Nghệ Phong – Quyển 1
Nghệ Phong nhìn Hoàng đế Trạm Lam nhún nhún vai nói:
– Nếu bệ hạ không tin, ta đây cũng không thể nói gì nữa, bệ hạ coi như ta nói xấu Hoàng tử điện hạ, nếu như muốn nghiêm phạt, ta tận lực bồi tiếp!
Bộ dáng Nghệ Phong không thể nói là không hào hiệp, làm cho mọi người bất ngờ, lúc nào tiểu tử này tốt như vậy rồi?
Nghệ công đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn vội vàng nói:
– Bệ hạ, Nghệ Phong nói xấu cựu thần, nói xấu Hoàng tử điện hạ, tàn sát Bá tước phủ, không giết không đủ làm người bớt công phẫn.
Nghệ Phong nhìn Nghệ Công nhất tâm đưa hắn vào chỗ chết, trong lòng hắn cười nhạt không ngớt. Tuy rằng Nghệ Khải Mạc cũng máu lạnh, thế nhưng so với hắn lại tốt hơn. Nghệ Phong có thể đối với Nghệ Khải Mạc lưu tình, thế nhưng đối với Nghệ Công mà hắn từ khi sinh ra cho tới bây giờ chưa thấy, kia tuyệt đối là một người xa lạ, hắn vốn không phải là người thế giới này!
– May là ta không phải tôn tử của ngươi, bằng không có gia gia như vậy, ta trực tiếp dùng đao cắt cổ tự sát!
Nghệ Phong rất lạnh nhạt, thế nhưng nhãn thần lại như có như không chuyển tới Hoàng đế Trạm Lam.
Hoàng đế Trạm Lam thấy ánh mắt Nghệ Phong nhìn qua hắn, hắn cũng minh bạch ý tứ Nghệ Phong biểu đạt. Đây là Nghệ Phong nhắc nhở hắn chuyện tình hạ độc.
Hoàng đế Trạm Lam nhớ tới chuyện hắn trúng độc, đặc biệt nhớ tới việc Khinh Nhu trúng độc, trong mắt hiện lên một tia hàn quang. Hắn thấy trình độ lãnh huyết của hai vị Hoàng tử cũng không thấp hơn Nghệ Công!
Nghĩ đến chuyện này, nhãn thần Hoàng đế Trạm Lam nhìn hai vị Hoàng tử cũng có chút khác thường, Nghệ Phong từ trong đó thấy được hàn quang.
Đáy lòng Nghệ Phong cười trộm, không có một đế vương nào, thời điểm đối mặt với con cháu muốn hãm hại hắn còn có thể bình tĩnh, đế vương sợ nhất là chết, nếu như Hoàng đế Trạm Lam biết là Hoàng tử cho hạ độc hắn, sợ là sẽ trực tiếp bắt đi lăng trì.
Này cũng là nguyên nhân để Nghệ Phong không có sợ hãi, nhắc nhở Hoàng đế Trạm Lam điểm ấy, để Hoàng đế Trạm Lam hung hăng gõ hai vị Hoàng tử, dù sao hắn không hy vọng thấy chuyện như vậy nữa phát sinh. Làm cho Nghệ Phong thật không ngờ chính là, Hoàng đế Trạm Lam so với hắn nghĩ còn kích động hơn, hắn cư nhiên quát to đại Hoàng tử:
– Quỳ xuống!
Nghệ Phong sửng sốt, mọi người sửng sốt. Thật không ngờ Hoàng đế Trạm Lam bỗng nhiên phát thần kinh như vậy.
Ngay cả Nghệ Phong là người minh bạch nguyên nhân, cũng vì cử động này của Hoàng đế Trạm Lam mà cảm thấy kinh ngạc. Đương nhiên, Nghệ Phong dù sao cũng nghĩ không ra, nguyên nhân Hoàng đế Trạm Lam thất thố như vậy cũng không phải vì hắn bị trúng độc, mà là vì Khinh Nhu, tiểu công chúa mà hắn trìu mến nhất kia. Cư nhiên có người dám hạ độc nàng, nghĩ đến chuyện này là hắn không cách nào nén giận!
– Phụ hoàng…
Đại Hoàng tử cũng không biết phụ hoàng hắn phát thần kinh gì, đột nhiên phát hỏa đối với hắn. Hắn không khỏi hô to.
– Quỳ xuống! Không nghe ta nói sao?
Hoàng đế Trạm Lam nổi giận gầm lên một tiếng, quát to đại Hoàng tử Long Minh.
Tuy Long Minh không biết phụ hoàng hắn bị làm sao, thế nhưng cũng chỉ có thể không cam lòng quỳ xuống.
Hoàng đế Trạm Lam thấy Long Minh quỳ xuống, hắn cũng không có nói thêm câu gì nữa, quay đầu nhìn nhị Hoàng tử có chút hả hê nói:
– Ngươi cũng quỳ xuống cho trẫm!
Nhị Hoàng tử sửng sốt, nghĩ không ra vì sao Hoàng đế Trạm Lam phát hỏa tới trên người hắn, hắn nhìn phụ hoàng nổi giận, cũng chỉ đành bất đắc dĩ quỳ xuống.
Hoàng đế Trạm Lam thấy hai vị Hoàng tử quỳ xuống, cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn hắn, quay đầu hướng Nghệ Công quỳ trên mặt đất nói:
– Ngươi đứng lên đi!
