Diễm

Phần 67

Mình thót người, chẳng thể tin ngoại tinh minh thế được. Những lời ngoại nói cứ như nhìn thấu ruột gan mình vậy, cảm giác thật lo lắng khó chịu.

– Bây coi thu xếp cho con Diễm ở chỗ khác đi, tao thấy không được rồi đó! – Một lúc sau, ngoại hạ lệnh.

– Gia cảnh cháu nó khó khăn, tội lắm! Giờ má không cho ở đây, nó biết đi đâu? – Mẹ khổ sở nói.

– Tao nói vậy đó, bây coi sao được thì làm. Nhà bây, muốn cho nó ở cứ cho, mốt có gì đừng khóc với tao!! Tao sống từng này tuổi rồi, có việc gì chưa từng trải qua, rồi bây coi, bà già lẩm cẩm này nói không sai đâu. – Ngoại bỏ chén cơm xuống, đi ra ngoài.

Mẹ mình vội chạy theo năn nỉ.

Chưa được vài phút, mẹ đi xuống gọi ba:

– Anh lấy xe đưa má về dưới giùm em đi!

– Sao? Má đòi về hả? – Ba giật mình.

– Ừ, má gom đồ đi ra ngoài rồi, anh chạy theo lẹ đi! – Mẹ nhăn nhó.

– Ờ, để anh lấy xe. – Ba mặc vội bộ đồ tây, lấy xe chạy theo.

Bàn ăn chỉ còn lại mình và em Uyên. Đau đầu thật, sao ngoại phong kiến thế nhỉ? Chỉ vừa nghe bọn mình ở chung nhà, gần bằng tuổi, đã làm ầm lên… ý là chưa thấy chưa nghe gì mà còn thế, chẳng may biết được chuyện của mình và chị thì sao đây?? Hix…

Em Uyên buông đũa, ngồi len lén nhìn mình dò xét.

– Nhìn cái gì?? – Mình trợn mắt.

– Thích! – Ẻm chống cằm cười cười.

– Thấy vậy vui lắm hả? – Mình lua đũa cơm, lừ mắt.

– Không. Thấy tội thôi! – Ẻm chép miệng.

– Đang bực, cấm chọc quê à! – Mình hầm hừ.

– Thì sao? Cắn chạy nọc hả?

Nhìn cái mặt kênh kênh châm chọc của ẻm, mình bực bội chả buồn đáp.

– Giỡn thôi! Giờ T tính sao? – Em Uyên hỏi.

– Tính chuyện gì? – Mình vò đầu.

– Chuyện T và chị Diễm… – Ẻm cười nhẹ.

– …

Dù đã rõ em Uyên biết chuyện mình và chị Diễm từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên ẻm công khai hỏi mình về điều này. Mình có đôi chút bần thần, chẳng biết nói sao nữa.

– Còn định giấu Uyên đến bao giờ nữa đây? – Ẻm nháy mắt.

– Biết từ khi nào vậy? – Mình hỏi, mắt nhìn ra ngoài.

– Lên đây bữa đầu đã thấy nghi rồi, vài hôm sau thì xác định chắc chắn.

– Già ghê hén! – Mình bĩu môi.

– Quá khen!! Tán được cả chị họ, Uyên sao dám so sánh với T! – Ẻm lắc đầu.

– Uyên T còn tán được mà, nói gì chị Diễm!

Chả hiểu sao nghe ẻm khích bác, mình lại nổi máu hơn thua, nói điên khùng. Nói xong mới thấy hối, nhưng không rút lại được nữa, ngồi trơ mặt ra. Em Uyên thì bỗng lặng thinh, cầm cái muỗng gõ nhẹ vào tô canh.

– Xin lỗi, không có ý gì đâu! Đùa thôi… – Mình gõ trán. Đang rầu rĩ chuyện bà ngoại, giờ đầu óc bấn loạn, toàn nói nhảm điên khùng.

– T nói đúng mà, việc gì phải xin lỗi. – Ẻm ngước lên nhìn mình cười khẽ.

– Thôi, dọn dẹp đi. – Mình đứng dậy cất nồi cơm.

Càng nói càng rắc rối, mình không muốn bàn về vấn đề nhạy cảm này nữa.

