Cuộc chiến giữa các vị thần
Chàng đi ngày đêm, chẳng hề ăn uống, chẳng hề nghỉ ngơi, vậy mà không thấy mệt mỏi chút nào. Quãng đường mười ngàn dặm xa xôi, dọc đường đi qua nhiều nước, thấy muôn vàn điều mới mẻ kỳ lạ, cũng giao tiếp với dân địa phương để tìm hiểu ngôn ngữ, phong tục tập quán. Chàng thông minh vô song, học gì nhớ đấy. Sau ba tháng, cuối cùng tới được Thái Sơn.
Chàng nhìn thấy cây cối xanh mướt um tùm, thế núi hùng vĩ, lưng chừng núi mây trắng lượn lờ bao phủ, thật đúng là nơi ở của thần tiên.
Chàng liền theo đường mòn mà tiến lên, mới được một phần ba thì ngay cả đường mòn cũng mất dấu, chỉ còn lại đá núi hiểm trở, nhưng không vì thế mà làm khó được chàng. Chàng nhảy từ mỏm đá này sang mỏm đá khác như loài khỉ vượn, đến chiều đã tới được đỉnh núi.
Trên đỉnh Thái Sơn quả thật có một cái miếu nhỏ, bên cạnh có cây Bồ Đề, dưới đất lá cây phủ đầy, ấy vậy mà bên trong lại sạch sẽ vô cùng, ngay đến một hạt bụi cũng không có. Chàng vào trong, thấy có một vị đạo sĩ cầm cây phất trần ngồi trên cái bồ đoàn, râu tóc dài bạc trắng, dáng vẻ phiêu diêu thoát tục, liền sụp xuống lạy, nói:
– Chân nhân.
Người đạo sĩ mở mắt ra, ngắm nhìn chàng một lúc rồi bảo:
– Ngươi sinh ra từ một hòn đá, lại đến tìm ta, thật là chuyện cũ lặp lại. – Trước con đã có ai sinh ra từ hòn đá đến tìm chân nhân rồi ư?
Người đạo sĩ tủm tỉm cười:
– Có chứ, có chứ. Nó là một con khỉ lông lá xấu xí chứ không được đẹp đẽ như ngươi. Bây giờ thì nó đã thành Phật rồi. Mặc dù ngươi là một hòn đá nhưng xuất thân của ngươi cao lắm, con khỉ ấy không so sánh được. Ngươi là con của Lạc Long Quân và Âu Cơ, cháu của Kinh Dương Vương, chắt của Đế Minh. Cụ tổ của ngươi là Thần Nông, một trong Tam Hoàng. Thần Nông là bạn của ta. Ta với ông ấy rất quý mến nhau. – Chân nhân cùng với cụ tổ của con là bạn bè, thật đáng quý làm sao. – Cũng vì mối quan hệ đặc biệt giữa hai chúng ta nên ta đành phải chờ ngươi đến chứ không lánh mặt đi được. Ngươi đến đây để làm gì? – Thưa nhân nhân, con đến để học phép thuật nhằm phá hủy Cửu Thiên Diêm La, giải phóng cho ông nội con đang bị giam cầm ở đó. – Người đã tạo ra Cửu Thiên Diêm La là một trong các vị Thánh Nhân. Ý muốn của ông ta cũng là ý trời bởi ông ta chính là người đã tạo ra trời đất, làm sao mà ngươi địch lại được? Nhưng vì ngươi đã đến đây, ta không thể để ngươi về tay không. Ta có ba mươi sáu phép Thiên Cang, bảy mươi hai phép Địa Sát, ngươi muốn học phép nào?