Nghệ Công không rõ Hoàng đế Trạm Lam rốt cuộc làm sao, thế nhưng cũng phải run rẩy đứng lên.
Toàn bộ đại điện một mảnh vắng vẻ, không ai dám phát ra một thanh âm, hai vị Hoàng tử quỳ trên mặt đất, Hoàng đế Trạm Lam cũng không nói một câu gì. Nhìn cũng không thèm nhìn bọn hắn, phảng phất chỉ cần bọn họ quỳ xuống là được!
Một màn này, làm cho trong lòng mọi người tính toán lên, cử động này đại biểu ý tứ của Hoàng đế Trạm Lam, trong lòng mọi người đồng loạt dâng lên một cách nghĩ, đó chính là Hoàng đế Trạm Lam đối với hai vị Hoàng tử kéo bang kết phái vô cùng bất mãn. Hoàng đế Trạm Lam làm tất cả đều rất rõ ràng, ngày hôm nay Nghệ Phong đại náo triều đình, là hắn bày mưu đặt kế!
Mọi người nghĩ vậy, cả đám nhìn Nghệ Phong càng kinh hãi. Nếu như cử động ngày hôm nay thực sự là Hoàng đế Trạm Lam bày mưu đặt kế, kia chẳng phải là nói Nghệ Phong là người hoàng đế cực kỳ tín nhiệm sao? Trước đó hướng Nghệ Công vạch tội, sau đó nhắm vào Hoàng tử! Hoàng đế Trạm Lam có phải là quá trọng dụng hắn rồi không?
Mọi người lại một lần nữa định lại mức độ nguy hiểm của Nghệ Phong, bọn họ nghĩ Nghệ Phong quật khởi nhanh như vậy, sợ là phía sau có Hoàng đế chống đỡ.
Nghĩ như vậy, cả đám hoảng sợ không ngớt.
Hoàng đế Trạm Lam tự nhiên cũng suy đoán đến những thần tử này đang suy nghĩ cái gì. Tuy rằng hắn để hai vị Hoàng tử quỳ xuống là bởi vì chuyện tình hạ độc, thế nhưng những triều thần này không biết a, sợ là cả đám sẽ hiểu sai!
Nghĩ vậy, Hoàng đế Trạm Lam phải tính toán hậu quả, lấy thực lực và thông minh của Nghệ Phong, nếu như để cho bọn họ nghĩ lầm phía sau Nghệ Phong chính là Trạm Lam hắn, cái này sẽ rất phiền phức.
Hoàng đế Trạm Lam nói:
– Nghệ Phong, xét thấy tội của ngươi không nhỏ! Trẫm bãi bỏ tước vị hầu tước của ngươi! Ngươi biết tội chưa?
Đối với cái tước vị này, Nghệ Phong không thèm quan tâm, hắn thấy Hoàng đế Trạm Lam nói như vậy, hắn nói:
– Thần biết tội!
Hoàng đế Trạm Lam thấy vẻ mặt Nghệ Phong chẳng hề để ý, hắn hận không thể một cước đá tới. Hắn thấy nghiêm phạt này đối với Nghệ Phong không có một điểm tác dụng, tiểu tử này là người gì vậy, ngay cả tước vị cũng không cần.
Nghĩ vậy, Hoàng đế Trạm Lam hít sâu một hơi, tiểu tử ngươi không phải cuồng sao? Tốt lắm, ta để ngươi cuồng một chút!
– Nghệ Phong, ngươi không phải nói ngươi và Bao Đạt thích diễn trò sao? Vì dân chúng đế đô diễn một hí kịch sao? Trẫm hiện tại cũng mệt mỏi, rất muốn thư giãn, ngươi có phải là nên vì ta mà biểu diễn một màn?
Nghệ Phong nghe thế, suýt nữa chửi mẹ nó.
Hắn hít sâu một hơi, hướng Hoàng đế Trạm Lam nói:
– Bệ hạ, ta không có tài năng văn nghệ gì. Chỉ biết đánh đánh đấm đấm, sợ là làm bẩn mắt hoàng thượng!
Hoàng đế Trạm Lam cười nói:
– Không sao! Ta thích nhìn chính là đánh đánh đấm đấm! Ha ha, không ngờ ngươi cũng có hứng thú này! Ta đây sẽ nhìn một hồi!
Bố Lan gia chủ thấy Hoàng đế Trạm Lam nói như thế, hắn vội vàng tiến lên một bước nói:
– Bệ hạ, thần đề cử một người có thể quyết đấu cùng Nghệ Phong! – Ân? Là ai? – Là Liên Lập Thân vương!
Lời vừa nói ra làm cho mọi người kinh hãi, Liên Lập Thân vương là Vương Cấp a, Nghệ Phong làm sao có thể đánh lại?
Hoàng đế Trạm Lam nhíu mày, hướng Nghệ Phong nói:
– Ngươi nghĩ thế nào?
Nghệ Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Bố Lan gia chủ, hít sâu một hơi nói:
– Bệ hạ, ta tiếp được!
Lời vừa nói ra nhất thời làm phía dưới ồ lên một mảnh, đám không thể tin được nhìn Nghệ Phong. Trời ạ, tiểu tử này không muốn sống nữa sao? Cư nhiên muốn quyết đấu cùng Vương Cấp!
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ, muốn chơi ta sao? Vậy ta sẽ cùng chơi với các ngươi, hy vọng ngươi không đến nỗi chơi không nổi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong – Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Phân loại | Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 30-07-2024 23:40:13 |