truyensex88.net > Chuyện Sex > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6

Phần 217

– Chuyện mưa này, vốn là tối hôm qua ngươi phải nói cho ta biết đấy…

Hoàng Sam Nữ Tử hừ một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Tống Thanh Thư biết rõ nàng đối với sự tình hôn môi tối hôm qua vẫn là có chút canh cánh trong lòng, cười nói:

– Này, lúc trước tại Kim quốc, cô nương cũng phải đáp ứng tại hạ…

Còn chưa nói xong, Hoàng Sam Nữ Tử liền đã cắt đứt hắn, mặt ửng đỏ lại:

– Tốt rồi… tốt rồi, ngươi phải đáp ứng ta một sự kiện, thì ta mới giúp ngươi… – Mỹ nhân thỉnh cầu, dù sao khó mà cự tuyệt, nói đi… muốn tại hạ đáp ứng sự tình gì đây? – Lần sau có thể mang ta đi le6hn trên bầu trời nhìn một chút đám mây?

Hoàng Sam Nữ Tử cẩn thận từng li từng tí nói, trong ánh mắt tràn đầy chờ mong.

Tống Thanh Thư do dự một chút:

– Nếu là dẫn theo một người, tại hạ chưa hẳn có thể bay cao như vậy…

Hoàng Sam Nữ Tử ánh mắt buồn bã:

– Như vậy à, coi như là thôi đi…

Thấy nàng vẻ thất vọng bộc lộ trong lời nói, Tống Thanh Thư trong lòng nóng lên, nhịn không được nói ra:

– Yên tâm đi, chỉ là có chút khó khăn mà thôi, tại hạ vẫn có thể dẫn cô nương thử xem.

Hắn đã nghĩ kỹ, muốn từ đất bằng dẫn người đi lên trên bầu trời xem đám mây là khó khăn trùng trùng điệp điệp, nhưng nếu như bắt đầu từ trên đỉnh núi cao thì sao đây, chẳng phải là đã bớt rất nhiều khoảng cách?

– Thật sự sao?

Nghe được hắn đáp ứng, Hoàng Sam Nữ Tử kinh hỉ kêu lên, nàng thường ngày được dạy bảo mây trôi nước chảy, có thể thời điểm lúc này hoàn toàn đã quên giống như là sư phụ dạy bảo, hưng phấn giống như hài tử…

– Đương nhiên là thật sự.

Nhìn xem Hoàng Sam Nữ Tử hưng phấn hồng phác khuôn mặt, Tống Thanh Thư nói.

– Hiện tại nên nói về chuyện của tại hạ đi.

Tống Thanh Thư thấy nàng vẻ mặt mừng rỡ, liền nhắc nhở.

– Ách…

Hoàng Sam Nữ Tử bỗng nhiên mặt lộ vẻ vẻ xấu hổ…

– Kỳ thật ta tuy rằng trên danh nghĩa là Thánh Nữ trong viện, nhưng xưa nay mặc kệ chuyện bên trong, huống chi nếu ra mặt, chỉ sợ sẽ đưa đến hiệu quả phản ngược… – Vì sao lại phản ngược hiệu quả?

Tống Thanh Thư sững sờ.

– Là vì… là vì…

Hoàng Sam Nữ Tử ấp a ấp úng, đang suy nghĩ tìm từ như thế nào để nói, cuối cùng nhịn không được dậm chân…

– Ai nha, ngươi hôm nay tại bên trong viện cũng không phải là không thấy qua đến ánh mắt những người kia… nhìn ngươi hay sao? Nếu ta thay ngươi ra mặt, bọn họ nói không chừng trái lại sẽ tìm cách làm hỏng chuyện của ngươi.

Tống Thanh Thư rốt cuộc nghe rõ, không thể không cảm thán Hoàng Sam Nữ Tử cùng Tiểu Long Nữ tuy rằng khí chất có điểm giống, đều là cái loại lạnh lùng như băng, nhưng hai người vẫn có bất đồng, Tiểu Long Nữ không rành thế sự có thể nói là ngây thơ vô tà, Hoàng Sam Nữ Tử tâm tư kín đáo nhưng cực kỳ thành thục, có thể nói đối với tính người nhìn thấy rõ đạt đến một trình độ cực kỳ cao minh.

