truyensex88.net > Chuyện Sex > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6

Phần 136

Lục Vô Song cũng có thể cảm nhận được thân thể mình đã đến tình trạng rất nguy hiểm, rờ lấy trán suy nhược hỏi:

– Làm như thế nào để hạ nhiệt bây giờ? Đại phu lại còn chưa tới… – Cho dù là đại phu có đến, cũng không có biện pháp hạ nhiệt ngay lập tức lúc này.

Tống Thanh Thư nói thẳng, phải biết rằng đại phu đến kê đơn thuốc, rồi nấu thuốc, sau khi uống thuốc thì chờ dược liệu có tác dụng, đoán chừng bông hoa đã tàn…

Tống Thanh Thư suy nghĩ một chút, nói ra:

– Vì vậy chỉ có cách là tác động hạ nhiệt trong cơ thể ngay bây giờ rồi hãy nói sau… – Tác động hạ nhiệt độ?

Lục Vô Song vẻ mặt mờ mịt…

– Cái gì gọi là tác động hạ nhiệt… – Ách…

Tống Thanh Thư nói ra…

– Các tốt nhất tác dụng để hạ nhiệt chính là ngâm mình ở trong thùng nước ấm, để cho nước không ngừng hấp thu nhiệt trong cơ thể…

Hắn còn chưa nói xong, Lục Vô Song đã ngạc nhiên nói:

– Nếu như muốn hạ nhiệt, vì sao không dùng nước lạnh mà lại dùng nước ấm? Nước lạnh không phải hiệu quả hạ nhiệt tốt hơn sao?

Tống Thanh Thư lắc đầu, giải thích nói:

– Nước lạnh cùng nhiệt khí lớp da có chênh lệch nhiều, dẫn đến huyết quản co rút lại, nhiệt khí trong cơ thể bị phong bế không thoát ra được, đã không hạ nhiệt được, còn có thể dẫn đến bệnh tình càng thêm nghiêm trọng. – Nguyên lai là như vậy.

Lục Vô Song giờ mới hiểu ra, nàng nhớ tới trước kia cũng từng nghe Dương Quá nhắc đến, tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh trong cơ thể sinh ra đại lượng nhiệt khí, phải kịp thời làm tản mát ra, vì thế hết lần này tới lần khác tại trên giường Hàn Ngọc trong cổ mộ tu luyện, nghĩ đến hẳn là đạo lý giống như vậy.

– Chỉ là…

Tống Thanh Thư ánh mắt rơi vào trên bắp đùi nàng…

– Lúc này chân của cô nương đang có tổn thương, không thể thông qua tắm trong thùng để hạ nhiệt…

Lục Vô Song sắc mặt trở nên hồng, cũng không có trả lời.

Tống Thanh Thư tiếp tục nói:

– Chỉ có thể bảo nha hoàn đến dùng khăn thấm nước lau chùi thân thể của cô nương, chú ý đến cổ, dưới nách, bên dưới hạ thể, những nơi này có hiệu quả hạ nhiệt rất tốt, cô nương mau rung chuông lục lạc bảo nha hoàn tới đây đi.

Nào ngờ Lục Vô Song cúi đầu nhỏ giọng nói ra:

– Không có nha hoàn nữa đâu… – Cái gì?

Tống Thanh Thư thật sự không rõ ràng lắm tình huống này…

– Nha hoàn ta phái đi tìm đại phu rồi.

Lục Vô Song đành phải giải thích nói.

Tống Thanh Thư nghi ngờ nói:

– Lục phủ là hào phú đại tộc, cô nương đường đường là một thiên kim tiểu thư, bọn họ há chỉ cấp cho cô nương một nha hoàn? – Là do ta tự mình yêu cầu, ta thuở nhỏ lưu lạc giang hồ, nên không có thói quen được người hầu hạ, hơn nữa… hơn nữa tính khí của ta cũng không tốt lắm, nên không cần đến nha hoàn, chỉ để lại một nha hàn mà thôi…

Lục Vô Song đỏ mặt nói…

Tống Thanh Thư nghe qua thì cười nói:

– Kỳ thật tại hạ cũng không thích có người hầu hạ.

