truyensex88.net > Chuyện Sex > Dân buôn đồ âm – Quyển 3

Dân buôn đồ âm – Quyển 3

Phần 7

Chỉ là đợi hồi lâu âm linh vẫn chưa động thủ, tôi sợ nếu còn chờ đợi nữa Tụ Linh Trận sẽ mất đi hiệu lực, lập tức nhắm mắt lại, dùng cảm giác nghiến răng vung roi vụt tới nơi sát khí mạnh nhất. “A!” Cùng lúc đó Giang Đằng hét thảm một tiếng, sau đó sát khí vờn chung quanh tôi cũng biến mất vô tung vô ảnh. Tôi ý thức được chuyện không hay, vội đóng cầu dao nguồn điện rồi chạy tới phòng Giang Đằng, tên vệ sĩ cũng vừa lúc từ trong phòng vọt ra, chúng tôi cùng nhau vào phòng, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng thì chúng tôi đồng thời hít vào một hơi: Giang Đằng đang ôm đầu lăn lộn, trán tuôn ra máu tươi chảy đầy đất.

“Mau gọi xe cứu thương!”

Tôi rống lớn một tiếng, sau đó nhảy tới chỗ hộp thuốc trong phòng khách băng bó qua loa cho Giang Đằng.

Khi xe cứu thương chạy đến bệnh viện, Giang Đằng được đưa vào phòng cấp cứu thì mấy cảnh sát từ cuối hành lang đi tới, thì ra là bệnh viện đã báo cảnh sát. Cũng may người dẫn đầu chính là Lão Ngô lần trước đã dẫn tôi tới phòng khám nghiệm, lúc này mới không tạo thành hiểu lầm. Lão Ngô biết tôi đang phụ trách vụ án này, chỉ đơn giản hỏi vài câu rồi dẫn người rời đi, tôi và tên vệ sĩ thì chờ đợi ở bệnh viện. Đến bây giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy mặt mũi của âm linh, lại còn làm cho khách hàng của mình suýt mất mạng, tôi thề nhất định phải giải quyết hắn, nếu không bảng hiệu của tôi sẽ bị đập vỡ!

Cũng may Giang Đằng được các bác sĩ hết sức cứu giúp đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh, tôi và tên vệ sĩ ở ngoài phòng bệnh thay phiên nhau trông giữ một ngày một đêm, đến tối hôm sau hắn vẫn chưa tỉnh lại. Tên vệ sĩ có chút sợ hãi hỏi tôi âm linh có thể nào sẽ tìm đến bệnh viện hay không? Tôi nghe xong trước mắt sáng ngời, lập tức sinh ra chủ ý. Bệnh viện có âm khí rất nặng, vốn dĩ rất dễ dàng chiêu hồn gọi quỷ, hơn nữa hôm qua khi âm linh giết Giang Đằng thất bại, tối nay rất có khả năng sẽ tới đây. Nghĩ đến đây tôi lập tức tỉnh táo, bảo vệ sĩ tìm bác sĩ đổi phòng bệnh cho Giang Đằng. Tên vệ sĩ nghe xong lập tức lắc đầu nói:

“Bác sĩ đã dặn dò, trước khi chủ tịch tỉnh lại nhất định phải ở trong phòng chăm sóc đặc biệt ICU.”

Tôi quay đầu nhìn Giang Đằng, cảm giác hiện giờ hắn quả thực không thích hợp để chuyển sang phòng khác. Tôi suy nghĩ trong chốc lát rồi bảo vệ sĩ tìm cách thuyết phục bác sĩ cho tôi đi vào.

Thấy vệ sĩ vẫn chút do dự, tôi nhíu mày nói:

“Nếu ngươi muốn thấy hắn bị đánh nát đầu thì đừng đi.”

Tên vệ sĩ vừa nghe lời này thì xoay người chạy tới gặp viện trưởng, chốc lát sau hắn đã trở lại cầm theo hai bộ quần áo khử khuẩn, tiện tay đưa một bộ cho tôi, tiếp đó mặc một bộ khác. Tôi thấy hắn cũng muốn vào, liền dặn dò hắn đợi lát nữa phải thành thật trốn ở một bên, ngàn vạn lần đừng để âm linh phát hiện. Chúng tôi vừa mới bước vào, cửa phòng chăm sóc đặc biệt ICU đã đóng chặt, âm thanh bên ngoài trong nháy mắt đã biến mất. Tôi lấy ra một quyển Đạo Đức Kinh đặt lên đầu giường của Giang Đằng, nếu đã không biết thân phận của âm linh vậy dứt khoát dùng cách phổ biến nhất để đối phó hắn. Tiếp theo tôi dạy vài đoạn tương đối dễ nhớ trong Đạo Đức Kinh cho tên vệ sĩ, bảo hắn nếu phát hiện tình huống không không thích hợp thì nhớ đọc lên.

