Lão chủ nhà
Lão Dương không phải chờ lâu. 3 phút sau. Cửa phòng tắm bật mở. Con Linh vẻ mặt lạnh lùng bước thẳng ra ngoài. Cơ thể lõa lồ của con bé lấm tấm nước. Làn da đỏ hồng căng bóng tuổi thanh xuân làm nước miếng lão Dương dâng tràn. Hai bầu vú căng tròn đều đặn nảy tưng tưng. Chùm lông phơn phớt dính sát vào vùng mu hồng hào khin khít. Con bé mặc kệ ánh mắt thèm thuồng của lão Dương.
Bước lại bên giường với lấy cái khăn tắm. Con bé lật qua lật lại cái khăn tránh đi mấy chỗ dính tinh trùng, lau người. Lão Dương im lặng nuốt xuống từng ngụm, ánh mắt không rời từng phân nhỏ trên cơ thể trần truồng của con Linh. Lão cảm nhận được con bé đang trừng phạt mình. Không nhanh không chậm lau khô người. Chẳng buồn che đậy gì. Hình phạt này đối với trái tim già cỗi 60 năm của lão Dương là quá tàn nhẫn. Lão quay mặt đi, không dám nhìn nữa. Sợ chỉ vài giây nữa là máu nóng phải xịt ra mũi.
Đột nhiên con Linh ngồi thừ xuống giường. Vẻ mặt lạnh lùng đắt thắng biến đâu mất. Con bé thất thần ném chiếc khăn sang bên cạnh, úp mặt vào đầu gối. Đôi vai rung lên như muốn khóc.
– Sao vậy ? – Lão Dương ngạc nhiên hỏi.
– Bây giờ làm sao đây ? – Con Linh mếu máo. – Hôm qua con chỉ quấn mỗi cái khăn tắm… Bây giờ ảnh lại trên lầu… Làm sao con lên như vậy được…
Lão Dương bừng tỉnh. Hai mắt lão sáng lên. Chuyện này khó khăn đây. Nhưng không phải khó khăn luôn đi chung với cơ hội sao ?
– Bác… Bác phải chịu trách nhiệm cho chuyện này… – Con Linh mắt rưng rưng mếu máo. – Do Bác hết… Bác ác lắm… Bác hại con… Chuyện này mà anh Tuân biết con nhảy lầu chết cho Bác hài lòng.
– Ấy ấy… Nói cái gì mà ghê vậy ?! Chuyện không nghiêm trọng như vậy mà… – Lão Dương cũng lo lắng khuyên nhủ.
– Hu hu… Con đi chết đây…
– Haizz…Cũng tại thằng chồng mày… Công việc không đi làm… Tự dưng ở nhà… Vậy mới khó.
– Đúng rồi…
Đột nhiên con Linh mừng rỡ reo lên. Con bé chộp tay lão Dương như quên bẵng đi cơn tức giận vừa rồi.
– Con nhớ ra rồi…
Hai chân con bé buông thỏng phơi bày nửa thân trước trắng nõn nà trước mặt lão Dương. Mùi xà bông thơm ngát ập vào mũi làm lão dại ra.
– Con còn bộ đồ dơ giặt phơi hôm qua trên sân thượng… Chiều qua con quên lấy vào… May quá… May quá…
Lão Dương hít hà ngồi sát lại. Cánh tay lão như vô tình choàng qua eo con bé. Vuốt ve.
– Bác… Bác lên sân thượng lấy xuống cho con đi… – Con Linh để mặc lão vuốt ve tấm lưng trần trụi, mắt dán chặt vào hai bầu vú của nó.
– E hèm… Vậy… Vậy có nên trả công cho Bác chút gì không ? – Lão chép chép miệng, tay lén lút đưa vào mân mê bầu vú nặng trĩu.
– Hừ… Dẹp đi… Mọi chuyện là do ai… Bác còn muốn thế nào ? – Con Linh gạt phắt bàn tay sàm sỡ của lão.
