truyensex88.net > Chuyện Sex > Khoái Lạc Hệ Thống

Khoái Lạc Hệ Thống

Phần 100

“Mau chia ra tìm kiếm! ”

“Bất cứ kẻ nào khả nghi đều bắt lại! ”

“Xiết chặt an ninh, không cho ai ra khỏi đây! ”

Đám người thuộc tổ chức quản lý buổi đấu giá ngầm chạy loạn cả lên. Chúng lùng soát từng ngỏ ngách của lâu đài, quyết tâm bắt được kẻ to gan dám cuỗm toàn bộ số hàng bán đấu giá của bọn chúng.

“Cộc… cộc… cộc! ”

“Có ai ở trong phòng không? ”

Một tên trong đám tìm kiếm vừa kêu la vừa ra sức gõ mạnh cửa.

“Đồ ngu! Phòng này cách âm, mày kêu bằng niềm tin à? ”

Một tên khác chạy lại tán đầu tên gõ cửa.

“Ờ ha… Vậy phải làm sao? ”

“Theo lệnh của đại ca phải lục soát toàn bộ! Vậy nên cứ phá cửa đi! ”

“Được… Có gì mày chịu trách nhiệm đó! ”

“1… 2… 3! Dô! ”

“1… 2… 3! Dô! ”

“Ầm! ”

Sau hai ba lần ra sức phá cửa, cuối cùng cánh cửa cũng đã chịu mở ra. Đập vào mắt hai tên đó là một kẻ to con đang nằm sấp mặt dưới đất, không chỉ thế, còn có một cô gái khỏa thân đang bị trói ở đuôi giường. Trông cô nàng này mới vừa trải qua một cuộc làm tình, bằng chứng là ở âm đạo vẫn còn dính đầy tinh dịch.

“Đụ móa… là Hồng Uyên đó! ”

“Trời… số đỏ! ”

Không khó để hai tên này nhận ra cô nàng kia chính là Hồng Uyên. Nhìn bộ dạng của nàng ta lúc này, dương vật của chúng cương lên, đôi mắt hau háu như muốn ăn thịt nàng.

Hồng Uyên đỏ mặt xấu hổ vì bị bọn chúng nhìn chăm chăm, nàng ta quát lên: “Lũ khốn… nhìn cái gì mà nhìn… Mau… mau đuổi theo tên kia nhanh! ”

“Hả? Đuổi… đuổi theo ai? ”

“Là tên mà ta vừa mới bắt về đó, hắn trốn thoát rồi! ”

“Cái gì? Khoan đã… Lẽ nào chính hắn là kẻ đã trộm toàn bộ hàng à? ”

“Cái gì… ”

Hồng Uyên ngơ ngác khi nghe hai tên kia nói. Chúng nói hàng đấu giá bị trộm? Vậy chắc chắn là do tên Khải Minh đó rồi.

“Không chỉ hiếp dâm mình mà còn… Lần này bắt nhầm rắn về nhà rồi! ”

Hồng Uyên cắn răng, sau đó quay sang quát tháo hai tên kia: “Chắc chắn hàng đấu giá do tên đó trộm rồi! Hắn đã tẩu thoát qua cửa sổ, các ngươi mau đuổi theo! Nhanh lên! ”

Hai tên kia vội vã chạy ra ngoài báo tin. Ngay sau đó, một lượng lớn người được huy động chia ra, lùng sục khắp khu rừng, quyết tìm bằng được Khải Minh.

… Bạn đang đọc truyện Khoái Lạc Hệ Thống tại nguồn: https://https://truyensex88.net

“Bốp! ”

“Rừng này nhiều muỗi ghê! ” Khải Minh vừa chạy vừa than vãn. Hiện tại hắn đang ở trong một khu rừng rậm, cách xa lâu đài mà hắn bị bắt đến.

Sau khi nhảy ra bằng lối cửa sổ, hắn phát hiện mình đang ở khu sau cùng của lâu đài. Ở đây có khá nhiều người, canh mật chặt chẽ. Khải Minh đợi mãi mới thấy lũ này sơ hở, vội vã thoát ra ngoài.

Vừa thoát ra, hắn lập tức chạy thẳng một mạch, cuối cùng thì lạc vào khu rừng rậm chết tiệt này.

“Phù… mệt quá… ngồi nghỉ tí… ” Khải Minh dựa lưng vào một gốc cây nghỉ mệt.

“Ah… đúng rồi! Mở ra cho nó thở… ” Ngay sau đó, hắn ta nhẹ nhàng mở nút áo choàng của mình ra, để lộ Bạch Long đang ngủ say trong lòng ngực hắn. Lúc nãy, để thuận tiện cho việc chạy trốn, hắn ta đã nhét nó vào trong ngực.

“Hmmm… ” Ngắm nhìn Bạch Long đang say giấc, hắn bỗng cảm thấy yên bình đến lạ.

