truyensex88.net > Chuyện Sex > Không khép nổi chân

Không khép nổi chân

Phần 126

Sáng sớm hôm sau Từ Nhuyễn mới tỉnh lại, khuyên như nào Quý Trình cũng không về, nên cả đêm anh ở bên viện trông cô, chờ khi cô tỉnh lại lập tức có thể nhìn thấy anh bên cạnh.

Từ Nhuyễn tỉnh lại vô cùng khát nước, cô muốn uống nước nên nhìn Quý Trình nói: “Nước.”

Quý Trình nghe cô nói hiểu ý nhanh chóng cầm bình nước ấm bên cạnh rót nước cho cô, Từ Nhuyễn rất khát nước cho nên uống hết một bình nước ấm mới đỡ khát.

Từ Nhuyễn nhìn Quý Trình, cô hoảng hốt vài giây sau đó bình tĩnh lại, cô còn sống, cô không chết, cô may mắn được cứu.

Cô không biết tại sao tuyến lệ lại đột nhiên mở ra làm nước mắt rơi xuống, cô ôm mặt anh khóc hết sức thương tâm: “Anh Trình, em cho rằng ngày hôm qua em thật sự phải chết rồi, lúc đó em nghĩ cái chết đã cận kề, em còn đang nghĩ từ nay về sau không được nhìn thấy anh nữa, ngày hôm qua em rất muốn được gặp anh, nhưng sao anh ngốc vậy hả, anh dám chạy vào đám lửa cháy lớn như thế nếu như xảy ra chuyện gì thì sao?”

Quý Trình bị cô vuốt mặt, cầm lấy tay cô đưa lên môi hôn mấy phát xuống mu bàn tay nói: “Nhuyễn Nhuyễn, được rồi, mọi chuyện đã qua hết rồi, bây giờ không phải anh vẫn đang còn sống đấy sao? Cả hai chúng ta đều sống sót, anh muốn báo cho em một tin vui.”

Từ Nhuyễn nghi hoặc nhìn anh, không biết anh muốn nói gì, đúng lúc này Quý Trình đưa tay cô đặt lên bụng nói: “Nhuyễn Nhuyễn, trong bụng em có bảo bảo, chúng ta có con rồi. Em mang thai, anh được làm cha, em được làm mẹ rồi.”

Từ Nhuyễn nghe được lời này sửng sốt vài giây nhưng ngay sau đó lập tức hiểu rõ lời anh nói.

Phản ứng bây giờ của cô cũng giống như anh hôm qua, vô cùng đáng yêu, đầu tiên là kinh ngạc sau đó khóe miệng không nhịn được cong lên, ôm mặt anh nói: “Thật không? Em mang thai, bụng em có bảo bảo, chúng ta có con đúng không?”

Quý Trình không nhịn được bật cười, gật đầu nói: “Đúng vậy, em mang thai, chúng ta có bảo bảo, vui không?”

Trước đây Từ Nhuyễn không mang thai được nên trong lòng vẫn sốt sắng muốn có con, hiện tại nghe được tin mình mang thai trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cô vẫn cho rằng bản thân không thể có con dù sao đời trước cũng không hề mang thai một lần nào, cô sợ do cơ thể mình, lúc này nghe được tin vui tâm tình vô cùng kích động, tay chân run rẩy.

Cô ôm mặt Quý Trình ra sức hôn anh nói: “Ông xã, yêu anh, thương anh! Siêu cấp yêu anh!”

Quý Trình nghe được lời này cười sủng nịnh vuốt tóc cô nói: “Ông xã cũng yêu em.”

Hiện tại Phương Kiều Kiều đã bị đuổi việc không còn được làm quản lý nữa, hiển nhiên cũng sẽ bị đuổi ra khỏi ký túc xá nhân viên, mấy ngày nay đều ở trong nhà nghỉ, bởi vì trên người không còn nhiều tiền nên chỉ có thể ở trong nhà nghỉ tồi tàn, lung tung rối loạn hết lên, cả ngày không được tắm rửa, khi ngủ vô cùng ngứa ngáy khó chịu, trên người không còn mấy đồng tiền nên không tìm được chỗ nào khá hơn, chỉ có thể ở tạm chỗ tồi tàn này vài ngày.