– Uyên mong T và chị Diễm sớm đến được với nhau, nhưng mà… – Ẻm bỏ lửng câu nói.

– Nhưng mà sao? – Mình hỏi, tay đậy nắp nồi cơm.

– Uyên thấy ghen tỵ với chị Diễm! – Ẻm vẫn chăm chú gõ muỗng vào thành tô kêu lanh canh.

– Giỡn hoài, có gì để ghen? – Mình hơi ngơ ngơ.

– Con trai có thể cưỡng lại Uyên để chung thủy với chị Diễm, đời này chẳng còn mấy người đâu. Thằng Khang mà được như T, giờ này Uyên đã không ngồi đây! – Ẻm nhìn sâu vào mắt mình, cười cay đắng.

Mình không quen nghe người khác khen, lại là cô gái xinh đẹp ngồi ngay trước mặt thế này, cố giấu sự lúng túng, loay hoay gom chén đũa.

– Hôm đó, Uyên thử T đúng không? – Thật lâu, mình mới trấn định tinh thần, tò mò hỏi.

– Hôm nào?

– Biết còn giả bộ làm gì?

– Nhiều hôm quá, nói vậy sao Uyên biết được.

– Hôm trung thu…

– À, vẫn chưa quên hả? – Ẻm tủm tỉm.

– Không nhớ, nhưng cũng chẳng quên. – Mình thản nhiên.

– Muốn biết lắm à? – Ẻm lại cười.

– Không. Thuận miệng hỏi vậy thôi, không đáp cũng được. – Mình nhún vai.

– Chứ T nghĩ sao? – Ẻm vẫn nhìn mình cười tươi.

– Nghĩ là Uyên thử T thôi. – Trong lòng thế nào, mình nói y vậy.

– Là thật thì sao? – Ẻm rất có sở thích hỏi ngược lại người khác.

– Không tin.

– Kém tự tin đến vậy hả? – Ẻm dường như rất có hứng thú với vấn đề này.

– Không phải kém tự tin, mà là biết người biết ta. T tự hiểu mình đang đứng ở đâu! – Mình cười.

– Thấp hơn Uyên phải không?

– Ừm, có lẽ vậy.

– Thế… Uyên cúi xuống được không?

– Cúi xuống làm gì cho mỏi cổ. – Mình cười he he.

Mình cười, ẻm cũng cười, cứ như hai đứa khùng.

– Nói thật nè, nghe không? – Ẻm hỏi.

– Nghe chứ. – Mình gật đầu.

– Hôm đó… đúng là Uyên thử T thôi…

– Ờ, biết ngay mà.

– Chưa hết…

– Gì nữa?

– Đó là lúc đầu… nhưng lúc sau lại khác… – Ẻm nhìn mình.

– Sao? – Mình quay đi nơi khác.

– Uyên bị cuốn vào, đến khi T dừng lại… Uyên mới nhận ra mình đang làm gì..

Mình không nói gì, hơi mụ mị trước lời thú nhận của ẻm. Ẻm nói thật hay đang nói dối? Mình chả biết nữa, không đủ khả năng để nhận ra. Công bằng mà nhận xét, có lẽ em Uyên tinh tế và sâu sắc hơn mình.

– Cảm xúc nam nữ thôi đúng không? – Mình vờ hỏi bâng quơ.

– Nghĩ Uyên có thể có cảm xúc với một người Uyên không chút cảm tình sao? – Ẻm cười vẻ giễu cợt.

– Hên xui! – Mình lắc đầu.

– Ê, đi đâu đó? Dọn nè!! – Ẻm chợt đứng dậy lên lầu, mình vội kêu lớn.

– Phạt T, dẹp một mình đi! – Ẻm nói, đi một mạch lên lầu, chẳng thèm quay lại.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật 28-11-2023 10:47:47
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Con bạn cùng lớp vú to (Update phần 39)
Phá trinh bị đau ku (Update phần 39)
Bà trẻ (Update phần 18)
Ngôi nhà màu đỏ (Update phần 56)
Tôi và nữ sinh lớp 12 (Update phần 46)
Tình yêu ai bán mà mua (Update phần 63)
Chuyện của Liên 2 (Update phần 85) - Cu Zũng