truyensex88.net > Chuyện Sex > Cô giáo môn văn 2

Cô giáo môn văn 2

Phần 107

Kết thúc một đêm kinh hoàng.

Đám người chúng tôi hiện giờ vẫn còn việc phải làm. Hiện giờ gần 20 ông giáo viên mất dương khí đang nằm bất tỉnh nhân sự ở dưới sàn nhà. Không thể để mấy ông này ở đây được cho nên đành ngồi chờ bọn họ tỉnh dậy. Ông Khải lé có bảo, đám này chỉ bị ám tạm thời. Hiện giờ phép đã mất nên sẽ chẳng mấy mà tỉnh lại, vì thế chúng tôi yên tâm ngồi nghỉ ngơi rồi chờ.

Lúc này đã 1h đêm, chuyện kể thì lâu nhưng thực ra chỉ trôi qua có vài tiếng đồng hồ. Lúc này ngồi cạnh nhau, mọi người mới hỏi tại sao ông hiệu phó phút cuối lại xuất hiện đúng lúc như vậy. Mẹ tôi thì đỏ mặt cám ơn ông rối rít, chân thành tận đáy lòng. Chính bản thân tôi cũng vậy, phút cuối nếu không có bất ngờ đấy thì giả sử như tôi có tiêu diệt được con ma thì thằng Tuấn mặt thộn cũng thịt được mẹ tôi rồi. Và chuyện mọi người đều đang thắc mắc, đó là tại sao ông hiệu phó lại có mặt ở đây. Nói tới đấy, ông này gãi đầu gãi tai, đang sung sướng vì được lập công với người đẹp, toét miệng kể mà mặc kệ thằng con đang nằm bất tỉnh nhân sự dưới chân mình.

Cũng là dịp ông hiệu phó trút bầu tâm sự, ông ta kể: Thì ra, chuyện ông này nghi ngờ mẹ Dương Huyền của tôi hay tới thăm ông ta ở bệnh viện là không thật rồi (vẫn cố giấu không kể cái chuyện đã phập nhau với con ma tới bời ở trong đó vì có mẹ tôi ở cạnh mà). Nhưng đại khái là vì quá yêu mẹ tôi, việc ở cùng nàng là mơ ước theo đuổi cả đời ông ta cho nên biết là giả nhưng cứ nhắm mắt coi như là thật để an ủi tấm lòng. Nhưng lâu dần, dương khí mất hết. Ông này bị suy kiệt như gần chết đi, thầm nhủ rằng có chết cũng an lòng vì được người trong mộng phục vụ hàng tháng trời.

Mãi cho tới khi bọn tôi và ông Khải lé tới nơi, trừ âm khí trong người của ông ta đi cho nên sức khỏe mới hồi lại được một chút. Nghe chuyện bọn tôi thì thầm với nhau ở ngoài hành lang, ông ta mới biết được sự việc lần này còn nghiêm trọng hơn lần trước. Vì thế ông này đâm ra hối hận, ông biết rằng hàng đêm vẫn cung cấp dương khí cho con ma nữ kia để nó âm mưu hại người. Và hơn nữa, vì là người chịu ảnh hưởng của nó nên ngẫu nhiên ông này còn mơ màng biết được nơi nào là quan trọng với con ma nữ, hàng đêm ông ta mơ đều mơ tới cùng một vị trí là căn nhà thí nghiệm hóa học quen thuộc này.

Sau đó, vì linh cảm rằng mẹ tôi đang gặp nguy hiểm, ông này muốn báo cho tôi biết nhưng hiềm một nỗi lại không có số điện thoại của ai để mà thông báo. Gọi cho chiến hữu là ông Giang dạy tin thì lúc này ông ta đã bị ám rồi, còn biết gì tới điện thoại. Gọi cho mẹ tôi thì không bắt máy. Vì thế, không còn cách nào khác là phải trốn viện, tự lết ra ngoài cổng bắt xe ôm tới trường. Không ai ngờ, ông hiệu phó lại là cái người tìm tới khu nhà thí nghiệm sớm nhất, hơn tất cả mọi người, trước cả lúc cơn giông báo hiệu. Vì thế không ai phát hiện ra được, kể cả con ma nữ.

