Vô cực

Phần 95

“Đây… đây là…” Dương trầm trồ, ở trong địa đạo hai ngày, xung quanh toàn đất, đá và bóng tối nên chỉ cần nhìn thấy một thứ gì khác biệt cũng đủ khiến nàng trầm trồ. Nhưng thứ trước mặt nàng không chỉ khác biệt đâu, mà nó cực kỳ đặc biệt!

Nó tựa như một cái hang, nhưng lại ẩn chứa những kiến trúc tinh tế.

Không! Nó chính xác là một căn phòng khổng lồ nằm trong lòng đất, là một phần của mê cung này.

“Quả nhiên!” Diệc Phàm đã tìm được điều mà mình thắc mắc bấy lâu, không thể nào lại tạo ra một mê cung khổng lồ chỉ để chơi, ắt hẳn nó cất chứa điều gì đó! Và “điều gì đó” có lẽ nằm trong căn phòng này.

Diệc Phàm cùng Dương tiến vào trong, khoảnh khắc mà chân cả hai đặt vào, căn phòng sáng rực lên nhờ những chiếc đèn bảo vật.

Lúc này, Dương và Diệc Phàm mới có cơ hội nhìn rõ mọi thứ.

Căn phòng này được trang trí theo phong cách cổ kính, tạo ra cảm giác lạc về thời phong kiến.

Trên tường khắc những văn tự kỳ bí, nhìn cứ như đang thiết lập một trận pháp nào đó. Giữa phòng là một cái đài bằng đá, xung quanh bốn phía đều có bậc thang.

Ở trên đài cao có lắp một tế đàn được làm từ vật liệu không rõ, nhưng trông rất chắc chắn, lại còn phát ra một luồng năng lượng mờ ảo.

“Đây là một ngôi mộ!”

Giọng nói của sư phụ Diệc Phàm vang lên trong đầu hắn.

“Những văn tự này thật kỳ quái, cả ta cũng không nhìn ra! Mau lên trên tế đài kia xem thử có thứ gì.” Diệc Phàm tiến bước, Dương cũng đi theo. Qua từng bậc thang, trái tim cả hai đột ngột tăng nhịp, tựa như hồi hộp vì sắp được diện kiến một điều đặc biệt nào đó.

Rất nhanh, cả hai đã đến được đỉnh đài. Tế đàn kia cũng đã rõ mồn một trước mắt. Đứng ở khoảng cách gần thế này, một cảm giác tâm linh sôi sục trong người bọn họ.

Dừng lại khoảng vài giây, Dương và Diệc Phàm quyết định tiến vào trong tế đàn.

Lại nói một chút về thiết kế của tế đàn này, nó khá giống một ngôi nhà hai tầng nhưng đơn sơ hơn. Ở bức tường tầng 1, ngoài khắc văn tự kỳ lạ còn treo nhiều tranh ảnh, đa phần đều là chân dung.

Bên trong tế đàn khá tối, Dương chỉ ngón tay hương lên trên, đầu ngón tay bốc ra một luồng lửa xanh, tựa như ngọn nến thắp sáng cả gian phòng.

Lúc này, Dương và Diệc Phàm đã nhìn thấy rõ chân dung của người trong những bức ảnh, bức tranh ở đây.

“Người này… Trưởng hội đầu tiên của Liên Hồn Hội!!!”

Trong lúc Diệc Phàm còn ngờ ngợ để nhận dạng gương mặt này thì Dương đã thốt lên đáp án.

Tuy U Minh Giáo hiện nay không phải một thế lực lớn, nhưng họ cũng từng có một thời gian huy hoàng, xưng bá một phương. Ở thời điểm đỉnh cao của mình, U Minh Giáo là một trong những thành viên chủ lực của Liên Hồn Hội, tiếng nói trong hội có sức ảnh hưởng nhất định! Hội trưởng đời đầu của Liên Hồn Hội cũng do một tay U Minh Giáo nâng đỡ, câu chuyện này như một nét mực chất chứa tự hào được lưu truyền trong rất nhiều sách sử của U Minh Giáo, là một hòn đá để họ có thể bám víu trước dòng nước của sự suy tàn!

“Tại sao ở đây lại treo nhiều ảnh của ông ta như vậy?”

Diệc Phàm tự hỏi, đặc biệt là khi nơi đây còn là một tế đàn.

“Lẽ nào là…” Sư phụ Diệc Phàm ngờ ngợ ra điều gì đó.

“Sư phụ, người đừng ngắt câu như vậy chứ!” Diệc Phàm buồn bực.