Chẳng qua trong nhà nghỉ này vô cùng hỗn loạn, không thiếu nhưng kẻ xấu xa đi vào.

Cảm giác như chìm trong bóng tối, lúc trở về phòng thì nơm nớp lo sợ, run rẩy hãi hùng, hơn nữa từ sau hôm phóng hỏa trong lòng cô ta vẫn không yên ổn, hôm nay định ra ngoài ăn cơm, thế nhưng vừa mới bước ra ngoài đã bị cảnh sát tìm đến cửa.

Phương Kiều Kiều nhìn thấy cảnh sát tới hết sức sợ hãi muốn quay đầu bỏ chạy, kết quả cảnh sát vừa thấy cô ta đã nhanh chóng bước đến tóm gọn cô ta lại, bắt giữ đưa cô ta mang đi.

Phương Kiều Kiều sợ hãi nói: “Làm gì đấy, tại sao mấy người lại bắt tôi? Tôi có làm sai cái gì đâu?”

“Hôm qua Lục gia xảy ra hỏa hoạn, có người nhìn thấy các cô đi ra từ đó, bây giờ mong cô trở về cùng chúng tôi phối hợp điều tra.”

Phương Kiều Kiều nghe được lời này mặt mũi trắng bệch, cô ta cho rằng hôm qua không ai nhìn thấy được, kết quả lại bị người ta phát hiện lúc này đến thẳng cửa để điều tra, vì thế sau đó vô cùng bất đắc dĩ phải đi theo cảnh sát.

Khi đến đến đồn Cảnh sát cô ta nhìn thấy Lục Hoài Ân cũng đang bị áp giải đi vào.

Ngày hôm qua hai người gặp nhau, tưởng rằng không bị ai phát hiện nhưng hôm nay cả hai đều bị bắt đưa đến đây, lúc này hai người ngang nhiên trao đổi ánh mắt dù bị đánh chết cũng sẽ nhất quyết không khai.

Lục Hoài Ân tức giận nói: “Mấy người thả tôi ra! Mấy người dám bắt tôi hả, mấy người có biết tôi là ai không? Mấy người có biết thân phận của tôi là gì không? Mấy người dám bắt tôi, tôi sẽ nói cha tôi trừng trị mấy ngươi, còn chưa buông tay ra nữa hả!”

“Tôi là con gái Lục thủ trưởng tiếng tăm lừng lẫy! Nếu mấy người dám bắt tôi, tôi sẽ bảo cha tôi không buông tha cho mấy người đâu, vậy nên thức thời thì nhanh chóng thả tôi ra, tôi sao có thể phóng hỏa chứ, mấy người bắt nhầm người rồi.”

Vị cảnh sát kia hết sức không vui đánh đầu cô ta một cái, hung hăng nói với cô ta: “Cô gái này, cô đang nói năng xằng bậy gì vậy? Cô nói cô là con gái Lục thủ trưởng thì chúng tôi phải tin à? Con gái Lục thủ trưởng bây giờ đang nằm trong bệnh viện kia kìa, sức khỏe hiện tại của cô ấy vẫn ổn định.”

Lục Hoài Ân cùng Phương Kiều Kiều nghe thấy cô ta đang nằm trong bệnh viện nháy mắt khuôn mặt cả hai người trắng bệch.

Ngày hôm qua hai người tốn nhiều công sức như vậy thế mà bây giờ Từ Nhuyễn không có việc gì? Vẫn khỏe mạnh sao?

Hai người nghe được lời này trong lòng vô cùng tuyệt vọng…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197
Thông tin truyện
Tên truyện Không khép nổi chân
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Dâm thư Trung Quốc, Truyện bóp vú, Truyện dịch, Truyện liếm lồn, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật 24-10-2023 04:28:40
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Đứng ngoài nắng (Update phần 33)
Tội lỗi khó quên (Update phần 42)
Bạn cùng bàn (Update phần 34) - Number Seven
Linh – vợ tôi (Update phần 38)
Mặt nạ (Update phần 73)
Chị gái Hải Phòng (Update phần 7)
Cô giáo Vân (Update phần 76)
Móc lồn trong quán cafe (Update phần 31)