Đôi mắt Khải Minh chợt khép lại, cơ thể thả lỏng ra để thư giãn. Trong đầu hắn lúc này, một vài dòng suy nghĩ xuất hiện.

Cũng đã được khá lâu kể từ khi hắn xuyên không, nhập vào thân xác này. Cuộc sống so với trước kia nói tốt cũng đúng mà không tốt cũng chả sai.

Ở thế giới này, hắn được tận hưởng những điều mà ở thế giới cũ đến mơ cũng không dám. Chẳng hạn như việc được nếm trải mùi vị phụ nữ (lại còn toàn mỹ nữ), thứ mà đến tận lúc chết ở thế giới cũ vẫn chưa được làm (Xém).

Thế nhưng sóng gió hắn gặp cũng không ít. Vào rừng săn quái gặp Hắc Hổ vồ xém chết. Đi học gặp sát thủ chặn đường. Vào trường được vài ngày thì phải chiến đấu với lũ học viên học viện Dã Thú. Đi thi lại phải chiến đấu với lũ bắt cóc, còn làm liên lụy đến Kim Sa. Trong kì thi thì gặp đối thủ mạnh kinh hồn. Thi xong thì bị bắt cóc đem đi bán.

“Haizzz… nghĩ lại sao số mình nó đen như nhọ nồi vậy ta… ” Một thoáng rùng mình của Khải Minh.

Nhưng…

Sóng gió thì sao?

Cuối cùng hắn cũng vượt qua thôi.

Mọi chuyện trước giờ vẫn thế mà.

“Đúng! Mình nhất định sẽ tìm được đường về học viện! ” Khải Minh nắm chặt tay hạ quyết tâm.

“Nhanh lên… nhanh lên! ”

Chợt có tiếng người vang đến.

Khải Minh đứng dậy, nép sau thân cây quan sát. Ngay cách hắn không xa, một nhóm người đèn đuốc đầy đủ đang chạy đến khắp rừng, trông như đang tìm kiếm gì đó.

“Nhất định phải bắt được thằng trộm hàng đấu giá! ”

“Ặc… ” Khải Minh nghe thấy những lời đó không khỏi giật mình. Chắc chắn là đang nói hắn. Vậy là hắn bị phát hiện rồi sao?

“Má nó… sao nhanh vậy! ” Hắn thầm nhủ trong lòng, sau đó định tiếp tục bỏ chạy thì…

“Soạt. ” Chợt một tiếng động phát ra phía sau lưng hắn.

Khải Minh quay phắt lại, phát hiện ra một kẻ mặc áo đen. Chắc hẳn tên này cũng là người đang truy tìm hắn.

“Ồ… tìm thấy rồi! Mau ói hết đống hàng đấu giá đây! ” Tên mặc áo đen ấy nở một nụ cười nham hiểm về phía Khải Minh. Không nghi ngờ gì nữa, hắn là người đang truy đuổi Khải Minh.

“Còn lâu… Ngon nhào vô… Á đù Hồn Tướng tầng 12… Chạy! ” Khải Minh mới đầu ra vẻ hùng hổ hòng dọa nạt đối phương. Thế nhưng sau khi biết được cảnh giới của tên đó, hắn vội cụp đuôi bỏ chạy ngay.

“Cái gì? Chạy hả? Mơ đi con! ” Tên áo đen khẽ nhếch môi, sau đó hắn vận hồn lực vào chân rồi phóng theo Khải Minh.

“Haha… chạy đằng trời! ”

Bàn tay tên đó phóng đến cổ Khải Minh.

“Tốc Biến. ”

“Gia Tốc. ”

“Đặng Gia Bộ Pháp. ”

Khải Minh một lần thi triển tổ hợp ba chiêu thức tốc độ khiến cơ thể như một tia chớp, vụt khỏi bàn tay tên kia.

“Cái gì? ”

Tên kia khá ngạc nhiên trước tốc độ của Khải Minh. Hắn cứ tưởng đã dễ dàng tóm được rồi chứ.

“Hừ… Chạy nhanh đó! Nhưng không thoát nổi tay ta đâu… Một mình ta sẽ bắt được ngươi trước khi lũ kia đến, như thế đỡ phải chia công cán! Một mình ta sẽ được đại ca trọng thưởng… Haha… ”

Nói rồi, tên áo đen chạy theo Khải Minh.

“Nguy quá, tên này sắp đuổi kịp mình rồi… ”

Khải Minh dù tăng tốc hết mức nhưng khoảng cách giữa cả hai đang thu hẹp lại một cách nhanh chóng. Nói cho cùng, hắn ta cũng chỉ là một Hồn Sư tầng 12, chỉ với vài kỹ năng làm sao bù với tốc độ của Hồn Tướng tầng 12.

“Hây da… ” Tên áo đen chợt bật lên cao, chân phải lao đến vai Khải Minh.

“Binh! ”

Khải Minh trúng đòn, văng xa cả chục mét.