“Hừ! Đó mới là phong phạm của cao nhân!” Sư phụ Diệc Phàm ra vẻ, sau đó mới chịu giải đáp: “Ta nghĩ tế đàn này dùng để nuôi dưỡng linh hồn! Ngươi cũng biết rồi, khi chết, linh hồn sẽ rời khỏi cơ thể! Không có một thân xác phù hợp, linh hồn sẽ bị mài mòn cho đến khi tiêu tán, trở về với âm giới hay linh hồn giới. Linh hồn cấp bậc càng cao, thời gian trụ lại tại dương gian càng lâu! Nhưng dù có trụ lâu vẫn khó giữ được ý thức của riêng bản thân. Có nhiều linh hồn cấp cao mặc dù còn tồn tại ở dương gian, nhưng họ không thể nhớ được bản thân mình là ai, tại sao phải cố gắng sinh tồn, cuối cùng để mặc bản thân tiêu tán.”

“Vậy… những đống tranh ảnh này là để ông ta nhớ về bản thân mình?” Diệc Phàm đã hiểu ra.

Dương cũng không ngoại lệ, U Minh Giáo từng có giao tình với hội trưởng đời đầu nên cũng có hiểu biết ít nhiều về kỹ thuật gợi nhớ cho linh hồn, tránh để linh hồn quên mất mình là ai.

Nàng nhìn sang Diệc Phàm, cảm nhận hắn cũng đã nhìn thấu tế đàn này dùng với mục đích gì, liền nói: “Nơi này có thể lưu trữ linh hồn của hội trưởng đời đầu Liên Hồn Hội!”

Ánh mắt cả hai hướng lên tầng trên.

Diệc Phàm đi trước, Dương theo ngay sau lưng.

Tầng 2 vẫn khắc đầy văn tự nhưng không còn treo hình ảnh, thay vào đó lại trưng bày một số di vật trong lồng kính, tạo cho Dương và Diệc Phàm cảm giác như đi vào một khu bảo tồn di tích lịch sử.

“Đều là bảo vật cấp cao!” Sư phụ Diệc Phàm nói.

Đáng chú ý nhất phải kể đến chiếc bàn thờ nằm sát tường, đối diện với cả hai người bọn Dương.

Trên đó không có ảnh thờ, nhưng có một cái hũ được đúc bằng vàng, bên trên chạm trổ tinh vi đủ thứ hình họa.

“Là bảo vật nuôi dưỡng linh hồn, linh hồn của hội trưởng đời đầu có thể ở trong đó!”

Dương khẽ nói, lại quay sang Diệc Phàm để đưa ra suy nghĩ của mình:

“Hội trưởng đời đầu là chủ nhân của Tháp Linh Hồn, rất có thể sẽ biết cách giải quyết tình trạng hiện tại.”

Ngay lúc nhìn thấy bức ảnh của hội trưởng đời đầu Liên Hồn Hội, Dương tựa như nhìn thấy ánh sáng cuối con đường, nhìn thấy cơ hội hoàn thành nhiệm vụ giải cứu Tháp Linh!

Cơ hội ấy chỉ còn cách chiếc hũ kia thôi!

Đối diện với đề xuất của Dương, Diệc Phàm chỉ im lặng gật đầu.

Dương không nghĩ nhiều, tiếp xúc với Diệc Phàm hai ngày ngắn ngủi, nàng có ấn tượng khá tốt với tên điển trai Trung Quốc này. Hắn là một người có đầu óc, vậy nên cũng sẽ hiểu cơ hội trước mặt này quý giá cỡ nào!

Dương tiến bước về phía chiếc hũ, nàng chắp tay lạy ba cái rồi mới vươn tay mở nắp.

Nhưng ánh mắt nàng căng ra khi nhìn vào hình ảnh phản chiếu trên chiếc hũ.

RẦM!

Tế đàn khẽ rung, Dương bị đánh văng ra ngoài.

Nàng xoay người đáp đất, ánh mắt toát lên sự phẫn nộ.

Đứng trên tế đàn, Diệc Phàm lạnh lùng nhìn xuống Dương.

“Tại sao?”

Dương hỏi, tay đưa lên khóe môi lau vết máu.

Diệc Phàm vừa nãy ra sát chiêu với Dương, nếu không phải Dương kịp thời phát giác, e rằng trong tế đàn có thêm bàn thờ của nàng rồi!

Nàng thắc mắc tại sao Diệc Phàm lại làm vậy? Lẽ nào hắn muốn một mình hoàn thành nhiệm vụ để độc chiếm phần thưởng?