Trong ánh mắt giận dữ của con Linh, lão Dương như quả bóng xì hơi. Lão gật gật đầu cam chịu không dám cò kè nữa. Lão đứng dậy, khoát áo đi lên lầu. Hai phút sau, lão Dương về phòng mang theo một bộ đồ thun. Cũng đúng bộ mà con Linh đã mặc trưa hôm qua, do lão xuất tinh làm dơ. Con bé mừng lắm, dằn ngay lấy. Chồng ngay vào người.
– Con… Con có thể nào… Giúp Bác một lần… Một lần cuối cùng thôi…
Lão Dương nói lí nhí như đứa trẻ mắc lỗi. Hạ thể lão vẫn còn dựng đứng như cột buồm nằm ngang. Con Linh trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi. Nhưng biểu hiện của lão thật sự rất tội nghiệp. Tội đến buồn cười.
– Bác mới đi ngang phòng… Thằng Tuân ngủ rồi… Ngáy ro ro… Chậm chút chắc không sao đâu… Bằng tay thôi cũng được… Bằng tay thôi…
Con Linh mím môi dùng dằn. Con bé muốn bỏ đi ngay, lại thấy tội tội lão Dương. Vẻ hùng hổ cau có của lão thường ngày đâu mất hết… Thay bằng vẻ yếu ớt khổ sở con bé chưa thấy bao giờ.
– Thôi được… Nhưng Bác hứa là phải ra nhanh… Con không muốn có chuyện gì xảy ra nữa đâu.
Nghe con Linh đáp ứng làm lão Dương sướng rơn. Điều này có ý nghĩa sâu xa. Đây không phải là một cuộc giao dịch. Cũng không phải là âm mưu lừa gạt. Mà là sự thương cảm. Con bé đã chấp nhận giúp ông lần này, thì sẽ có lần sau. Lần sau nữa.
Lão Dương mừng rỡ như trẻ con được quà. Lão tuột phăng quần áo. Lão lại đưa tay nắm áo con Linh toan kéo lên.
– Bác làm gì vậy ? – Con Linh dằn lại. – Con chỉ làm tay thôi.
– Ừ… Làm tay mà… Nhưng làm tay cũng có thể dính dơ lên áo. Như hôm qua vậy. – Lão Dương kiên nhẫn giải thích. – Mà con còn đúng bộ đồ này thôi.
Con Linh mím môi suy nghĩ. Mấy lần định thôi không làm nữa, nhưng ánh mắt lão Dương như van như nài làm nó động lòng. Con bé đành chịu, tự cởi áo. Suy nghĩ chút, tuột luôn chiếc quần. Lão Dương nắm tay kéo con Linh không mảnh vải che thân đi về phía giường. Tim lão cũng đập rộn ràng cảm giác cứ như đêm tân hôn của mình 35 năm trước.
Lão nằm ngang xuống giường, tênh hênh chĩa thẳng dương vật vào khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ của con Linh. Con bé khép chặt hai đùi, tay che ngang ngực như cố che đi cơ thể trần truồng dù lão Dương đã nhìn không biết bao nhiêu lần. Con Linh mím môi ngồi xuống bên cạnh giường, bàn tay nhỏ bé như đã quen thuộc nắm khít lấy dương vật lão Dương. Bắt đầu sục, từ chậm chậm đến nhanh nhanh.
Lão Dương hít hà sung sướng. Ánh mắt lão say mê nhìn gương mặt xinh đẹp đang đỏ hồng vì ngượng của con Linh. Con bé thật xinh. Đôi mắt to tròn, hàng lông mi dài rậm. Sống mũi cong cong, phập phồng căng thẳng. Đôi môi con bé mím lại. Chiếc cổ trắng ngần khẽ nuốt lên xuống. Một tay con bé chống xuống giường, tay kia nhấp nhô lên xuống làm hai bầu vú núng nính nhảy múa trước mặt ông. Phụ nữ đều đẹp, nhưng đẹp nhất có lẽ là lúc khỏa thân ngượng ngùng như thế này. Phải chi… Lão Dương chợt nhớ đến cảnh tượng đêm qua. Đôi môi đó mút chặt lấy cái dương vật mềm oặt của thằng Tuân. Con bé đêm qua đã động tình. Dĩ nhiên vì lý do đó đã giúp lão dễ dàng đắc thủ. Phải chi… Chiếc cổ thon dài của con Linh lại khe khẽ nuốt xuống.