Ngay cả vấn đề này mình cũng không nghĩ tới, nàng lại nhạy cảm mà ý thức được ẩn chứa nguy hiểm trong đó, lấy những tên thư sinh này đối với nàng ái mộ như vậy, nếu là biết được nàng lại vì một nam nhân khác mà phá lệ, nói không chừng những người kia thật sự gặp bởi vì ghen tức thì trở thành điên cuồng, không chỉ là không giúp đỡ được, ngược lại sẽ âm thầm sử dụng chiêu trò ngáng chân.

Tống Thanh Thư hiểu là một chuyện, phiền muộn lại là một chuyện khác:

– Cảm tình cô nương mới vừa rồi là mở cho tại hạ một cái ngân phiếu khống a, làm hại tại hạ không chỉ có đem bí mật làm mưa xuống nói cho cô nương lại biết, còn đáp ứng sự tình mà cô nương muốn…

Hoàng Sam Nữ Tử tuy rằng không rõ cái gì gọi là ngân phiếu khống, nhưng cũng có thể đoán được bảy, tám phần, có chút chột dạ nói ra:

– Ngươi trước đừng có gấp, ta tuy rằng không có cách nào ra mặt giúp ngươi, nhưng có thể thông qua phương pháp khác để mà giúp ngươi. – Như thế nào giúp đỡ đây?

Bị một lần hố rồi, Tống Thanh Thư sắc mặt lập tức hồ nghi.

Hoàng Sam Nữ Tử giải thích nói:

– Hiện nay sự vụ tế rượu Quốc Tử Giám của Kiêm Sơn Thư là do Lý Thủ Trung chịu trách nhiệm, những năm gần qua, lão có thể nói là nổi tiếng khắp thiên hạ, bất kể là triều đình hay là trong Kiêm Sơn Thư viện, đều có uy vọng cực cao, chỉ cần lão chịu giúp, dư luận của triều đình tất nhiên sẽ hướng tới phương hướng mà ngươi chờ mong… – Lý Thủ Trung?

Tống Thanh Thư cảm thấy cái danh tự này rất quen thuộc, có thể trong lúc nhất thời thì nghĩ không ra nghe qua từ nơi nào…

– Tại hạ cùng hắn không thân chẳng quen, lão lại thế nào chịu giúp tại hạ?

Hoàng Sam Nữ Tử hé miệng cười cười:

– Chẳng lẽ ngươi đã quên thê tử của Nhạc Phi tướng quân là họ gì sao? – Lý…

Tống Thanh Thư hai mắt tỏa sáng…

– Ý của cô nương nói là… – Đúng vậy…

Hoàng Sam Nữ Tử gật đầu…

– Lý Thủ Trung là tộc đệ của Nhạc phu nhân, lão sẽ không bỏ qua một cái cơ hội tốt này đấy. – Tốt lắm, tại hạ sẽ đi ngay bây giờ tìm lão…

Tống Thanh Thư kích động đứng lên, không chỉ là vì thay Tiểu Long Nữ báo thù mà hưng phấn, đồng thời còn là vì có thể còn lấy lại công bằng cho Nhạc Phi là một anh hùng dân tộc mà kích động.

Đi vài bước, hắn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lại lần nữa xoay người lại:

– Vậy hay là cô nương cùng theo giúp tại hạ giúp đi?

Hắn nghĩ đến, đều là người trong viện, nếu có Hoàng Sam Nữ Tử làm bạn lại càng dễ tại nơi chỗ Lý Thủ Trung nói ra.

Ta…

Hoàng Sam Nữ Tử lộ vẻ bị làm khó, áy náy nói ra…

– Kỳ thật vừa rồi ta còn có một chút chuyện chưa nói ra, ta thân phận mẫn cảm, vụ án Nhạc Phi năm đó lại là do hoàng huynh chịu đấy, bây giờ nếu như giúp ngươi, chính là công khai cùng hoàng huynh đối nghịch…

Tống Thanh Thư lúc này mới nhớ tới Hoàng Sam Nữ Tử là nữ nhi của Tống Huy Tông, hôm nay tại Lâm An thành tình cảnh hoàn toàn chính xác rất lúng túng:

– Được rồi, tại hạ một người đi cũng được, bất quá nghĩ đến cô nương nói mấy câu liền dựa dẫm móc ra được tại hạ một cái bí mật cùng với một cái điều kiện, tại hạ cảm thấy vụ mua bán này tại hạ quá lỗ vốn a…

Hoàng Sam Nữ Tử khóe miệng cong lên:

– Ít nhất ta cũng chỉ cho ngươi con đường sáng a, bằng không thì ngươi sẽ giống như con hầu tinh đi loạn, cũng biết không xuất ra cái trò gì… – Có phải là con đường sáng hay không thì chưa nhất định đây…

Tống Thanh Thư cũng không lạc quan giống như nàng vậy, hắn đã trải qua quá nhiều sự tình, sớm đã hiểu nếu sự việc chưa kết thúc thì khẳng định sự tình cũng có thể xuất ra chỗ sơ suất.

