truyensex88.net > Chuyện Sex > Thời học sinh oanh liệt

Thời học sinh oanh liệt

Phần 93
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Quả nhiên tôi thấy thằng Lộc… như là suốt thời gian qua bộ nó ăn ở thất đức lắm hay sao mà hết đi cắt tóc bị thợ lỡ tay làm hỏng quả đầu cho đến bị gái nó đá không thương tiếc còn bây giờ “tôi vừa đặt chồng bánh lên thì…”

“Oái!”

“RẦM…”

Xong luôn, cái chồng bánh giờ đã bị đổ sập xuống làm cho bánh bị lẫn lộn hết, mấy người xung quanh giờ đã nhìn nó bằng ánh mắt viên đạn rồi…

– Mắt mũi mày để đi đâu vậy thằng kia – thằng Nam phàn nàn… – À thì… tại tao lỡ tay… – TRỜI ƠI LÀ TRỜI! TRỜI ƠI! Lỡ con khỉ! Mày xem nè, bánh lẫn lộn hết mọa rồi – nó trách… – Thôi dù gì cũng lỡ rồi, trách nó làm gì nữa! Lo xếp lại rồi phân loại ra – tôi nói đỡ cho nó…

Vì mất thời gian tháo bánh ra phân lại loại chứ giờ mà cứ bỏ tuốt hết vào thì “ai đâu bánh nhân đậu xanh mà mở ra là nhân dừa thì người ta lại bảo mình treo đầu dê bán thịt chó”

– Bánh này bị lỗi rồi nè! – Nụ chìa cái bánh bị hỏng cho tôi xem… – À ừ! Phần đáy bánh bị lộ nhân mất rồi – tôi nói… – Thôi! Cứ bỏ vào hết đi Bông – tôi phán… – Sao lại thế! Phải loại bánh hư ra chứ. Cậu không nghĩ tới người mua hả? – Em nhìn tôi vẻ thất vọng…

Biết sao chứ, tôi chỉ biết im bặt…

Nói rồi Nụ cũng đứng lên lựa bánh khác thay cho sản phẩm bị lỗi…

– Haizz… không ngờ cả công ty lớn vậy mà đôi khi cũng có vết sạn – thằng Công cầm cái bánh trên tay nó “Thêm một cái bánh bị lỗi”

Gần 9h chúng tôi hoàn thành… nhận công thôi – tôi hí hửng…

Chúng tôi bước ra khỏi căn phòng. Oa! Vừa bước ra thì ấm hẳn lên…

Mỗi người 98k nha, nó đưa tiền cho hai chị em kia thì…

– 192K nè! Nó đưa tiền… – Hở! Sao lại 192 phải là 196 chứ Nam – Nụ lên tiếng… – À… chết chết… mình nhầm – nó bối rối đưa thêm cho hai chị em đó không quên xin lỗi…

Được nước lấn tới, thế là chúng tôi ra sức lấy cớ chửi nó…

– Ê Nam! Mày học lớp mấy vậy – thằng Hoàng khơi ngòi… – Nhục quá! Đừng nói với người khác là mày là bạn tao nha khửa khửa… – Về học lớp một đi em. Mà tao cũng thấy mày chọn ngành công nghệ ô tô là hợp đấy nhé kkk… chứ mày mà học kế toán thì công ty người ta sập sớm…

“Chúng tôi liên tục chọc làm cho nó chỉ biết đần mặt ra mà nhìn vào sổ sách”

– Thôi đừng chọc nó nữa bay, để yên cho bạn trả tiền rồi còn về kìa – thằng Long nói khéo nhưng cũng chẳng có ý tốt gì… – Sao cậu cứ chọc Nam hoài vậy… – Aaa… đau quá, bỏ tay ra đi không rách tai mình bây giờ – tôi la lên oai oái vì bị Nụ nhéo một cái rõ đau…