– Con… Con có thể… Có thể… Hôn nó chút không ?
Lão Dương ấp úng gợi ý. Lão đinh ninh câu trả lời của con Linh là một chữ Không cụt lủng. Nhưng lạ lùng là con bé không nói gì. Hai gò má đỏ bừng như say rượu. Không dám đón ánh mắt hừng hực của lão Dương. Con bé vén nhẹ mái tóc lòa xòa qua vành tai. Cúi người xuống. Lão Dương thấy mình ngưng thở. Nhìn đôi môi con bé hé mở hôn nhẹ lên cái đầu bóng lưỡng. Cái lưỡi đỏ au nhỏ xíu của con bé đưa ra, liếm nhẹ nhẹ. Đôi môi chúm chím mở lớn bao lấy dương vật lão.
– Ah… Con tuyệt quá…
Lão Dương thở mạnh, xuýt xoa. Dáng người con Linh cong xuống, da thịt bóng loáng lồ lộ trước mặt ông. Đôi mắt con bé khép chặt, tóc vén gọn qua vành tai, miệng há rộng nuốt lấy khúc thịt của lão Dương. Lão hít hà sung sướng. Vươn tay vuốt ve tấm lưng mịn màn của con bé. Khu lão luồn lên trước liền được cánh tay con bé giở lên, như cho phép lão mân mê bầu vú mơn mởn.
Lão sướng rơn người. Bàn tay thô ráp được tự do nhào nặn bầu vú con Linh. Ngón tay lão kẹp lại se se hai cái núm đang săn cứng lên. Ngực con bé phập phồng liên tục. Dương vật lão từ hoạt động hôm qua đến giờ vẫn chưa được rửa sạch. Vậy mà con Linh ngậm mút thật sâu, chưa hề nhíu mày khó chịu một lần. Con bé dường như thường xuyên làm chuyện này với thằng Tuân. Mùi đàn ông cũng tương tự như sầu riêng, không ăn thì thôi, ăn rồi sẽ bị nghiện. Lão Dương dám cá rằng cửa mình con Linh lúc này đã ướt đẫm. Điều đó có nghĩa rằng, miễn lão đừng hấp tấp, từng chút từng chút một, con Linh sẽ cho lão chịch một lần nữa. Dù sao cũng không phải lần đầu tiên.
Lão Dương chợt nhỏm người choàng qua ôm lấy vòng eo con Linh. Con bé còn đang ngậm chặt khối thịt trong miệng chưa hiểu gì thì tay lão đã nhấc một bên chân nó choàng qua ngực lão.
– Bác làm gì vậy… Đừng… – Con Linh rít lên, toan vùng dậy.
– Bác làm con sướng… Cho Bác ăn nhé… – Hai tay ôm bóp nghiến lấy cặp mông nảy nở săn chắc của con Linh, kéo sát lên.
– Ưmmm… Không được.
Con Linh phản đối, nhưng không quyết liệt. Hơi thở ấm nóng của lão làm con bé cứng đờ.
Lão Dương nhìn thật kỹ cửa mình con Linh. Hai mép âm hộ con bé đỏ mọng nước, lúng phúng vài sợi lông tơ. Giữa hai mép môi hé mở là một khối thịt đỏ hỏn nhú nhú. Lão chưa bao giờ thấy một cái âm hộ non tơ ngon lành như vậy. Ngay cả của vợ lão khi còn trẻ cũng bờm sờm rậm rạp da thịt nhão nhoẹt. Khi xưa không ít lần lão liếm mút lồn vợ, nhưng đều là thực hiện bổn phận. Chẳng vui thích gì. Lão Dương liếm liếm môi thèm thuồng. Lão le lưỡi liếm một đường mạnh mẽ sẻ đôi hai mép thịt mọng nước. Rồi há miệng ngậm kín lấy nó mút mạnh.
– Ưmmm…
Con Linh oằn người rên lớn. Mông con bé cong cớn ưỡn ngược ra sau. Miệng lão Dương tràn ngập mùi ái tình của con bé. Lão thấy nó thật ngon. Hơi thoang thoảng tanh tanh lại có vị ngòn ngọt lạ kì. Lão liếm thật sâu, mút thật sạch như muốn rút hết sự tươi trẻ mơn mởn trong cơ thể này.
