Nghệ Phong – Quyển 2
– Ha ha! Vậy đánh!
Cô Tinh cười ha ha, hắn cũng muốn nhìn một chút, Băng Hồn nhiều lần muốn đánh một trận cùng Nghệ Phong, rốt cuộc Nghệ Phong mạnh bao nhiêu.
Nghệ Phong và Cô Tinh đối mặt cùng nhau, ánh mắt nhìn chăm chú vào đối phương. Hai người đều là thiên tài ít ỏi, thiên phú cũng có một không hai toàn bộ học viện Trạm Lam, đều không hy vọng đối phương có thể so sánh ngang với mình. Thế nhưng nội tâm lại mơ hồ chờ mong đối phương có thể đánh một trận cùng mình.
Mọi người nhìn vào hai người, ánh mắt là một mảnh lửa nóng. Cùng đợi hai người ra tay. Hạ Chỉ Mộng đồng dạng ngừng thở, nàng cũng muốn nhìn một chút rốt cuộc Nghệ Phong mạnh đến cỡ nào, tiếp xúc cùng Nghệ Phong đã lâu, Hạ Chỉ Mộng cảm giác tiềm lực của Nghệ Phong vẫn chưa được đào móc hết.
Hạ Chỉ Mộng không thể không nghĩ lại, một Tướng Cấp làm sao có thể đối chiến cùng một Vương Cấp. Bất quá nhớ tới một ít kỳ tích Nghệ Phong làm nên, thầm nghĩ thực sự Nghệ Phong lại lần nữa có thể sáng tạo ra kỳ tích cũng không chừng.
Nghị Minh nhìn Băng Hồn, vung lên trường kiếm, quay sang Băng Hồn ngạo nghễ nói:
– Đánh thôi!
Băng Hồn liếc mắt nhìn Nghị Minh, ánh mắt chuyển sang hướng Nghệ Phong, nhàn nhạt nói:
– Lẽ nào ngươi không muốn xem quyết đấu giữa bọn họ?
Nghị Minh sửng sốt, cũng theo ánh mắt Băng Hồn nhìn lại, thấy khí thế của Nghệ Phong và Cô Tinh không ngừng kéo lên. Hắn hơi sửng sốt nói:
– Vậy chờ bọn hắn đánh xong rồi chúng ta đánh tiếp!
Băng Hồn không sao cả cười cười, nhớ tới lúc Nghệ Phong đối phó Tuyết Ma Hổ kinh khủng như thế nào. Hắn thực sự muốn chen một chân vào trong đó, thậm chí Băng Hồn nghĩ, chờ một chút nếu như đối phương bị vây hạ phong, hắn cũng có thể gia nhập cuộc chiến. Quần chiến không phải rất có thú vị sao? Huống chi những người này đều là những học viên đứng đầu trong học viện Trạm Lam!
Cô Tinh có chút kinh dị hìn Nghệ Phong, không nghĩ ra uy áp Vương Cấp của hắn đặt trên người Nghệ Phong, cư nhiên không tạo nên một điểm tác dụng gì, sắc mặt Nghệ Phong vẫn bình tĩnh như trước, bộ dạng phong khinh vân đạm. Coi như hắn là Vương Cấp, cũng không có khả năng không thèm chống đối lại mà sắc mặt như thường. Cô Tinh biết Nghệ Phong có chỗ không tầm thường.
Cô Tinh cũng không biết, Nghệ Phong trải qua Tà Đế truyền thừa, khí thế kinh khủng cỡ nào của Tà Đế hắn đều cảm thụ qua, còn có thể sợ khí thế của một Vương Cấp hay sao?
– Ta thử xem người rốt cuộc mạnh đến cỡ nào!
Cô Tinh quát lên một tiếng, ánh sáng màu xanh mãnh liệt khởi động trên chưởng, khiến chưởng của hắn to lớn vô cùng. Chưởng thân ở trên hư không lướt qua một đạo quỹ tích, vỗ về phía Nghệ Phong. Không chút xinh đẹp, tạo thành một đường thẳng tắp, mang theo tiếng xé gió.
Nghệ Phong biết Cô Tinh muốn dò xét thực lực của hắn, hắn cũng không né tránh, vận chuyển đấu khí lên chưởng, đón đánh chưởng kình của Cô Tinh.