Tên vệ sĩ nghiêm túc gật đầu, bê ghế dựa ngồi sát mép giường của Giang Đằng. Tôi khởi động Âm Dương Tán che kín cả gian phòng, lại lấy Thiên Lang Tiên nắm trong tay, trong lòng mới cảm thấy kiên định hơn một chút. Đến nửa đêm, trong phòng bệnh nổi lên một trận âm phong. Tôi lập tức tập trung tinh thần, chờ Âm Dương Tán xuất kích, không ngờ đợi một hồi lâu Âm Dương Tán vẫn không có động tĩnh, tôi biết để muộn sẽ sinh biến, vội vã hô:

“Niệm kinh!”

Tên vệ sĩ cơ hồ theo phản xạ bắt đầu đọc Đạo Đức Kinh, theo môi hắn mấp máy, Đạo Đức Kinh ở đầu giường kim quang đại thịnh, bao bọc Giang Đằng và tên vệ sĩ. Kim quang vừa mới bao phủ bọn họ, một cây roi sắt mang theo tiếng gió liền đập tới vòng sáng. Vòng sáng rung lên, tôi khẩn trương nhìn chằm chằm vào Giang Đằng, thấy hắn vẫn không có phản ứng gì thì mới thở dài nhẹ nhõm một hơi!

Tôi đang thầm hô may mắn là Đạo Đức Kinh có tác dụng thì một cỗ âm phong đột nhiên từ đỉnh đầu đánh úp lại, lòng tôi nhảy lên, cả người ngửa về sau tránh chỗ yếu hại, nhưng chân tôi thì lại trúng đòn. Tôi cho rằng chân mình đã bị đánh gãy, không ngờ chỉ có một chút tê mỏi, tôi không khỏi thấy nghi hoặc: Một roi sắt có thể đánh vỡ đầu như đập dưa hấu, vậy mà lại chỉ làm chân tôi hơi đau, chẳng lẽ hắn cố ý tha cho tôi? Rất nhanh tôi đã ngăn ý nghĩ này lại, lấy ra một nắm chu sa ném đi, âm linh lập tức cuống quýt tránh qua một bên.

“Con mẹ nó!”

Thấy chu sa có tác dụng tôi kích động thiếu chút nữa đã rớt nước mắt, lâu như vậy cuối cùng cũng tìm được thứ làm hắn sợ hãi. Tôi mắng to một câu sau đó lại móc ra một nắm chu sa ném ra, chỉ thấy âm linh vừa tiếp xúc với chu sa thì trên người toát ra một cỗ khói đen, trong lòng tôi vui vẻ, vội vàng điều khiển Âm Dương Tán muốn bao trùm lấy hắn.

Âm Dương Tán nhanh chóng xoay tròn vây hắn vào giữa, nhưng tôi lại phát hiện quang mang Thái Cực của Âm Dương Tán đối hắn căn bản là vô dụng. Hắn ngẩng đầu nhìn tôi một cái, trên mặt lộ ra một nét cười trào phúng. Đây là lần đầu tiên tôi nhìn hắn ở chính diện, ngũ quan sắc như đao, mũi cao thẳng, mắt như sao sớm, ba chòm râu ngắn làm cả người hắn toát ra hạo nhiên chính khí, loáng thoáng có một loại cảm giác quen thuộc. Tôi bị hắn làm tức đến ngứa răng, điên cuồng vung roi vụt tới nhưng đều bị hắn nhất nhất né tránh, khi Thiên Lang Tiên không còn pháp lực thì âm linh lại lần nữa nhìn tôi lạnh lùng cười, tiếp đó thân hình chợt lóe lên biến mất. Sau khi hắn rời đi trong đầu tôi không ngừng hiện ra một hình ảnh, cuối cùng nhớ tới tấm bia đá trong mộng còn chưa kịp thấy rõ!

Tới rạng sáng tôi hỏi bác sĩ phụ trách Giang Đằng xem nơi này có nơi nào nổi tiếng nào không? Bác sĩ suy nghĩ một hồi nói cũng không có gì được gọi là danh thắng, chỉ có Địch thôn tạm được coi là nổi danh.