Nhưng hài một nỗi là khi lết tới nơi thì ông này mệt quá, bèn tìm tới 1 xó kín đáo đằng sau tấm rèm, nằm thở hổn hển rồi ngủ mất. Không hề biết được rằng một chút nữa thôi là xảy ra chuyện động trời ở đó. Mãi cho tới khi đánh nhau loạn xa ngầu, bàn ghế bay tứ tung thì ông này mới tỉnh dậy. Đã vậy lại nhận thấy mình ở ngay gần vị trí của Dương Huyền. Sốc hơn nữa là thằng ku nhà mình đang vạch cu ra định hiếp dâm nàng. Thấy tình thế gay cấn ông này đã tính lao ra rồi nhưng nhận thấy sức cùng lực kiệt, có ra cũng chẳng giúp được ai, vì thế nên nhờ cái tính cách của 1 ông hiệu phó trường THPT, nghĩa là người nắm bắt đúng thời điểm để tỏa sáng. Ông này cố gắng nhẫn nại chờ thời điểm quan trọng tới. Và sau đó, mọi chuyện xảy ra đúng như tôi kể lại.

Kể đến đây, ai cũng lắc đầu thở dài. Quả thật, không có sự xuất hiện của ông này thì không biết sự việc sẽ nghiêm trọng tới đâu nữa. Đúng là duyên số khi mà để cho ông hiệu phó xuất hiện ở chốn này…

Đúng rồi, chuyện huyền hoặc như ma quỷ mà cũng đã xuất hiện sờ sờ ở đây thì còn chuyện gì nữa mà tôi không tin.

30′ Sau, đám giáo viên mới lục tục bò dậy. Mặt mũi ngơ ngác như người mất hồn, có người nhớ có người không… Một lúc sau khi cả đám đã thức dậy thì mọi chuyện trở nên ầm ĩ. Có người hoảng sợ, có người hoang mang, có người giận dữ. Chuyện này chúng tôi đã chuẩn bị trước nên đã dàn xếp được cho đám giáo viên dâm ô đó trật tự. Một hồi sau, bọn họ dường như lấy lại được trí nhớ đã mất, thậm chí còn nhớ được cả những lúc mình bị ám đã làm những trò gì. Nhiều lão lom lom nhìn mẹ tôi xấu hổ không ngẩng đầu lên được.

Sau một thời gian trấn tĩnh và mẹ tôi là người đứng ra giải thích mọi chuyện thì mọi người dường như vẫn còn hoang mang chút gì đấy. Ông Khải lé liếc thấy cần phải có nhân chứng vật chứng rõ ràng thì chuyện này mới có thể kết thúc viên mãn được. Thế là ông này bước tới bên chỗ thằng Tuấn mặt thộn vẫn đang nằm dưới sàn, nó đang có dấu hiệu từ ngất xỉ chuyển sang gáy khò khò. Ông này lấy chân khều khều cái bùa hiện giờ đang ám cái màu đen xì nằm trong ngực của nó ra mà quát lên:

– Đừng có giả vờ chết nữa, còn không mau hiện nguyên hình.

Cả đám chúng tối giật mình khi nghe ông này nói thế, tưởng rằng con ma nữ chết rồi chứ… Nhưng không kịp để cho bọn tôi hết bất ngờ thì từ trong cái bùa, 1 làn khói đen bay ra. Nó tụ thành hình thù 1 cô gái hao hao giống mẹ tôi, nó quỳ xuống khóc thút thít.

– Huhuhuhu… tôi biết lỗi rồi… xin đừng giết tôi… huhuhuhuh.

Ồ, thì ra con ma nữ chưa chết hẳn, nó còn chút sinh lực mà trốn vào trong lá bùa đeo trên người thằng Tuấn mặt thộn. Tưởng rằng không ai phát hiện ra mà không ngờ tới không qua được mắt ông đạo sĩ lưu manh kia.