Binh…
Một tiếng va chạm, kình khí tại chỗ va chạm bắn tung tóe, đánh vào các tảng đá to trên lôi đài, đập vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.
Trong khi đá vụn điên cuồng bắn ra, Nghệ Phong lảo đảo lui ngược lại, bước tiến dưới chân không ngừng khởi động, từng vết chân sâu dẫm vào trên nền đá, có thể thấy được Nghệ Phong mượn lực tá lực lớn đến cỡ nào.
– Tướng Cấp?
Cô Tinh ngạc nhiên nhìn Nghệ Phong, thật không ngờ thực lực của Nghệ Phong cư nhiên chỉ có Tướng Cấp, một người Tướng Cấp đáng cho hắn ra tay sao? Nghĩ vậy, hứng thú của Cô Tinh đối với Nghệ Phong không khỏi chậm lại rất nhiều. Ánh mắt không tự chủ được hướng về phía Băng Hồn, không rõ vì sao Băng Hồn nhiều lần như vậy muốn đối chiến cùng một Tướng Cấp, này không phải muốn bắt nạt người ta sao?
Băng Hồn thấy Cô Tinh nhìn mình, trong lòng hắn cười nhạt một tiếng:
– Nếu như ngươi so sánh Phong thiếu cùng Tướng Cấp bình thường khác, đồng thời còn coi thường hắn như vậy, cho dù ngươi là Vương Cấp, cũng sẽ bị thiệt thòi lớn.
Cô Tinh không rõ tia cười nhạt kia trong mắt của Băng Hồn, hắn nghi hoặc nhìn Nghệ Phong nói:
– Tướng Cấp?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
– Thất giai!
Một câu nói khiến cho tất cả mọi người không thể tin được nhìn Nghệ Phong, vì sao cũng không thể tin được Nghệ Phong với thực lực thất giai cư nhiên có thể dùng một chiêu đánh bại Lăng Thiên Vũ, càng không thể tin được thực lực thất giai dám tiếp thu khiêu chiến của Cô Tinh.
Mọi người hít sâu môt hơi, nhìn Lăng Thiên Vũ bỗng nhiên đứng lên. Biểu tình lúc này của Lăng Thiên Vũ tương đương phong phú, môi hắn dường như gần bị hắn cắn đến xuất ra máu tươi, đều là thất giai, thế nhưng tại tình huống hắn thi triển vũ kỹ Nhật Giai cao cấp, cư nhiên còn bị Nghệ Phong dùng một chiêu đánh hắn bị thương nặng, đó là điều vô cùng sỉ nhục đối với hắn.
Lăng Thiên Vũ vốn tưởng rằng, thấp nhất Nghệ Phong cũng có thực lực cửu giai đỉnh phong. Để cho sắc mặt Lăng Thiên Vũ biến được cực kỳ khó coi chính là, Họa Thủy ở một bên rất xem thường nói:
– Một tên thất giai mà thôi, còn kiêu ngạo như vậy?
Mặc dù Lăng Thiên Vũ biết Họa Thủy đang nói Nghệ Phong, thế nhưng hắn vẫn không nhịn được cảm thấy đỏ mặt, Nghệ Phong cũng không thể kiêu ngạo, vậy hắn còn có thể ra khỏi cửa sao?
Hạ Chỉ Mộng thấy sắc mặt Lăng Thiên Vũ xấu xí muốn chết, nàng trừng mắt nhìn Họa Thủy. Để Họa Thủy nghĩ mà có chút không hiểu ra sao, còn tưởng rằng Hạ Chỉ Mộng muốn bênh vực Nghệ Phong đây, khiến cho đáy lòng Họa Thủy không nhịn được hung hăng trừng mắt với Nghệ Phong.
Cô Tinh ngẩn người, thật không ngờ thực lực của Nghệ Phong thấp như vậy, thất giai Tướng Cấp trong mắt người khác là một cường giả, thế nhưng trong mắt đám người bọn họ, cái gì cũng không phải.
Nghệ Phong thấy Cô Tinh không có ý tứ ra tay, hắn cười nhạt một tiếng, khí thế trên người không ngừng kéo lên. Khí thế to lớn cuồn cuộn khiến cho hư không xuất hiện cơn lốc. Để mặt đất bị gió bụi thổi tung mù mịt.