Không biết có phải hay không là do ngã bệnh nên nội tâm dễ bị xúc động hay là duyên cớ gì, Lục Vô Song lúc này càng xem Tống Thanh Thư thì thấy càng thuận mắt, đâu còn có như lúc trước có nửa phần chán ghét?

Bất quá cảm giác mệt mỏi muốn hôn mê lần nữa lại kéo tới, thân thể nàng lung lay đối với Tống Thanh Thư nói:

– Làm phiền Tống đại ca đi giúp ta xem nha hoàn kia quay trở lại chưa.

Tống Thanh Thư gật đầu, đi tới cửa nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy đêm dài vắng người, nào có bóng dáng nha hoàn kia…

– Không có thấy, đã nửa đêm canh ba mà bảo một nha đầu đi tìm đại phu, thật sự cũng là làm khó nàng ta.

Tống Thanh Thư cười khổ nói.

Lục Vô Song vẻ mặt vẻ thất vọng, trong miệng lẩm bẩm:

– Vậy… vậy… làm sao bây giờ đây?

Nàng có cảm giác mình đã kiên trì gắng gượng không nổi rồi…

Tống Thanh Thư trầm giọng nói ra:

– Vậy để tại hạ giúp cô nương chà lau là được rồi… – A?

Lục Vô Song vốn là có chút choáng váng đầu, nghe nói như thế lại càng thêm choáng rồi, nàng không dám tin mà nhìn hắn, thấy vẻ mặt hắn không giống nói đùa, liền đỏ mặt sẵng giọng…

– Làm như vậy sao được!

Tống Thanh Thư vẻ mặt nghiêm túc nói ra:

– Cô nương bây giờ trong thân thể nhiệt khí đã tăng cao đến mức dọa người rồi, phải lập tức hạ nhiệt thì mới được… – Nhưng… nhưng nam nữ hữu biệt.

Dựa theo tính khí của Lục Vô Song, chỉ sợ sớm đã mắng hắn, bất quá nàng chú ý tới ánh mắt của hắn thanh tịnh vô cùng, cũng không có nửa phần tà niệm, hơn nữa lúc này hảo cảm đối với hắn đã tăng nhiều, Lục Vô Song mới không có hoài nghi dụng ý của hắn.

– Tại hạ biết rõ băn khoăn của cô nương, tại hạ sẽ nhắm mắt lại, đồng thời dùng vải che kín tại trên đôi mắt, cô nương cứ yên tâm đi.

Tống Thanh Thư đúng là không có ý tưởng sàm sỡ nàng, lúc này hắn chỉ muốn làm như thế nào cứu người, dù sao cũng là do mình điều trị chân nàng, dẫn đến sức chống đỡ thân thể nàng suy yếu, về sau lại nói cho nàng biết đến sự tình Dương Quá, làm cho nàng bị đả kích trầm trọng, thậm chí ngay cả Trình Anh bỏ trốn đi cũng là bởi vì duyên cớ của hắn.

Nếu cuối cùng Lục Vô Song xảy ra chuyện gì, chỉ sợ hắn cả đời lương tâm khó an.

Thấy nàng vẫn còn do dự, Tống Thanh Thư đành phải nói ra:

– Bằng không tại hạ ngay lập tức đi gọi người Lục phủ tới đây. – Đừng…

Lục Vô Song vội vàng chặn lại, nàng tính tình quật cường, lần này đã bị lão phu nhân trước mặt mọi người lệnh cưỡng chế quỳ xuống bồi tội, tuy rằng đầu sỏ gây nên chuyện này là gã nam nhân trước mắt này, nhưng nàng bây giờ một chút cũng không hận Tống Thanh Thư rồi, ngược lại là đối với hành vi của lão phu nhân thì canh cánh trong lòng.

Dù sao nơi đây không phải là nhà của mình, nàng cũng không phải là là thiếu phu nhân nhà này a…

Có lẽ là vừa rồi ngã bệnh không có bất kỳ người nào làm bồi tại bên người, ngay cả Trình Anh cũng rời đi, Lục Vô Song trong lòng dâng lên một loại cảm giác cô đơn, rốt cuộc nàng hạ quyết tâm, sau khi chân bị tổn thương chữa lành sẽ liền rời khỏi Lục phủ du ngoạn giang hồ, thuận tiện đi tế bái mộ phần phụ mẫu, thời điểm này nàng lại không muốn thiếu quá nhiều ân tình Lục phủ.

