉ là một bản bình thường của kiếp trước! Nếu như ở kiếp trước, Nghệ Phong sẽ không có ý định tấu lên. Sẽ bởi vì quá nhẹ nhàng, có thể bị đám nữ đồng học điên cuồng kia vây công! Bị mắng không một điểm truy cầu, quá bảo thủ!

Ngu Phi nghe ngữ điệu chưa từng nghe qua này, thậm chí có chút làm ẩu, thế nhưng lại có thể làm cho bất luận kẻ nào đều trực tiếp nghe ra ý tứ trong đó. Khác hẳn với làn điệu của nàng, người có thể chân chính nghe hiểu rất ít.

Làn điệu như vậy Ngu Phi đồng dạng chưa từng có nghe qua, thế nhưng không thể không thừa nhận. Cảm giác mới mẻ của làn điệu này, thâm nhập nội tâm của nàng rất nhiều. Đối với Ngu Phi mà nói, bất luận một lưu phái mới gì, nàng đều muốn tìm hiểu!

Thời điểm Nghệ Phong đánh xong, quay đầu nhìn về phía Liễu Mộng Nhiên đã mặt đỏ tới mang tai, mang theo dáng tươi cười tà mị nói:

– Mộng Nhiên, êm tai không?

Mặc dù trong lòng Liễu Mộng Nhiên xác thực rất êm tai, thế nhưng cũng không dám trả lời Nghệ Phong.

Nghệ Phong cười cười, thấy người phía dưới không lộ ra nhãn thần xem thường, lúc này mới thở dài một hơi. Không sợ cầm kỹ ảnh hưởng hình tượng hắn, sau này vẫn có thiếu nữ yêu thương nhung nhớ.

Nghệ Phong nhìn đám nữ nhân mặt đỏ tới mang tai, trong lòng nói sao các nàng không hôn gió qua đây?

– Thế nào? Không tính quá mất mặt chứ?

Tuy rằng Nghệ Phong nói Ngu Phi, thế nhưng dư quang lại nhìn Điệp Vận Du.

– Thảo nào Điệp tỷ tỷ cũng khen, làn điệu này của Nghệ Phong đế quân, có thể khơi một dòng mới!

Ngu Phi nhìn Nghệ Phong nói.

Ngu Phi tự nhiên có thể nhìn ra, tuy rằng cầm kỹ của Nghệ Phong cũng coi như trên ưu tú, thế nhưng so sánh với nàng, lại muốn kém một bậc. Chỉ là dưới sự trợ giúp của làn điệu, miễn cưỡng có thể bù đắp chênh lệch. Đơn giản đây là mọi người lần đầu tiên nghe được, làm cho có cảm giác mới mẻ. Nếu như nghe lâu hơn, chút ưu thế kia của Nghệ Phong sẽ không còn.

– Khơi dòng thì không dám, quê cũ của ta có vô số người, ít nhất mỗi người đều có thể đàn như ta!

Nghệ Phong nói lời nói thật, ca khúc như vậy, ngay cả rất nhiều hài tử ba tuổi cũng có thể hát, làm cho Nghệ Phong mặc cảm.

Đương nhiên Ngu Phi giống như Điệp Vận Du vậy, tự nhiên không tin Nghệ Phong nói. Làn điệu thông tục dễ hiểu như vậy, nếu như thật có mà nói, sớm đã truyền khắp đại lục rồi. Thế nhưng đây mới là lần đầu tiên bọn họ nghe. Đáy lòng Ngu Phi mọc lên cách nghĩ hoang đường, đây không phải chính Nghệ Phong sáng tác chứ?

– Không biết Nghệ Phong đế quân biết bao nhiêu từ khúc như thế này?

Ngu Phi hỏi.

Nghệ Phong suy nghĩ một chút, hắn thật đúng là tính không rõ, trước đây hắn chỉ đánh lên chứ không nghĩ có bao nhiêu mà đếm.

– Muốn có bao nhiêu, thì có bấy nhiêu!

Nghệ Phong tùy ý nói.

Những lời này nhất thời để Ngu Phi nghĩ nát óc, ý tứ lời này của Nghệ Phong không phải là, hắn có thể sáng tác, nên muốn bao nhiêu cũng có?

– Không biết Nghệ Phong đế quân có thể dạy ta hay không?

Những lời này của Ngu Phi, để ánh mắt cả đám quái dị nhìn Ngu Phi. Ngu Phi bái Nghệ Phong làm sư? Này không phải chuyện cười sao? Tuy rằng làn điệu mới vừa rồi của Nghệ Phong cảm giác mới mẻ, thế nhưng so với Ngu Phi lại kém một bậc.

– Không có hứng thú!

Nghệ Phong nhún nhún vai nói.

Thời điểm Ngu Phi chuẩn bị nói cái gì, Điệp Vận Du đột nhiên mở miệng nói:

– Ngu Phi, kỳ thực Nghệ Phong không đánh những làn điệu này, cầm kỹ cũng rất không tồi a!

Nghệ Phong nghe Điệp Vận Du này lửa cháy đổ thêm dầu, suýt nữa bị tức chết. Này thật vất vả mới không mất mặt, yêu vật này cư nhiên còn không buông tha hắn.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, thấy nhãn thần Ngu Phi nhìn hắn, hắn bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Điệp Vận Du, thầm nghĩ, mà thôi mà thôi, vậy chỉ có thể đánh một bản mà thôi!

– Ở quê hương ta có một cố sự nổi tiếng tên là Lương Chúc hóa điệp! Hiện tại ta dùng cố sự thay này đổi làn điệu “Lương Chúc”!

Nghệ Phong nhớ tới thời đại học, nữ nhân trong hiệp hội kia thích nhất chính là từ khúc này, dẫn đến Nghệ Phong cũng theo sức học tập. Nhưng thật ra có vài phần tinh túy.

Điệp Vận Du nhìn Nghệ Phong thực sự chăm chú lên, nàng cũng ngồi nghiêm chỉnh, đối với làn điệu kinh điển ùn ùn của Nghệ Phong, nàng cũng rất thích nghe. Đồng thời cầm kỹ của Nghệ Phong cũng không thấp, cho dù là nàng cũng trầm mê.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335Phần 336Phần 337Phần 338Phần 339Phần 340Phần 341Phần 342Phần 343Phần 344Phần 345Phần 346Phần 347Phần 348Phần 349Phần 350Phần 351Phần 352Phần 353Phần 354Phần 355Phần 356Phần 357Phần 358Phần 359Phần 360Phần 361Phần 362Phần 363Phần 364Phần 365
Thông tin truyện
Tên truyện Nghệ Phong – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 15-09-2024 03:37:35
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cô láng giềng (Update phần 22) - Phương Nam
Mẹ yêu (Update phần 5) - Hùng Lai
Đụ bà chủ đa tình (Update phần 56)
Trong Loạn Thế (Update phần 92) - Akay Hau
Chị tôi và con chó (Update phần 66) - MrGi
Ở rể (Update phần 77) - Tạ Trùng Linh
Bức ảnh khỏa thân (Update phần 56)
Gái Sài Gòn (Update phần 94)