Thế nhưng Nghệ Phong vẫn như trước chưa đừng lại, khí thế liên tục kéo lên. Khí thế hầu như có thể chuyển hóa thành thực chất, thẳng tắp uy áp về phía Cô Tinh. Nghệ Phong còn chưa thi triển ý thức chiến đấu, thế nhưng hắn trải qua truyền thừa. Tại phương diện khí thế không phải lẽ thường có thể phán đoán. Mặc dù không thi triển ra ý thức chiến đấu, thế nhưng dựa vào cổ khí thế này, vẫn không thua kém so với Vương Cấp.
Khí thế to lớn như vậy vẫn không ngừng tăng lên, Cô Tinh cảm thụ được áp lực lớn lao, kinh hãi nhìn vào Nghệ Phong. Cổ khí thế này hiển nhiên Nghệ Phong áp đảo hắn một bậc.
– Vương Cấp?
Cô Tinh kinh hãi hô ra khỏi miệng, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng trở nên nghi ngờ.
– Ai nói cho ngươi! Chỉ có Vương Cấp mới có thể phát ra khí thế như vậy? Ai lại nói cho ngươi? Tướng Cấp không thể chiến thắng được Vương Cấp?
Âm thanh nhàn nhạt truyền vào trong tai mỗi người, mắt bọn họ nhìn vào cổ khí thế có thể áp chế Cô Tinh kia, cả đám dại ra tại chỗ. Đúng vậy, Tướng Cấp cũng không phải không thể chiến thắng, thế nhưng những người đó không thể nghi ngờ ai cũng là nhân vật truyền kỳ! Nghệ Phong có thể trở thành một người trong đó!
– Tốt! Ta sẽ xem xem! Ngươi có bản lĩnh gì có thể so sánh cùng Vương Cấp!
Cô Tinh rốt cuộc nâng lên tinh thần, không vì cái gì khác, vì khí thế áp hắn một bậc kia.
Lúc Cô Tinh nói xong, ánh sáng trên thân chưởng càng tăng vọt, đấu khí tăng vọt lóe ra bất định, áp bách khiến cho không khí xung quanh run run. Hai bàn tay hắn mạnh mẽ đẩy dời đi, ở trên hư không lướt qua một độ cung quỷ dị, hung hăng ấn vào phía ngực Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn một chưởng mạnh hơn chưởng vừa rồi rất nhiều, đấu khí trong cơ thể cũng mạnh mẽ trào ra, hắn biết lực lượng của Vương Cấp không phải hắn có thể chống đối, Nghệ Phong cũng ngưng tụ Tà Đế lực trên thân quyền. Từng đạo năng lượng tạo thành một vầng sáng lóe lên.
Lực lượng của Nghệ Phong kém hơn nhiều so với Vương Cấp, từ khi hắn chém giết trưởng lão Kim Ưng Tông hắn đã biết, cho nên ngay từ đầu hắn đã thi triển ra vũ kỹ Nhật Giai Phách Liệt Quyền!
– Oanh…
Chưởng và quyền va chạm cùng một chỗ. Hai người đều tự lui ra ngoài. Bất quá mọi người cũng thấy được, khoảng cách giữa Nghệ Phong và Cô Tinh cực lớn. Dưới tình huống Nghệ Phong thi triển vũ kỹ Nhật Giai, mới có thể đấu cùng một chưởng tùy ý của Cô Tinh, mà vẫn bị vây vào thế hạ phong. Huống chi, làm học viên phong vân đầu bảng, hắn sẽ không có vũ kỹ cao giai sao? Chưa nói đến việc có được vũ kỹ Địa Giai, thế nhưng vũ kỹ siêu việt Nhật Giai hẳn là sẽ có sao?
Trong những học viên phong vân, bất luận một người nào đều có tuyệt kỹ thuộc về bọn họ. Các học viên dưới đài cũng rất muốn kiến thức một chút, từ trước tới giờ Cô Tinh và Nghị Minh chưa bao giờ thực sự ra tay, con bài chưa lật của bọn họ sẽ là loại vũ kỹ kinh khủng gì.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong – Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 15-09-2024 03:37:35 |