“Uh… ”

Thế nhưng ngay sau đó, hắn vẫn tiếp tục đứng dậy để chạy. Hắn biết chỉ cần chần chừ đứng lại một giây thôi sẽ bị tóm ngay.

“Để coi ngươi chạy đi đâu nữa! ” Tên áo đen bỗng dừng truy đuổi.

“Hả? Chuyện gì vậy? ” Khải Minh ngạc nhiên. Tại sao tên đó không truy đuổi hắn nữa?

Có khi tên đó đã buông tha?

Đời nào có chuyện đó.

Khải Minh lúc đầu không hiểu nhưng vài giây sau đã nhận ra vấn đề.

Chân hắn giảm tốc độ lại và rồi dừng hẳn, không chạy nữa.

Tại sao?

Bởi vì phía trước mặt Khải Minh, con đường chợt thu hẹp lại, xung quanh là một khoảng không gian vô cùng trống trải… một VỰC THẲM.

Một vực thẳm sâu hun hút, không nhìn được dưới đáy.

Nếu rớt xuống đó, e rằng chỉ có chết. Một cái chết tan xương nát thịt.

“… ”

Ngay khoảnh khắc này, Khải Minh biết rằng mình đã rơi vào đường cùng, chẳng thể tiếp tục chạy nữa.

“Hừ… ” Khải Minh từ từ quay người lại nhìn tên áo đen.

Trước có vực thẳm, sau lại có tên này. Hắn đã rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Hắn biết, nếu muốn thoát, chỉ còn cách…

“Đánh bại tên đó! ”

Khải Minh lộ rõ chiến ý thông qua ánh mắt của mình.

Con chó bị dồn vào đường cùng sẽ quay đầu lại cắn.

“Hề hề… Chạy đi đâu nữa… mau giao tất cả những gì ngươi trộm ra đây! ” Tên áo đen chỉ vào mặt Khải Minh và nói.

“Hừ, ta không thích đó! ” Khải Minh cứng rắn đáp.

“Cái gì? Ngươi đã ăn trộm mà còn vênh váo à? ”

“Hừ! Làm như ta không biết mấy thứ các ngươi đem đi bán đấu giá cũng chỉ toàn đi cướp của người ta thôi chứ tốt lành gì? Ta đây trộm chúng để trả lại cho chủ nhân chúng thôi… Nhưng mà khi nào gặp được mới trả, còn bây giờ cứ giữ dùm vậy… ”

“Không ngờ ngươi trắng trợn đến vậy! Hmmm… nếu ngươi không tự nguyện thì thôi, ta đây sẽ tự tay lấy lại! ”

Nói rồi, tên áo đen tỏa chiến ý ra nhằm chèn ép Khải Minh.

“Hừ… nhất định phải thoát được! ”

Khải Minh với quyết tâm mãnh liệt không hề e ngại trước chiến ý của tên kia. Cùng lúc đó, hắn bỗng thọc tay vào quần, lấy ra một viên thuốc màu đỏ.

“Hả… Chơi thuốc hả con? ”

“Hừ… thuốc này không phải loại thuốc tầm thường mà ngươi có thể uống… đây là thuốc cường lực trung cấp đó! ”

“Ngươi nói sao… Cường Lực Đan? ” Tên áo đen hơi giật mình hỏi.

Khải Minh không hề nói xạo. Viên thuốc hắn đang cầm chính là Cường Lực Đan, một loại thuốc hiếm cũng là một trong những thứ mà hắn trộm được. Một khi uống vào, ngay lập tức linh hồn sẽ được mở rộng, hồn lực tăng lên gấp bội. Nhờ viên thuốc này, rất nhiều người đã đánh bại được đối thủ có cảnh giới cao hơn mình.

Tuy vậy, nó cũng là một con dao hai lưỡi, khi thuốc hết tác dụng, linh hồn sẽ teo lại khiến người dùng suy yếu, không thể vận hồn lực một khoảng thời gian. Xem ra nếu dùng thuốc xong mà không đánh bại được đối thủ thì xác định thua.

“Ực… ” Khải Minh không chút đắn đo, nuốt viên thuốc xuống họng. Với sức mạnh của hắn hiện tại chưa đủ để đánh bại đối phương, vì thế phải đánh liều uống thêm viên thuốc này vào.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167
Thông tin truyện
Tên truyện Khoái Lạc Hệ Thống
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Đụ cave, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện sắc hiệp, Truyện sex dài tập, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 23-11-2023 01:13:51
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Hà Nhi (Update phần 55)
Cô Thảo chơi trai tây (Update phần 33)
Về quê ngoại (Update phần 64)
Ba đè chị Thơ (Update phần 33) - Teo Trần
Cứu gái bị tai nạn (Update phần 56)
Hai chị em sinh đôi (Update phần 31)
Cha và con gái (Update phần 40)
Hiếp dâm gái có bầu (Update phần 31)