Uống nhầm thuốc
Sáng hôm sau Dũng bị đánh thức bằng một hồi chuông điện thoại từ Vũ.
“Cậu có rảnh không? Có một hợp đồng lớn. Tôi cần thương lượng với cậu” – Tiếng của Vũ vang lên từ trong điện thoại.
“Việc gì vậy? Anh nói luôn đi” – Dũng càu nhàu.
“Không được. Điện thoại của tôi không an toàn. Cần gặp mặt cậu trực tiếp” – Vũ vội vàng nói.
“Tốt. Đến nhà tôi đi” – Dũng nói xong liền cúp điện thoại. Nhìn sang Kim Phượng bên cạnh đang cong mình nép người vào Dũng, một bên vú lớn còn nằm lên hẳn người của Dung. Nhịn không được Dũng lại đưa tay bóp mấy cái.
“Sáng sớm ra đã nghịch ngợm. Anh để yên cho mẹ ngủ” – Kim Phượng cằn nhằn vài tiếng rồi quay lưng lại ngủ.
Dũng lắc đầu, bật người dậy đi vào vệ sinh cá nhân. Lúc Dũng xong xuôi cũng là lúc Vũ đến, Dũng ra mở cửa để Vũ vào nhà.
“Sáng nay có người bên đại sứ quán Saudi Arabia cùng người bên Bộ Tổng tham mưu xuống công ty. Họ đang muốn thuê người bên ta sang làm bảo vệ kho dầu. Nói vuông là làm lính đánh thuê” – Vũ nói vội mà chẳng kịp ngồi.
“Họ cần thuê bao nhiêu người? Giá cả ra sao?” – Dũng hơi nhíu mày khi nghe thấy có cả người của Đại sứ quán và Bộ Tổng tham mưu.
“Lương cơ bản 3000$ có phụ cấp ăn 2 bữa. Thuê luôn 1000 người của chúng ta, họ muốn thuê nhiều hơn nhưng công ty chỉ có 1000 người là đạt tiêu chuẩn. Hoa hồng của công ty là 1.000.000$/Tháng. Cứ 3 tháng thanh toán 1 lần. Mọi thủ tục visa và vũ khí sang đấy họ cấp đủ” – Vũ tiếp tục liến thoắng môi không ngừng nghỉ.
“Hợp đồng trong bao lâu?” – Dũng hỏi tiếp.
“Hợp đồng tối thiểu 3 năm. Nếu phá bỏ hợp đồng phải bồi thường 100% hoa hồng trong 3 tháng” – Vũ trả lời.
“Còn điều kiện gì nữa không?” – Dũng hơi nhíu mày. Vụ làm ăn này quá hời, Dũng không thể không cẩn thận.
“Có. Bộ Tổng tham mưu muốn 50% hoa hồng của chúng ta. Còn bên Đại sứ quán không có điều kiện gì thêm. Chỉ cần lính ngoan và nghe lời là được” – Vũ cẩn thận nghĩ lại từng chi tiết.
“50%? Cao vậy sao? Mỗi tháng là nửa triệu đô rồi. Bọn nó ăn dày quá” – Dũng đưa tay bóp trán, với mấy ông Tổng cục tham mưu này Dũng cũng hơi bó chân bó tay.
“Không thể giảm được. Vốn dĩ bình thường là lính nghĩa vụ xong sẽ được giới thiệu đi làm an ninh bên Arabia nhưng do mấy năm trước lính của ta đánh lính bọn Trung Quốc nên Bộ Quốc phòng rút hết về. Không thì vụ làm ăn này cũng không tới tay được. Với cả công ty chúng ta đào quá nhiều lính từ Lữ đoàn đặc công, không đồng ý điều kiện này chắc chắn chả mấy nữa mà bị ép giải thể” – Vũ giải thích.