“Địch thôn?”

Tôi nghe xong đầu như nổ tung, càng thêm chắc chắn ý nghĩ của mình, lập tức mượn xe của vệ sĩ mệt mỏi chạy tới Địch thôn, chỉ là khi đến đó cũng không thấy có gì đáng chú ý. Sau đó tôi kéo mấy người dân bản xứ hỏi một phen mới biết, di tích của Địch thôn đều bị chuyển tới công viên Đường Hòe. Nơi đó chỉ cách đây mấy trăm mét, tôi đi bộ mười phút đã tới, từ xa tôi đã thấy cây hòe nghe nói là do mẫu thân của Địch Nhân Kiệt tự tay gieo trồng, dưới cây hòe còn có một tấm bia đá ghi:

“Quê cũ của Địch Lương Công”

Đúng rồi, lần đó nằm mơ tôi đã thấy một tấm bia đá giống tấm bia này như đúc!

Tôi đi theo con đường nhỏ trong công viên về phía trước, chỉ chốc lát sau đã thấy được từ đường thờ Địch Nhân Kiệt, bên ngoài có bức tượng bán thân của Địch Nhân Kiệt làm bằng đồng, thoạt nhìn cũng không có gì khác thường.

“Chẳng lẽ đã đoán sai?”

Tôi không cam lòng đi tiếp vào bên trong, trong lòng kỳ thật đã không còn ôm hy vọng gì. Không ngờ trong từ đường còn có một pho tượng khác, pho tượng này có hình Địch Nhân Kiệt cầm vũ khí trong tay, mặc quan phục Đại Đường màu đen, bộ dáng uy phong lẫm lẫm. Nhìn thấy vũ khí trong tay hắn tôi hít một hơi khí lạnh, đó là một thanh thiết giản bốn cạnh giống vũ khí âm linh sử dụng như đúc, xem ra hung thủ thật sự là hắn!

Tương truyền Địch Nhân Kiệt cả đời làm quan, nổi tiếng thanh liêm, hơn nữa hai lần làm Tể tướng của Đại Đường. Khi hắn làm quan, vì dân mà thỉnh cầu hoàng đế, diệt trừ tham quan, trợ giúp Võ Tắc Thiên lập nên thời địa Đại Đường thịnh thế phồn vinh. Hơn nữa Địch Nhân Kiệt còn có một sở trường đặc biệt, đó chính là xử án như thần, thiên hạ hiếm thấy! Khi hắn nhậm chức ở Đại Lý Tự, bỏ ra một năm để giải quyết toàn bộ án oan sai trong Đại Lý Tự, phá giải toàn bộ các vụ án không đầu không cuối, số người liên quan có đến hơn một vạn bảy ngàn người, nhưng không một ai kêu oan, được xưng là: Thần thám Địch Nhân Kiệt. Những thám tử ngoại quốc nghe thấy chuyện của Địch Nhân Kiệt thì đều sợ ngây người, so sánh hắn là Sherlock Holmes của phương Đông.

Trong truyền thuyết dân gian, vì để Địch Nhân Kiệt xử án không bị ngăn trở, hoàng đế đã đích thân ban cho Địch Nhân Kiệt một vũ khí được gọi là Kháng Long Giản! Trên đánh hôn quân, dưới đánh kẻ ác, thấy Kháng Long Giản như thấy Hoàng đế bệ hạ. Bất kể Kháng Long Giản có thật sự tồn tại hay không, nó đều ký thác những nguyện vọng tốt đẹp của dân chúng ở dưới đáy xã hội thời cổ đại, thể hiện rõ hình tượng cương trực công chính của Địch Nhân Kiệt. Bởi vì Kháng Long Giản chỉ đánh ác nhân, không đánh người vô tội, việc này có thể giải thích vì sao tôi và Địch Nhân Kiệt giao thủ vài lần nhưng hắn đều hạ thủ lưu tình!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172
Thông tin truyện
Tên truyện Dân buôn đồ âm – Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật 04-11-2023 16:45:46
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Quyến rũ anh bác sĩ (Update phần 30)
Tình nhân của ông chủ (Update phần 30)
Chịch Anh rể (Update phần 21) - Lê Cương
Cô giáo dạy Anh văn (Update phần 30)
Chuyện tình với mợ (Update phần 37)
Thằng Dương may mắn (Update phần 72)