– Cô nương chậm rãi cân nhắc đi, trước tại hạ đi chuẩn bị nước…

Tống Thanh Thư lưu lại một câu nói, liền vội vã đi ra ngoài.

Nhìn xem bóng lưng hắn rời đi, Lục Vô Song giật mình, nghĩ thầm hắn một đại anh hùng danh chấn thiên hạ, hiểu được như thế nào nhóm lửa nấu nước đây này?

Vừa rồi có người còn không cảm thấy, giờ đây trong phòng trống rỗng chỉ còn lại có nàng một người, hơn nữa toàn thân nhiệt khí đang tỏa ra lợi hại, Lục Vô Song đột nhiên thấy mình thật nhỏ bé, có một loại cảm giác toàn bộ thế gian này vứt bỏ mình vậy…

Nghĩ đến chỗ thương tâm, nàng ôm chân khóc lên.

– Tại sao lại khóc vậy?

Bên tai bỗng nhiên truyền tới một thanh âm ôn nhu, Lục Vô Song vui mừng ngẩng đầu lên, thấy Tống Thanh Thư bưng một chậu nước ân cần đứng ở bên giường.

– Tống đại ca…

Lục Vô Song xấu hổ lau mắt…

– Sao nhanh như vậy quay trở lại rồi. – Tại hạ lo lắng một mình cô nương ở đây sợ hãi…

Tống Thanh Thư mỉm cười, cầm lấy cái khăn tại trong chậu nước vắt lấy.

Có lẽ là cơ thể suy nhược nên càng dễ xúc động, chỉ là một câu vô cùng đơn giản, Lục Vô Song hai nàng nước mắt lại muốn tràn mi mà ra, nàng vội vàng lãnh sang chuyện khác nói:

– Không phải là Tống đại ca nói muốn dùng nước ấm hay sao, ta còn tưởng rằng đại ca đi nhóm lửa nấu nước nên mới thấy nhanh như vậy…

Nhìn thoáng qua trong chậu cũng không có chút nào nhiệt khí, rõ ràng chỉ là một chậu nước lạnh, ánh mắt Lục Vô Song càng là nghi ngờ.

Tống Thanh Thư vắt lấy cái khăn xong, đặt ở trong lòng bàn tay sau đó đắp lên trên trán nàng, vừa cười vừa nói:

– Hiện tại cô nương thấy nóng hay là lạnh đây? – Ồ?

Nàng cảm nhận được trên trán khăn mặt ấm áp vừa phải, không có chút nào lạnh lẽo, rốt cuộc suy nghĩ minh bạch…

– Nguyên lai là đại ca dùng nội lực…

Tống Thanh Thư lại bắt đầu vặn một cái khăn khác, thuận miệng đáp:

– Cô nương thân thể bây giờ nhiệt khí cao lợi hại, tại hạ nào còn kịp nhóm lửa nấu nước, hơn nữa làm như thế này cũng thuận tiện. – Nhưng… làm như vậy thì sẽ lãng phí nhiều nội lực a.

Lục Vô Song tuy rằng võ công không cao, cũng hiểu rõ trong nháy mắt làm nước thành nóng, là một việc khó khăn rồi.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Chỉ là nội lực mà thôi, sau đó tịnh dưỡng tu luyện trở về, còn nếu như để cho cô nương nhỡ xảy ra chuyện gì, thì trên thế gian này sẽ không còn có Lục Vô Song nữa…

Lục Vô Song chỉ cảm thấy tâm hồn mình ngọt ngào nhúc nhích, trong lúc nhất thời rõ ràng không biết như thế nào đáp lại, chỉ là cứ ngơ ngác nhìn đối phương.

– Như thế nào nhìn tại hạ như vậy, có phải hay không cảm thấy tại hạ đúng là soái ca?