Chàng nghe vậy, mừng rỡ nói:
– Tạ ơn sư phụ. Xin cho con hỏi phép Thiên Cang mạnh hơn, hay Địa Sát mạnh hơn? – Ba mươi sáu phép Thiên Cang có thể lay trời chuyển đất, uy lực vô song, nhưng các phép Địa Sát cũng có chỗ dùng. Nhiều người thường vỗ ngực đã học được các loại phép thuật này, nhưng đa số chỉ học được da lông mà thôi. Nếu luyện được đến điểm tận cùng thì ngay cả Thánh Nhân cũng không hơn được. – Liệu con có thể học được cả một trăm linh tám phép không? – Đời người hữu hạn. Ngươi học thì được, ta chẳng tiếc gì mà không dạy, nhưng mất thời gian vô cùng. Năm xưa con khỉ kia chỉ học bảy mươi hai phép Địa Sát mà đã mất mười năm. Ngươi học hết thì còn mất nhiều thời gian hơn thế. Thời gian chính là thứ mà ngươi không có. – Thưa sư phụ, xin sư phụ cứ dạy. Con tự tin rằng nhất định mình sẽ học được hết. – Thôi được, nếu ngươi đã quyết chí thì ta nể vì cụ tổ của ngươi, đồng ý nhận ngươi làm học trò. Ta là Bồ Đề Tổ Sư.
Chàng cúi đầu tạ ơn.
– Ngươi đến từ phương Nam, lại là giống Rồng, mang trong mình ý đồ hủy thiên diệt địa, ta đặt tên cho ngươi là Nghịch Nam Long. Sau này ngươi đi phá phách, nhất định không được nêu tên ta, nếu không ta sẽ không nương tay đâu. – Đệ tử hiểu rõ. – Ngươi có một người sư huynh tên là Tôn Ngộ Không, đã giác ngộ Phật Pháp, được ban cho danh hiệu Đấu Chiến Thắng Phật, đứng thứ ba mươi mốt trong số ba mươi lăm vị Phật đắc đạo. Sau này nếu có gặp thì cũng đừng để xảy ra cảnh huynh đệ tương tàn. Hãy nhớ lấy, nhớ lấy. – Con nhất định nhớ lời sư phụ dạy.
Kể từ đó, Nghịch Nam Long ở lại núi Thái Sơn, cả ngày chỉ có luyện tập phép thuật chứ không như Tôn Ngộ Không năm xưa phải dành ra bảy năm đầu tiên để làm các công việc tạp vụ như quét dọn sân vườn, nấu cơm đun nước.
Chàng thông minh đặc biệt, cứ một ngày lại học được một phép làm Tổ Sư Bồ Đề cũng phải kinh hãi.
– Sức tiếp thu của ngươi thật phi thường, tốc độ học nhanh hơn hẳn các học trò trước đây của ta, ngay cả Tôn Ngộ Không cũng không sánh bằng.
Lại cầm tay Nghịch Nam Long, tìm hiểu quá khứ tương lai của chàng. Tuy Tổ Sư thấy rõ quá khứ nhưng lại không nhìn thấu tương lai.
– Ta đã đánh giá thấp ngươi. Ngươi nằm ngoài Tam giới, là một biến dị của trời đất. Cả Phật lẫn Đạo đều không nắm bắt được. Ta thật không nên dạy dỗ cho ngươi mới phải.
Nghịch Nam Long vội nói:
– Sư phụ, đệ tử tuy mông muội nhưng không phải là kẻ hiếu sát bất chấp đạo lý, sau này có việc gì cũng sẽ suy nghĩ chín chắn mới hành động. – Tôn Ngộ Không mang theo sát nghiệp còn ngươi mang theo sắc nghiệp là thứ cũng tồi tệ chẳng kém gì nó. Vậy thì ta sẽ giữ lại một phép trong ba mươi sáu phép Thiên Cang không truyền dạy cho ngươi để kìm chân ngươi, không cho ngươi làm loạn quá mức khiến vũ trụ này tiêu tán.
Nghịch Nam Long cúi đầu tuân theo.
… Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cuộc chiến giữa các vị thần |
Tác giả | Final |
Phân loại | Chuyện Sex, Truyện cổ trang, Truyện sex dài tập |
Ngày cập nhật | 17-10-2024 08:40:26 |