– Ôi… Bác ơi… Con chết mất…. Ôi…
Con Linh há hốc, hai mắt nhắm nghiền. Mặt con bé áp chặt vào hạ thể lão Dương, gối thẳng lên cái dương vật căng bóng của lão. Lão Dương càng vét càng hăng. Tay lão như muốn xé đôi cặp mông con bé ra để miệng lão nạo sâu vào. Thật sâu vào.
– Ưmmm… Con sướng quá Bác ơi… Ôi… Con thích quá…
Con Linh như bản năng trỗi dậy. Há miệng mút lấy dương vật lão Dương nuốt sâu đến cuống họng. Miệng con bé phát ra những tiếng ư ử tắt nghẽn. Đầu không ngừng nhấp nhô như muốn lấy dương vật lão Dương ra để trả thù cái miệng độc ác của ông. Lão Dương không thể không ngừng lại thở dốc. Cơn sướng khoái đang làm lão muốn buông xuôi tất cả. Lão muốn để mặc nó bùng nổ xối xả lấp kín miệng con bé.
Nhưng không được, nôn nóng sẽ để lại nhiều nuối tiếc. Lão vỗ vô mông con Linh, ra hiệu cho nó dừng lại.
Con Linh mặt mũi đỏ hồng lấm tấm mồ hôi, rõ ràng đã động tình. Con bé không phản đối để mặc lão Dương ngồi dậy quỳ gối phía sau. Con bé tự động quỳ bò sấp xuống, mông vểnh lên cao. Giờ phút này chẳng cần ai nhúng nhường xin phép vẽ chuyện. Lão Dương hít thở thật sâu để cơn sướng dịu xuống. Lão gập người ôm lấy tấm lưng thon dài của con Linh, tay luồn xuống xoa nắn hai bầu vú. Lưỡi lão liếm dọc sống lưng con vòng của con bé. Liếm ngược lên cặp mông. Tay lão mân mê bóp chặt cặp mông tròn trịa, vạch chúng ra. Trước ánh mắt đỏ hồng của lão là một lỗ hậu môn đỏ hồng nhăn nhún. Con Linh thở gấp.
– Bác… đừng… Á… Đừng… Kì quá…
Con bé kêu rít lên khi mặt lão Dương úp thẳng vào mông nó. Lưỡi lão nóng hổi liếm dọc lỗ hậu môn là bụng con bé co thắt lại. Lão lại cúi xuống thấp liếm dọc một đường qua hết âm hộ nhòe nhoẹt lên đến hậu môn con bé. Con Linh cả người mềm nhũn. Hai cánh tay đột nhiên như yếu đi rũ xuống làm cơ thể bẹp dí trên giường. Lão Dương liếm liếm mép khẽ cười một mình. Lão đã thành công. Sau lần này dù có phải bỏ thuốc ngủ cho chồng uống con Linh cũng làm để được xuống đây cho lão chịch. Cái đó là sự tự tin tuyệt đối của một kẻ chiến thắng.
Lão cầm dương vật căng bóng tím bầm của mình, quét quét dọc hai mép âm hộ hé mở chờ đợi của con Linh. Khẽ chèn ép một chút. Ót – một phát lút cán.
– Ahhh… Ôi…
Con Linh bóp vẹo cả tấm nện giường. Mông con bé nảy nảy lên từng nhịp. Dương vật lão Dương ra vào, ra vào kéo theo thật nhiều nước. Nước nhờn tứa ra chảy dài xuống đùi con bé thấm ướt cả nệm giường.