“Nếu anh muốn, tôi sẽ không nhúng tay vào phần thưởng! Chỉ cần anh giải quyết sự cố hiện tại là được rồi.” Dương muốn hòa hoãn, bày tỏ rõ quan điểm không thích tranh giành.

“Giải quyết sự cố? Tại sao phải làm vậy?” Diệc Phàm thờ ơ nhìn Dương, từ trong cơ thể, một luồng năng lượng màu đỏ toát ra, bao phủ lấy bản thân.

“Khả năng hộ linh đã đến mức độ này rồi sao?” Dương trợn mắt, hóa ra Diệc Phàm giấu nghề sâu hơn nàng nghĩ.

Lúc này, môi Diệc Phàm khẽ động: “Chiến hồn!”

Luồng năng lượng đỏ lấy Diệc Phàm làm trung tâm bắt đầu bành trướng ra!

Càng ra xa, các năng lượng đó càng tỉa ra thành nhiều sợi tơ, chúng bện vào nhau, bắt đầu hình thành một cơ thể, không, đúng hơn là nửa cơ thể!

Hai cánh tay lực lưỡng vươn ra.

Bộ ngực săn chắc hoàn thành.

Cái đầu mọc ra.

Ngũ quan được khắc vào.

Tóc tung bay.

Tả thì lâu, quá trình biến hóa chỉ xảy ra trong vài giây.

Chỉ có nửa phần thân nhưng sức uy áp đã khiến Dương nghẹt thở. Nàng nhìn gương mặt vô cảm được tạo ra từ nguồn năng lượng đỏ ấy, đầu óc xoay chuyển cuối cùng tìm ra đáp án.

“Là Lữ Bố!”

Đúng.

Linh hồn bảo hộ của Diệc Phàm chính là chiến thần trong Tam Quốc – Lữ Bố.

Diệc Phàm hạ tay điều khiển chiến hồn Lữ Bố, cánh tay quỷ dị kết cấu từ năng lượng đỏ bùng phát sức mạnh. Diệc Phàm cùng chiến hồn bất ngờ biến mất, ngay giây sau lại xuất hiện trước mặt Dương, nắm tay khổng lồ nhắm vào cơ thể mảnh mai của nàng.

(Cho anh em dễ hình dung thì chiến hồn giống Susanoo trong Naruto hay giống khái niệm pháp tướng trong mấy bộ truyện Trung vậy)

Ầm!!!

Cú đấm làm cho căn phòng rung động, khói bụi bay lên mù mịt.

Roẹt!!!

Một luồng lửa xanh bốc lên xé tan lớp khói bụi.

Dương vẫn đứng im một chỗ, hai tay nàng đã chặn đứng cú đấm của chiến hồn Lữ Bố.

Nhưng cũng vì thế, hai ống tay áo của nàng rách bươm, để lộ đôi tay trắng nõn đang run rẩy.

Diệc Phàm nhướng mày có chút ngạc nhiên bởi lúc này, Dương cũng có sự biến đổi.

Một ấn ký ngọn lửa hiện ra trên trán nàng, kéo theo đó là những nét mực xanh kéo dài trên gương mặt, chạy xuống khắp cơ thể.

Hỏa Linh Thuật – Chiêu thức đặc biệt chỉ những người được ngọn lửa U Minh lựa chọn mới có thể sử dụng. Một khi dùng Hỏa Linh Thuật, linh hồn sẽ hóa thành ngọn lửa, làm tăng khả năng sử dụng U Minh Hỏa. Nhưng nếu để linh hồn trong trạng thái ngọn lửa quá lâu, sẽ dẫn đến một số di chứng, nhẹ thì linh hồn cạn kiệt, nặng thì mất ký ức.

Infinergy trong không khí tựa như bị kích thích, va đập mãnh liệt vào nhau, cuối cùng hóa thành đốm lửa màu xanh.

Một khung cảnh diễm lệ cho màn biến hóa của Dương.

“Xem ra không chỉ mình tôi giấu nghề!” Diệc Phàm cười khẩy.

Dương bùng phát uy lực của mình!

Một ngọn lửa khổng lồ từ bàn tay phóng ra, nuốt trọn chiến hồn của Diệc Phàm.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165
Thông tin truyện
Tên truyện Vô cực
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 16-10-2023 14:39:44
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Người yêu tôi là đĩ (Update phần 46)
Tri kỷ (Update phần 39)
Đêm đầu tiên (Update phần 34)
Cô hiệu phó khổ dâm (Update phần 48)
Địt em người yêu cũ (Update phần 35)
Địt cả mẹ lẫn con (Update phần 55)
Con đụ mẹ (Update phần 33)
Tán gái Mỹ (Update phần 47)