Rồi em cũng chịu thôi, mà bộ dạng tôi bây giờ còn tệ hơn cả thằng Nam lúc nãy “mấy người xung quanh chỉ biết che miệng cười tôi khúc khích”

– Tao sái quai hàm mất Thành ơi haha sao lúc nào mày cũng thích gây tiếng cười cho bọn tao vậy – thật là xấu hổ mà… – Cười cái mốc xì! Bộ hay lắm hả – tôi giơ nắm đấm tính lại gần táng cho tụi nó một cái… – Aaa… aa đau quá, mình sai rồi! Mình không gây chuyện nữa – tôi lại bị một cú nhéo đau thấu trời của em vào eo… – Mình mới nhắc xong giờ lại tái phạm rồi – nói rồi em cũng thôi không nhéo tôi nữa… – Đau chết mất! – Tôi xoa cái chỗ đau… – Nè! Bộ nãy mình nhéo mạnh lắm hả, cậu còn đau không? – Chán thật! Cái trò vừa đánh vừa xoa của con gái lúc nào cũng hữu dụng, nghe xong câu đó mà tôi cười toe ra… – À, hơi hơi thôi, bình thường – tôi cười đáp lại… – Hứ, đáng đời! Vậy lần sau mình nhéo mạnh hơn nữa – em nguýt dài… – Uầy! Khi nào cậu nhéo thì cũng phải báo cho mình biết chứ – tôi đáp… – Sao mình phải báo chứ? – Em đánh nhẹ vào vai tôi trách… – À thì… để mình còn biết đường mà còn chuẩn bị chứ hì hì… – Mà Thành nè! – Hả! Sao vậy? – Đừng quay lại, tập trung lái xe đi, để mình nói cho… – À! – Tôi quay lại… – Bé Nhài nói là thứ hai qua nhà nhỏ chơi, câu đi với mình nha – em níu áo tôi… – Hả! Lại là con bé đó hả? Sao lại phải qua đó chứ – tôi thắc mắc… – Sao vậy? Cậu không thích gặp Nhài hả? – Uầy! Con nhỏ đó, đúng là Bông hoa nhài cắm bãi… – chưa phán hết câu thì… – Aaaaa… mình biết lỗi rồi, đau quá – lại thêm một cái nhéo của em làm tôi muốn chao đảo cả tay lái… – Mình không cho cậu nói Nhài như vậy! Lần này mình tha đấy… – À mình chỉ nói đùa thôi mà – tôi cười cầu tài… – Nhưng cũng không được đùa như thế, mình không thích đâu – quả! Sao tự nhiên Nụ lại bênh vực cho nhỏ Nhài vậy…

Nhưng mà nếu thứ hai qua đó, lỡ mình gặp lại Nguyên thì sao “chậc! Một phần thì lại muốn gặp người xưa, một phần thì không dám nghĩ tới cái viễn cảnh đó”

– Sao vậy? Cậu không đi hả? – Nụ lay áo tôi hỏi lần nữa… – À! Thì đi thì đi – tôi nói… – Hì! Nhớ nha, thứ hai Nhài qua chờ đó…

Haizz… chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây, thật ngu ngốc khi tôi đem hai người con gái ấy ra so sánh, đúng là hai người như ngang tài ngang sức vậy, ai cũng biết đàn, hát hay, đảm đang, không biết họ mà so tài thì ai thắng nhỉ, uầy! Lại nghĩ bậy bạ rồi… ơ nhưng mà hai người đã giỏi như vậy rồi… còn cái chị kia thì sao “chủ nhân cây violin” chắc gọi là độc cô cầu bại luôn mất…

– Nè Thành ơi! – Em gọi tôi…

Mải suy nghĩ mà em gọi tôi tới hai lần thì tôi mới thoát ra khỏi dòng suy tưởng vớ vẩn ấy…

– À! Sao thế… – Ừm… cậu học guitar tới đâu rồi? – Em hỏi câu này xong thì tôi mới ngớ ra…

