Tiểu Mai – Quyển 3
Nói về kinh nghiệm thất tình thì có thể nói trong hội bàn tròn, tôi là thằng có kinh nghiệm nhiều nhất. Yêu sớm, tan vỡ sớm, về vạn dặm tình trường có thể xem như tôi là tiền bối lão làng của tất cả tụi bạn, kể cả Khang mập. Thế cho nên sau buổi chiều răng mực định mệnh hôm ấy, tôi vinh dự được anh em tin tưởng giao cho trách nhiệm làm bác sĩ thần kinh, hãy phục hồi sang chấn tâm lí sau cú sốc này của người bạn lớp trưởng.
Thật ra không cần ai nói tôi cũng tự biết những lúc như thế này mình phải làm điều gì đó cho thằng bạn thân nhất của mình. Nhưng điều gì đó là điều gì, tôi chả tài nào nghĩ ra được. Cho Khang mập học vong tình thiên thư thì ác quá, dù sao nó cũng đâu đến nỗi lâm vào tuyệt cảnh như tôi. Nhưng cắm đầu vào game thì khác nào… tôi cũng phải chơi cùng nó, mà như vậy thì coi như tái nghiện trở lại, Tiểu Mai nàng biết sẽ treo cổ tôi là cái chắc.
Tình trạng bế tắc này lại còn đẩy đưa đến một vực thẳm mới, đó là buổi học quân sự cuối cùng hôm nay, nhỏ Huyền vắng mặt không phép. Mà thôi, lúc này có xin phép hay không cũng đâu còn quan trọng nữa. Cái chính yếu là, điều này khiến cho Khang mập trơ mặt ra vì sốc, nó thẫn thờ đến không nói được điều gì. Mà căn cứ nét mặt của nó thì tôi đoán đến chín phần là nó vẫn còn đang chưa hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra nữa là, hay đúng hơn là không thể tin được.
– Anh nói gì với Khang đi! – Tiểu Mai ái ngại nói với tôi.
– Để trưa tính, chắc rủ nó ra ngoài. Em trưa nay chịu khó ăn ở trường nhe! – Tôi đáp.
– Ừa, em cũng tính vậy! – Nàng mỉm cười tâm ý tương thông khiến tôi cảm thấy mình đang hạnh phúc thế này mà Khang mập lại như thế kia, thực là áy náy quá.
Buổi trưa nghỉ giải lao, tôi với Khang mập hai thằng sóng đôi chạy xe ra ngoài trường, rong ruổi trên đường giữa trời nắng gắt mà chả biết sẽ đi đâu về đâu. Kể ra cũng thật là duyên số, khi tôi bị Khả Vy chia tay, cũng nó là thằng chạy xe cạnh bên tôi. Và đến giờ khi nó bị nhỏ Huyền bỏ lại một mình, đến tôi là thằng chạy xe cùng nó.
Mặt trời giữa trưa lại càng bạo liệt hơn, có bao nhiêu nắng nóng cứ thỏa sức đan thành một tấm lưới vàng óng, dày nặng phủ xuống đầu hai thằng con trai đang thẫn thờ đạp xe trên đường. Khang mập đang nghĩ gì, tôi không biết được. Tôi chỉ biết bây giờ nóng quá, nóng bỏ mẹ đi được ấy. Phải tìm chỗ nào đó mát mẻ tấp vô ăn uống, làm nguội cái đầu rồi mới nói tiếp được.
Nhìn quanh quất thêm một lát nữa, tôi mới mừng rỡ nói lớn:
– Ê mày, tấp vô siêu thị đi, máy lạnh mát mẻ!
– …! – Khang mập ngẩng đầu lên, mắt đục ngầu như mắt ếch, nhìn bâng quơ về hướng tôi chỉ.
Không đợi nó đồng ý, tôi quẹo ngay vào siêu thị Co.opMart gần đó. Vào khoảng đầu tháng năm của năm 2007, người dân thành phố chứng kiến một sự đổi thay mới mẻ của Phan Thiết, đó là siêu thị Co.opMart chính thức khai trương, tọa lạc ngay đầu đường biển Nguyễn Tất Thành. Vào thời điểm ra mắt ấy, mọi người đều rất hào hứng đến mua sắm, xem như từ giờ muốn đi siêu thị không cần phải cất công vào Sài Gòn mà lấy làm tự hào như trước đây nữa. Tôi dạo gần đây cũng hay chở Tiểu Mai đến siêu thị mua sắm, đỡ tốn thời gian như lúc đi chợ.