– Ưmmm…
Hai tay bóp nghiến cặp mông, lão Dương nhấp thật nhanh. Thật mạnh. Từng cú thúc đều lút cán. Từng cú dập đều vang lên âm thanh da thịt chát chúa. Cặp mông trắng nõn giờ đã tấy đỏ, đầy dấu tay ngang dọc. Vợ thằng Tuân được nó nâng niu từng chút một, giờ lọt vào tay lão Dương lại bị dày vò một cách không thương tiếc. Nhưng có một điều đảm bảo là sự mạnh bạo của lão Dương chắc chắn sẽ làm con Linh không bao giờ quên. Cả căn phòng tràn ngập hương vị tình ái dồn nén từ đêm qua đến hôm nay. Trên chiếc giường nhỏ ọp ẹp lắc lư. Hai cơ thể trần truồng rít gào dính chặt vào nhau. Con Linh há hốc rên rỉ quên trời đất, quên cả việc chồng nó đang ở trên kia chỉ cách 2 tầng lầu. Tay con bé vít ngược ra sau kéo ghì lấy chân lão Dương.
– Con sướng quá… bác ơi… Con sắp… Ôi… Ôi…
Một dòng nước ấm ồ ạt tràn ra từ trong cơ thể con Linh. Lão Dương giữ người cứng đờ sâu trong âm hộ con bé. Lão rùng mình. Bao nhiêu tinh hoa chắc chiu khó nhọc trong cơ thể gầy còm của lão phun xối xả vào sâu trong âm hộ con bé. Cả hai cơ thể phì phò mệt nhọc ngã ngang trên giường. Vẫn không rời nhau. Dương vật lão vẫn nuối tiếc chậm rãi co rút. Tay lão vẫn ôm ghì cơ thể con Linh, mân mê xoa nắn hai bầu vú.
– Con phải lên rồi…
Sau năm phút, con Linh thì thào thật nhỏ. Con bé gỡ tay lão Dương ra khỏi người. “Con phải lên rồi” Con Linh vậy mà nói với lão Dương một câu nói như thế. Cứ như một người vợ nuối tiếc khi phải rời xa vòng tay của chồng, đi làm một công việc không tình nguyện. Lão Dương ngồi dậy với con bé. Nâng gương mặt xinh đẹp hồng hào xuân tình của con Linh, thật chậm lão nhẹ nhàng sát lại. Con bé thoáng đỏ mặt nhưng không quay đi, thản nhiên đón nhận nụ hôn của lão Dương. Đôi môi con bé hé mở cho phép lưỡi lão lùa vào mang theo hương vị kì lạ mà quen thuộc. Con Linh thở gấp nhận ra miệng lão tràn ngập mùi vị dâm thủy của chính nó.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://truyensex88.net
Sau lần đó, lão Dương và con Linh không ít lần vụng trộm. Địa điểm thường xuyên thay đổi. Từ phòng ngủ của lão, đến phòng tắm, sân thượng đến cả phòng ngủ vợ chồng con Linh cũng được xem là nơi tăng cao cảm xúc. Nhưng 6 tháng sau, một sự kiện làm mọi thứ chấm dứt.
Tôi biết bạn đang nghĩ gì ? Không, họ không bị phát hiện. Mà do con Linh có bầu. Không nên đặt câu hỏi, ai là tác giả của cái thai? Nhưng điều tôi có thể khẳng định, người vui mừng nhất trong việc này lại chính là thằng Tuân. Con Linh và thằng Tuân đến với nhau không được gia đình hai bên chấp thuận. Hai đứa kiên quyết tự đăng ký kết hôn ra ngoài tự lập. Giờ đây, gia đình vốn ít con cháu của thằng Tuân, nhận được tin, lập tức mở rộng cửa đón hai đứa trở về.
… Bạn đang đọc truyện Lão chủ nhà tại nguồn: https://truyensex88.net
Một ngày của ba tháng sau.
Lão Dương chán chường nằm trên võng đung đưa phe phẩy cây quạt. Lão chép chép miệng ngáp dài. Chợt một từ ngoài cửa một đôi nam nữ đi vào. Lão nheo mắt nhìn. Vòng eo thật gọn, hông nở hình chữ S, một cặp đùi tròn lẳng thật dài.
– Chào Bác… Cho hỏi ở đây có phòng cho thuê phải không ạ ?
– Ờ… ờ… Có chớ. — Hết —
Tác giả: 69deluxe
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lão chủ nhà |
Tác giả | 69deluxe |
Phân loại | Chuyện Sex, Truyện bóp vú, Truyện liếm đít, Truyện người lớn, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngắn, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 24-11-2023 14:29:50 |