Quán nhậu “ÚT HỒNG”
Tôi chầm chậm rút cặc ra nằm xuống, Hồng trườn người lên nằm sấp trên ngực tôi.
– Em nói mười năm rồi, em không được đụ, anh không tin hả? – Anh tin chứ! – Hồi đó thấy em làm đồ ăn với món nhậu ngon, nên chồng em cưới em về làm vợ. Mấy năm đầu, ổng cứ rủ bạn bè, lối xóm về, bắt em làm mồi để nhậu. Nhậu riết rồi thành sâu, lại còn chê đồ ăn không ngon, đánh em bữa sống, bữa chết. Em chịu không nổi, với lại cũng không có con, nên em bỏ về luôn không làm dâu nữa. Nhằm lúc ba má con Duyên bị đắm ghe mất tích, em ở vậy nuôi nó tới giờ, thề không lấy chồng nữa. – Nào dè bữa mới gặp anh, thấy thích liền, lại bị anh hun mấy cái, tự nhiên lồn nứng kìm không nổi. Anh lại đưa tiền biểu mua gạo chờ, làm em ngày nào cũng mong anh tới. – Bây giờ tới rồi, đụ rồi, muốn ở luôn có được không? – Cái miệng xạo dễ ghét… với lại em già rồi, anh ở với em sao đặng. Lúc nào anh muốn đụ em, anh cứ tới, thiệt tình em cũng thích được anh đụ.
Hồng trở người gối đầu lên bụng tôi, quay lại cầm cặc liếm nhe nhẹ, rồi bất chợt hỏi tôi:
– Anh năm nay, chắc cũng 30 rồi hén? – Còn mấy tháng nữa là đúng 30 đó. – Em 36, con Duyên 19, nếu anh không chê, em gả con Duyên cho anh nhen.
Tôi giật thót người, không biết là Hồng có biết chuyện giữa tôi và Duyên hay không! Nên làm bộ nói trống:
– Ủa! Duyên đâu, tối giờ không thấy. – Ba em dưới quê bệnh, em sai nó về dưới phụ bà ngoại lo cho ông ngoại, vài bữa mới lên. Nó ngoan lắm đó, hồi giờ ở nhà với em, hỏng có biết bồ bịch gì đâu. Trong nhà, cái gì nó cũng làm, ai lấy nó là có phước lớn lắm. – Thôi không được đâu! Lấy Duyên làm vợ, như thế làm sao anh còn được đụ em nữa! – Có sao đâu mà không được! Dì với Cháu lấy chung một chồng, thiên hạ hà rầm. Với lại em với con Duyên có cùng chung một họ đâu. Anh lấy nó, tối em cũng vô ngủ chung cho anh đụ mà. – Nhưng lỡ Duyên không cho thì sao! – Để bữa nào con Duyên lên em dậy nó. Nhưng anh có thực tình muốn lấy nó làm vợ không? – Hừ! Để anh nghĩ tới, nghĩ lui một chút đã. Bây giờ anh chỉ muốn lấy em làm vợ thôi! – Chứ bây giờ em không phải là vợ của anh sao? Bộ muốn em phải theo anh về nhà mới gọi là vợ sao?
Tôi nằm ngắm nhìn cơ thể Hồng qua chiếc váy ngủ, chiếc váy mềm mại uốn lượn phô bày ra toàn bộ cơ thể quyến rũ của nàng. Hồng quay lại, nụ cười rạng rỡ nở trên môi khi nhìn thấy tôi đang say đắm nhìn chằm chằm vào mông vú của nàng.
Một cảm giác ấm áp lan tỏa trong người tôi, bao ngờ vực, đùa bỡn như tan chảy dưới ánh mắt long lanh của Hồng, tôi hít một hơi thật sâu kéo nàng, đặt lên môi một nụ hôn thật da diết.