Tống Thanh Thư tiếp tục dùng nội lực làm cho khăn nóng, mặc dù không có quay đầu lại, nhưng thực sự đối với động tác của nàng là nhìn thấy tận mắt.

Lục Vô Song giật mình, vội vàng quay đầu đi, trái tim phình phịch trực nhảy.

– Tim đập rộn lên, rất tốt… rất tốt, có như vậy sẽ làm cho huyết dịch trong thân thể lưu chuyển nhanh hơn, giải nhiệt cũng càng mau một chút.

Tống Thanh Thư cầm qua cái khăn khác, thay đổi đắp lên trên trán nàng…

Lục Vô Song cắn cắn bờ môi, nhỏ giọng nói ra:

– Tống đại ca… có phải bình thường hay trêu chọc nữ nhân như vậy sao? – Vì sao lại hỏi như vậy?

Tống Thanh Thư cười nhìn qua nàng…

– Chẳng lẽ cô nương cũng cảm thấy là đang bị tại hạ trêu ghẹo à?

Lục Vô Song gắt một cái, trong nháy mắt xấu hổ đỏ ửng mặt, đâu còn nói được ra được nửa câu…

Tống Thanh Thư hắng giọng:

– Được rồi, không trêu đùa nữa, bây giờ cho dù có muốn gọi người của Lục phủ chỉ sợ cũng không còn kịp rồi, cứ để cho tại hạ giúp cô nương chà lau thân thể hạ nhiệt đi.

Nói xong hắn liền tiện tay cầm lấy sợi dây lưng bên giường bịt che lại đôi mắt mình, bịt kín dây lưng lụa lại còn nhắm mắt lại, dù sao tu vi của hắn, ánh mắt đã như là thiểm điện, chỉ là một lớp dây lưng bằng lụa làm sao mà ngăn được ánh mắt của hắn chứ. Đương nhiên những chuyện này hắn không cần phải nói cho Lục Vô Song biết, miễn cho nàng càng thêm quẫn bách thẹn thùng, ngược lại mình cũng sẽ không thừa cơ sàm sỡ nàng, không thẹn với lương tâm là được rồi.

Chứng kiến ánh mắt hắn bị che trên sợi dây lưng lụa, Lục Vô Song sắc mặt càng ửng đỏ, nghĩ thầm đây là dây lưng trên váy áo của ta cởi ra để ở một bên, nhưng thời điểm này nàng cũng không tốt nói toạc ra, đành nói:

– Tống đại ca bịt kín đôi mắt, nhìn không thấy thì làm sao lau trên… của ta để hạ nhiệt?

Nàng vốn là muốn nói lau chùi thân thể, nhưng vừa mới nói một chữ liền ngượng ngùng, trong nháy mắt liền đổi giọng rồi.

Vấn đề này là nàng một mực xoắn xuýt đấy, đối phương bịt kín ánh mắt đúng là nhìn không thấy rồi, có thể hắn muốn giúp mình chà lau thân thể, nhưng nếu nhìn không thấy khó bảo toàn sẽ sờ soạng tìm kiếm khắp nơi, đến lúc đó cho dù hắn không có chứng kiến nhìn thấy thân thể của mình, thì mình cũng bị hắn sờ soạng khắp nơi rồi.

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Lấy tu vi của tại hạ bây giờ, chỉ cần nhìn thoáng qua liền có thể nhớ hết trong đầu tất cả các bộ vị trên toàn thân của cô nương rồi, chỉ cần cô nương không có loạn động, tại hạ sẽ không sờ sai chỗ đâu…

Bị hắn một câu nói toạc ra suy nghĩ, Lục Vô Song ngượng ngùng đến cực điểm, đành phải um một tiếng, nhỏ giọng nói ra:

– Vậy Tống đại ca bắt đầu chà lau đi…

… Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Chuyện Sex, Truyện dâm hiệp, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 16-10-2023 16:27:27
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Khát tình (Update phần 51)
Ký ức ngọt ngào (Update phần 133)
Chị dâu tôi (Update phần 34)
Mẹ tôi là con đĩ (Update phần 32)
Chân ngắn (Update phần 54) - Cagiac