Lúc này ông Khải lé chỉ vào nó rồi nói với đám giáo viên:

– Các anh thấy chưa, chính nó mới là nguyên nhân hết thảy của chuyện này… Con kia, còn không mau khai hết mọi thứ ra.

Thế là con ma nữ câu được câu không nhắc lại một lần nữa mọi chuyện đã xảy ra. Đám giáo viên nhìn thấy thứ không phải là người này thì sợ hết hồn hết vía, còn tinh thần đâu mà cự với cãi. Vì thế sau đó đã gật đầu răm rắp nghe chuyện.

– Đấy, tất cả chuyện này là như thế. Các anh may mắn khi gặp được lão đây giải thoát cho khỏi cái nạn này… Được rồi, hiện giờ mọi người nên trở về nhà đi thôi kẻo người nhà lại nghi ngờ. Và cấm tuyệt đối không được nói chuyện này với ai hết nghe rõ chưa. Đứa nào nói ra sẽ bị trời đánh thánh vật đấy. À mà quên, hiện giờ mấy anh đã thoát khỏi ma ám nhưng âm khí vẫn còn nặng lắm. Ngày mai qua nhà của lão lấy thuốc về uống… mấy hôm thì sẽ khỏi… lão sẽ tính giá rẻ cho… hề hề…

Vâng vâng dạ dạ nghe lời ông Khải lé xong, đám giáo viên cũng lục tục ra về. Nhưng lúc này tôi nóng máu nói với ông Khải lé:

– Ông già, thế còn cái thứ khốn kiếp kia. Để cháu cho 1 kiếm đi đời nó luôn thôi…

Tôi chỉ kiếm vào con ma nữ mà quát, mắt long lên sòng sọc. Nhưng lúc này ông lão lại ra vẻ cả nghĩ vuốt râu nói:

– Ấy, giết nó cũng được nhưng có một vấn đề này hơi khó.

– Là gì hả ông?

– À, hiện giờ, 1 hồn 3 phách của cô Dương Huyền vẫn ở trong nó. Giờ mà 1 kiếm chém nó đi thì hồn phách cũng tiêu tán. Thế thì mẹ con cũng sẽ bị ảnh hưởng nhiều đấy. Nhẹ thì ốm yếu mà nặng thì dễ có bệnh thần kinh…

– Ặc, thế thì phải làm sao hử ông?

– À…

Lúc này lão già có vẻ gian trá giả vờ ngẫm nghĩ rồi lại bày đặt nói:

– Lão có một cách này. Hiện giờ con ma nữ này cũng yếu ớt lắm rồi. Cũng chẳng đủ sức hại được ai nữa. Giờ cho lão đem về nghiên cứu, biết đâu có thể trả lại hồn phách cho mẹ con… Thế nhé.

Nói rồi lão này còn nhướn mắt lên ra hiệu cho đám giáo viên hùa theo. Đám này cũng e dè nói:

– Đúng rồi đấy, tha được thì nên tha…

Mẹ tôi thì với tấm lòng nhân hậu của nàng, cũng nói với tôi:

– Thôi con à, cứ làm như lời ông Khải nói. Nó cũng chỉ vì muốn được mưu cầu cuộc sống mà thôi, với lại hiện giờ nó cũng vô hại rồi.

Rồi mẹ nắm lấy tay tôi dịu dàng, mà nhờ có thế nên tôi mới bỏ qua cho con ma nữ đó. Chứ còn lời của lão Khải lé và đám giáo viên này tôi nào có thèm để tâm. Tôi còn nghi nghi có gì mờ ám đằng sau…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190
Thông tin truyện
Tên truyện Cô giáo môn văn 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Chuyện Sex, Đụ mẹ ruột, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex dài tập, Truyện sex học sinh
Ngày cập nhật 12-11-2023 18:30:59
Truyện Sex Ngẫu Nhiên
Hành trình tình ái (Update phần 69)
Bạn của mẹ (Update phần 38)
Cô giáo Huyền (Update phần 35)
Thèm mùi tinh trùng (Update phần 24)
Bé dâm cùng dãy trọ (Update phần 13)