– Được rồi… được rồi, coi như ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình… thì tốt rồi…

Hoàng Sam Nữ Tử lời vừa ra khỏi miệng cũng lắp bắp kinh hãi, nàng chưa từng có nghĩ tới mình lại có thể biết tại trước mặt một người nam nhân, lại dùng loại ngữ khí làm nũng này.

Theo từ trong Kiêm Sơn Thư viện đi ra, Tống Thanh Thư đi đường gặp ai cũng hỏi, không lâu lắm liền đi tới trước cửa Lý phủ, nói rõ mục đích đến, người gác cổng nói cho hắn biết lão gia đi ra ngoài vẫn chưa về.

Tống Thanh Thư nhướng mày, không biết Lý Thủ Trung là thật đi ra ngoài rồi, hay là không muốn gặp hắn, đang phiền muộn, bỗng nhiên có một chiếc kiệu đến tại cổng thì ngừng lại.

Bắt lấy một phu nhân thanh nhã đoan trang theo từ trong kiệu bước ra, khí chất của nàng vô cùng đặc biệt, giống như giếng cổ sâu không có sóng, lại giống như tiếng chuông du dương chiều muộn, trầm tĩnh, ung dong, để lộ ra cảm giác nồng đậm tang thương, nàng duỗi tay vén lại mái tóc bị gió thổi có chút rối, đôi mắt mê người thâm thúy đắm chìm bên trong thần hà, phu nhân này rõ ràng là nữ nhân chính trực thế nhưng toàn thân lại để lộ ra một loại cảm giác nản lòng thoái chí, làm cho lòng người ngăn không được mà thở dài vì nàng.

– Tẩu tử…

Tống Thanh Thư thốt ra, lời vừa ra khỏi miệng liền âm thầm kêu hỏng bét, nguyên lai phu nhân này đó là Lý Hoàn thủ tiết trong Cổ phủ, lúc trước hắn ngụy trang thành Cổ Bảo Ngọc, cùng nàng từng có mấy lần đối mặt, lúc này hoàn toàn là vì bản năng hô lên.

Lý Hoàn nghe được một nam tử xa lạ phong lãng anh tuấn gọi mình là tẩu tử, khuôn mặt trong nháy mắt liền đỏ lên, hai đầu lông mày càng nhiều một tia tức giận, nhịn không được quát nói:

– Nơi nào lại có một đăng đồ tử vậy?

Nàng là một tiểu thư khuê các rất truyền thống, hơn nữa tuổi còn trẻ thủ tiết, có thể nói cực kỳ chú trọng đến tiếng gió người ngoài, bình thường cực kỳ ít nói cùng nam nhân khác, bây giờ chợt bị một nam tử xa lạ xưng hô thân mật như vậy.

Tống Thanh Thư cười khổ, đành phải xin lỗi nói:

– Thật sự thật có lỗi, tại hạ nhất thời hoa mắt, nhận lầm người, mong rằng phu nhân đừng có trách tội…

Lý Hoàn sắc mặt lúc này mới hơi chút hòa hoãn, đối phương nho nhã lễ độ, từ nhỏ đến lớn hình thành giáo dưỡng làm cho nàng cũng không tiện truy cứu nữa, nhẹ gật đầu liền không quản đến hắn nữa, hướng trong cổng lớn đi đến.

Tống Thanh Thư gấp vội vàng đuổi theo:

– Phu nhân xin dừng bước…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 16-10-2023 16:27:27
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Lừa vợ cho bạn chịch (Update phần 36)
Hoa thơm đánh cả cụm (Update phần 39)
Dị dương vật (Update phần 38)
Hai mợ khiêu dâm tôi (Update phần 40)
Tình yêu của mưa (Update phần 40)
Cơn mưa Sài Gòn (Update phần 76)
Phá trinh bị đau ku (Update phần 35)