Đôi môi của Hồng cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn của tôi, như truyền đạt sang người tôi những tình cảm ngây ngất của nàng, khiến tôi rơi vào trạng thái nâng nâng bay bổng, khoan khoái. Có lẽ cũng cảm nhận được những tình cảm đang chuyển biến trong người của tôi, Hồng đột nhiên khựng lại, đôi môi có chút căng cứng, sau đó lại càng trở lên cuồng nhiệt hơn, đôi tay Hồng siết chặt lấy người tôi.
Run rẩy trong từng nụ hôn, sự cuồng nhiệt ngày một tăng của hai cơ thể, bừng bừng đốt cháy lên mọi ham muốn. Tôi và Hồng tham lam vò siết cơ thể của nhau, cùng nhau rên rỉ, đòi hỏi thỏa mãn những khát khao của dục vọng đang cháy bùng lên đó.
Con cặc của tôi nhanh chóng lấp đầy cái lồn, đang nóng bỏng vì khát khao của Hồng, ngay lập tức tiếng mưa rơi bên ngoài như ngừng lại, để chỉ còn lại tiếng rên xiết đầy thỏa mãn mà tôi và Hồng mang lại cho nhau.
– Ahhh… anh… am… ôiiiii… anh… yêu… của… em… Em… muốn… ahhh…
Ham muốn đang được thỏa mãn, tình yêu được trọn vẹn trong từng cái rên xiết, từng cái co giật, qua những tiếng rên thét không ngừng. Rồi hai cơ thể như hòa làm một, khi tinh khí của nàng và của tôi trộn lẫn vào với nhau. Chúng tôi vẫn quấn chặt lấy nhau, để cùng tận hưởng những dư âm đang rần rật vẫn còn mãi ở trong người.
Tôi siết chặt hơn cơ thể của Hồng, như con sâu nhỏ, run rẩy đang rúc sâu vào ngực tôi. Nằm im lặng hồi lâu, tôi nói:
– Anh yêu em, anh muốn em làm vợ anh!
Tôi không rõ là tôi có thật lòng khi nói ra những điều đó hay không, nhưng sự thật là tôi đã nói.
Từ sự đùa giỡn, trêu ghẹo và ham muốn qua đường lúc ban đầu của tôi, cơ thể trinh nguyên của Duyên, đến cái chân tình bộc bạch, cháy bỏng và cuồng nhiệt của Hồng, phải chăng trong một giây phút đã làm lòng tôi xao động.
Tôi không biết, nhưng tôi biết Hồng và Duyên dường như đã chiếm một vị trí quan trọng trong tôi, họ cần được tôi bao bọc, che chở và có trách nhiệm, không chỉ của một người đàn ông với phụ nữ, mà còn cả trách nhiệm của duyên phận. Nó có lẽ quá đủ để có thể gọi là tình yêu chăng.
Những ngày sau đó, chiều nào tôi cũng ghé quán. Vừa để trông ngóng Duyên, vừa để cùng Hồng tình tự. Thậm chí những lúc quán đông khách, tôi cũng lăng xăng phụ nàng bưng bê, vào bếp nấu nướng, chùi nồi rửa chén, rồi ở lại qua đêm.
Bên cạnh Hồng, tôi như luôn được yêu thương chăm sóc. Đôi mắt trong, nụ cười rạng rỡ, cử chỉ dịu dàng lúc nào cũng tỏ ra ân cần, dịu dàng, ngoan ngoãn và hiền thục trong mối quan hệ đời thường. Nhưng cũng đôi mắt ấy lẳng lơ, nụ cười ấy mời gọi, cử chỉ ấy khêu gợi khi trần truồng hay khép nép trong chiếc váy ngủ, mỗi khi còn lại tôi với nàng trên chiếc giường trống. Tình nghĩa gối chăn đậm sâu còn hơn nghĩa vợ chồng.
… Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quán nhậu “ÚT HỒNG” |
Tác giả | Lê Cương |
Phân loại | Chuyện Sex, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện sex ngắn, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 04-11-2024 00:30:07 |