Trong Co.op Mart bán đầy đủ các mặt hàng từ điện máy, quần áo, đồ gia dụng đến thực phẩm. Lại còn có cả nhà sách, khu trò chơi trẻ em, quầy ăn uống, đủ tất tần tật hệt như trong Sài Gòn. Đó là điều làm cho người lớn hứng thú. Còn đối với trẻ em thì thang máy lại là một trò chơi miễn phí đầy thú vị, chỉ việc đi lên rồi lại đi xuống một cách tự động cũng đã khiến tụi nhỏ vui sướng khôn cùng.
Và duy nhất trong siêu thị lúc này chỉ có hai thằng mặt mũi như vừa mất sổ gạo, trôi lều bều thơ thẩn chẳng biết về đâu. Tôi mới đầu còn thở phào nhẹ nhõm vì bước vào sảnh là đã thấy mát mẻ do hơi máy lạnh phà vào, thì lúc sau đã đâm ra chán chường do chả biết làm cái quái gì trong này để thức tỉnh Khang mập.
Đột nhiên trong đầu tôi nhớ lại điều Tiểu Mai nói với mình lúc chiều hôm qua. Đó là khi tôi bảo với nàng:
– Tiêu Khang mập rồi, thất tình quả này thì đúng là cay đắng, vì ngăn sông cách trở mà phải xa nhau. Buồn thay, buồn thay!
– Anh lại còn diễn hài nữa, thôi đi! – Nàng phì cười đập vai tôi.
– Hài trong nước mắt đó em, haizz! – Tôi thở dài.
Tiểu Mai lúc này mới hơi ngập ngừng, rồi nàng nói:
– Em có cảm giác là, tình cảm giữa Khang với Huyền chưa đến mức gọi là tình yêu đâu. Có thể chỉ là hai người họ có chung sở thích ăn uống nên chơi chung với nhau thôi!
– Sao em biết? – Tôi đần mặt ra.
– Cảm giác thôi mà, với lại hôm qua em cũng thấy Huyền không buồn đến vậy! – Nàng đủng đỉnh đáp.
Thế cho nên lúc này, khi máy lạnh siêu thị đang phà những luồng hơi băng tuyết vào cái đầu đang dần tỉnh táo, tôi nhớ ra ngay cụm từ “sở thích ăn uống”. Vì lẽ đó tôi kéo ngay Khang mập đến quầy thức ăn nhanh. Chọn đi tính lại một hồi, tôi quyết định mua một món mà hai thằng trước giờ chưa bao giờ ăn, với hi vọng món mới cũng sẽ… mang lại tình mới, may mắn mới.
Ít phút sau, hai thằng ngồi trên một băng ghế dọc bờ sông Cà Ty đang chảy dài dưới nắng, trên đầu là hàng lá xanh um mát rượi. Và cái bản mặt tôi lúc này cũng thảm không kém gì Khang mập.
Vì bánh Pizza đối với tụi tôi dở tệ, phải gọi là dở đến mức tệ hại. Làm bao nhiêu lời hay ý đẹp tôi vừa nghĩ ra thoáng chốc trôi tuột rất nhanh, vô tăm mất tích.
– Thôi… cái cũ không đi, sao cái mới nó tới! – Tôi cắn miếng Pizza nhạt thếch trong miệng, tần ngần nói đại, ý bảo em Huyền của mày đi, biết đâu sẽ có em khác lại tới.
– Câu đó của tao…! – Khang mập ứng tiếng, nó cũng không nuốt nổi miếng bánh trên tay.
– …!
– …!
– Bánh dở như quỷ!
– Đã dở còn mắc!
Rồi hai thằng chẳng ai bảo ai, ném luôn hộp bánh đang ăn dở vào thùng rác gần đó, đứng dậy đạp xe về lại trường.
Khi đi, một thằng buồn. Khi về, hai thằng sầu thảm.
Mission failed!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tiểu Mai – Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện Sex, Truyện sex dài tập, Truyện teen |
Ngày cập nhật | 19-11-2023 08:08:45 |