Óe! Chết rồi, từ cái ngày biết quyển sổ kia là của chị ta thì tôi đâm ra bỏ bê việc học đàn, biết nói gì đây, không lẽ nói thẳng ra luôn sao, ầy! Không được… Nụ sẽ giận mình mất…

– À hì hì, cũng tạm à – tôi che lấp… – Hử! Thật không đó? – Em hỏi tôi như không tin… – À! Mình nói thật mà – tôi vẫn chối… – Vậy lát nữa về tới nhà mình, tớ đem đàn ra cho cậu thử nhé – em vừa nói xong thì tôi đâm hoảng… – Ấy ấy! Cái này không được đâu – tôi chối ngay… – Hở! Sao vậy? – À thì, vì vì… vì chủ nhật mình phải lên hội trường diễn văn nghệ của khoa – tôi bịa lý do… – Hả! Ghê vậy cơ à, vậy các bạn cậu hôm đó có tới không? – Em cười… – Ôi thôi! Mình có mời thì tụi nó cũng chẳng đi đâu – tôi bĩu môi… – Hử, vậy hôm đó mình tới xem nha… – Ơ… ơ… nhưng cái này là văn nghệ của khoa mà – tôi nói tránh vì không muốn em tới, ngại lắm… – Nè! Cái này thì ai tới cũng được mà, bộ cậu không muốn mình tới hả? – Em nói như giận… – À mình đâu có ý đó, cậu muốn tới thì tới mà mình đâu có ý gì đâu hì – tôi nói khéo chữa lời… – Ukm… mà nè sắp tới nhà mình rồi… cậu chờ mình nhé… – Hả sao cơ? – Thì cậu cứ chờ mình… hì – em ra vẻ bí mật… – Ừ…

Một lúc sau thì tôi cũng đứng trước cổng nhà em…

– Cậu chờ đây đó nha! – Rồi em nhanh nhẹn mở khóa cổng rồi bước vào nhà…

Bí mật gì vậy trời?

Một lúc sau thì tôi đã thấy em bước ra hai tay để sau lưng nhưng có gì đó giấu tôi…

Em cười mỉm nhìn tôi…

– Nè! – Hở – tôi đáp… – Cầm lấy – em chìa cho tôi cây sáo, điều này làm tôi bất ngờ… – Ơ… – sao Nụ biết mình thổi sáo trong ngày đó nhỉ… – Cầm lấy đi ông ơi! Đừng thắc mắc, hôm đó nhớ hoàn thành tốt nhé, mình sẽ tới đó… – À… à mình biết rồi – tôi chỉ biết gãi đầu mà nhận lấy cây sáo… – Tớ biết là cậu bận không có thời gian học đàn! Cái đó mình biết, nhưng lần sau đừng nói dối mình nữa nhé – em nghiêng mái đầu tinh nghịch nhìn tôi…

Chết thật! Bộ mình không biết nói dối thật sao, hay là… hay là em quá thông minh…

– À… à… – Thôi! Đừng giải thích, cậu về đi, cũng muộn rồi đó – nói rồi em khép cánh cổng lại vừa kịp thốt lên một câu… – Cố lên nhé! – Còn đứng đây làm gì nữa! Về thôi…

Còn cái cây sáo này… liệu có phải là cây sáo của chị ấy không ta… uầy! – Tôi lại nghĩ bậy rồi…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311
Thông tin truyện
Tên truyện Thời học sinh oanh liệt
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 20-07-2024 14:47:15
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Cực phẩm dâm dục 2 (Update phần 118) - Leysek
Bà vợ bệnh hoạn (Update phần 53)
Trả thù tình yêu (Update phần 60)
Bạn thân phản bội (Update phần 70)
Đường lên Thiên Thai (Update phần 61) - Vu Sơn
Dì tôi (Update phần 59)
Em Quỳnh thèm đụ (Update phần 56)
Dì họ (Update phần 33)
Vợ dâm khát tình (Update phần 124) - Ngọc Linh