“Hừm… Thôi được. Anh nhận lời với họ đi. Còn nữa. Yêu cầu chuyển trước 50% hoa hồng. Giữ lại 1 nửa số lượng giáo quan để đào tạo các đợt tiếp theo. Mức lương cho anh em giữ nguyên là 3000$. Mua thêm bảo hiểm cho họ, những việc này không được qua loa” – Dũng đưa ra quyết định.
“Tốt. Tôi sẽ làm đúng theo lời cậu” – Vũ vui mừng nói. Vậy là những ngày tháng tiếp theo không phải lo lắng vì tiền nữa rồi.
“Được rồi. Anh đi làm đi. Nếu bên đó điều kiện ăn uống không tốt thì báo lại cho tôi. Công ty sẽ phụ cấp thêm cho anh em đến từng bữa ăn” – Dũng chốt ý cuối.
“Vâng” – Vũ nói xong liền chạy như bay ra ngoài.
Dũng ngồi trên ghế, trong đầu quẩn quanh những suy nghĩ về món hợp đồng quá hời bên trên. Chẳng làm gì cũng kiếm nửa triệu đô một tháng, buôn người đúng là kiếm thật.
Dũng đang miên man với những suy nghĩ bất định thì nhận được điện thoại từ My.
“Alo. Anh đã ngủ dậy chưa?”
“Anh vừa dậy được lúc. Có chuyện gì vậy?” – Dũng hỏi.
“Không có chuyện gì thì không thể gọi cho anh sao? Cả tháng chả thèm quan tâm tới người ta” – My nói với giọng hờn dỗi.
“Haha… Anh đang có vài việc phải xử lý nên chưa qua thăm em được” – Dũng gượng gạo trả lời. Đúng là thời gian này nó đã bỏ quên mất My, người tình hơn cả tuổi của mẹ nó.
“Hừ… không thèm chấp anh. Em có việc cần bàn đây” – My đi vào chính sự.
“Chuyện gì mà nghiêm trọng thế” – Dũng cũng chỉnh lại giọng điệu của mình. Không còn đùa cợt nữa.
“Em đang muốn mở rộng Trung tâm nhưng hơi khó khăn ở điểm thuê mặt bằng. Bây giờ chả còn chỗ nữa mà thuê” – My nói.
“Ừm… Mở rộng nhiều không?” – Dũng hỏi.
“Quy mô như ở đây. 60 phòng học, 6 phòng nghỉ cho giáo viên, 3 phòng quản lý. Còn em thì vẫn ở hội sở làm việc, thi thoảng đi qua chút thôi” – My trình bày kế hoạch.
“Vậy sao. Khó kiếm được nơi như là ở chỗ Chung cư mini đấy lắm. Để anh liên hệ vài chỗ xem sao. Chiều nay sẽ có câu trả lời cho em”
“Cho anh đi làm đó. Ai làm ông chủ như anh không chứ? Mở ra xong để hết việc cho em làm” – My giận hờn.
“Thôi được rồi. Anh xin. Để anh lo nốt vụ mặt bằng cho em rồi anh qua thăm em nhé! À. Hay qua nhà anh làm buổi pool party đi. Khà khà…” – Dũng cười dâm nói.
“Xí… Pool party hay Threesome party? Anh tưởng em không biết ý định trong đầu anh đấy?” – My ngượng nghịu trả lời. Thực chất trong lòng My đã vô cùng ngứa ngáy, cả tháng nay Dũng đã không động đến cô rồi, làm bạn với cái sextoy mãi cũng vô vị.
“Haha… cả hai nhé” – Dũng cười lớn.
“Được rồi. Để em sắp xếp thời gian. Giờ em có việc đây”
“Ok, baby!” – Dũng dứt lời rồi tắt máy.
Việc làm ăn của cả hai công ty đều thuận lợi, Dũng vui vẻ ra mặt. Chẳng thay quần áo mà nó chạy thẳng ra bể bơi làm vài vòng cho mát mẻ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Uống nhầm thuốc |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện Sex, Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 11-11-2023 06:13:58 |