Bạo chúa
Ngày đăng ngôi cũng là ngày bạo chúa Ngu Vương tuyển lựa ra 365 nàng kiều nữ đẹp tuyệt trần trong số mấy vạn cô nương từ khắp các tỉnh thành trong nước. Nếu không phải các cô nương có mày ngài mắt phượng, thân mềm hơn tơ lụa, dáng như cành liễu. Nếu không phải nhan sắc tuyệt trần thì không thể lọt vào tam cung. Lễ đăng ngai diễn ra thật vĩ đại, kèn trống rền rang, cờ xí rợp trời, 365 nàng niên được trang phục các màu áo sặc sỡ của các loại màu hoa nở rộ vào mùa xuân năm đó.
Lễ duyệt quân rầm rộ chia làm hai tốp tả hữu dàn hàng xuôi đi song song bên kiệu vua khắp quanh cổng đại thành. Được biết bạo chúa Ngu Vương được tiếng là bạo dâm và tàn ác ngay từ lúc còn làm Điện hạ nên các quan trong triều từ nhất phẩm trở xuống nay đều nơm nớp lo sợ sau khi ngài lên làm vua. Dân chúng lầm than từ những vụ mùa thất thoát do hạn hán, nay càng đói khổ dưới chế độ hà khắc, thuế má cao ngất trời, sự bóc lột tàn bạo làm bách tính lầm than, đồ thán! Ngân khố quốc gia được thế càng chất đầy hơn núi, song bao nhiêu cũng không hề đủ để tên hôn quân ăn chơi hưởng lạc.
Năm đó, mùa đông. Tuyết bắt đầu rơi rơi trong vườn Thượng uyển. Bạo chúa từ trong thánh điện nhìn ra ngoài thấy lòng hơi lạnh lẽo chợt nghĩ ra một trò vui, vội thánh chỉ tới bảo hết các nàng quý, cung, phi, mỹ tần xếp hàng dọc chờ ngài ở dọc theo các hành lang. Lệnh vua ban xuống tất cả các kiều nữ đều phải trần truồng nghênh đón, chậm chạp sẽ bị chém đầu.
Các nàng răm rắp làm theo, cùng một lượt đứng san sát nhau nối dài hơn cả trăm trượng. Vì mình trần trùng tục lại đi chân đất nên các nàng run như cầy sấy đợi lệnh tiếp của vua. Độ nửa canh giờ vua hiên ngang cởi trên con bạch tuấn mã đi từ cửa đại thành bên phía Bắc diễu hành đến trước các mỹ tần. Ung dung dạo bước trên lưng ngựa, roi của nhà vua giơ cao, đi đến đâu vua sát phạt đến đó.
Hàng chục lằn roi mưa xuống trên thân thể của các cung quý phi, có khi đến bật máu. Các nàng vốn biết sự ác độc của bạo chúa nên cắn răng chịu đựng, còn hơn phải rơi đầu. Dọc đường hành lang của vườn Thượng uyển, bất chợt vua nhìn thấy một con nai đực đang cởi trên lưng con nai cái làm chuyện gieo giống, bạo chúa Ngu Vương lại nghĩ ra điều lạ.
Ngài lại ban lệnh xuống bắt tất cả các vương phi đều quay lưng lại, chổng mông lên trời. Các mỹ nhân sợ sệt làm theo. Trong khi tên bạo chúa thong dong dắt ngựa tới cuối đường hành lang. Xuống ngựa, ngài trút bỏ hết long bào đưa cho quan công công thân tín, rồi một thân một mình đi dọc trên hành lang của vườn Thượng uyển, mà hai bên đường đang nở rộ những cánh hoa đàm tiếu mọc từ háng của các vị quý phi nương nương.
Những nhụy hoa mơn mởn đỏ tươi, cánh hoa hồng thắm, lá hoa tươi, đen tuyền mà đa số chưa một lần được ai sờ tới. Quá vui sướng với ý kiến lạ lùng này, bạo chúa chạy lăng xăng đưa tay sờ mó, hôn hít. Dương vật của bạo chúa căng to như chực đâm tuốt những đóa hoa chổng khu xuân mộng. Cứ năm mười bước, bạo chúa đánh vào mông từng người bảo quay mặt lên, nếu thấy nàng không đủ đẹp thì bắt cúi xuống lại, và bỏ qua xem những nàng kế tiếp.
Nếu thấy nương nương đủ đẹp thì vua bảo nàng cúi xuống, rồi lựa thế vua đâm dương vật mình từ phía sau. Những lúc này vua đặc ân ban xuống cho các nàng được la thét. Thét càng to vua càng thích. Càng thấy quyền lực mình được nâng cao tối hậu. Hôm nay đây vua có nhã hứng, không phải thích hành lạc, vua chỉ thích phá trinh. Từng nàng cung phi được vua lần lượt chọc dương vật vào.
Quá đau đớn các nàng la thét om sòm. Phá xong một nàng thì vua chuyển qua mục tiêu khác. Định bụng rằng cả ngày này vua sẽ tính xem phá trinh được bao nhiêu người. Thế là vua đâm vào lút cán, đâm tuốt tuồn tuột, vừa nhanh vừa mạnh, vừa dứt khoát. Khi biết được màng trinh của nàng nào đã bị tướt, vua vội lấy trở vội cu ra để mặc cho các nàng bưng mặt khóc sướt mướt. Thời gian tàn hết cây nhan, vua liên tiếp phá trinh hết 58 nàng quý phi, cung hầu, mỹ tần… toàn những nàng sắc nước nghiêng thành mới được vua ban diễm phúc đó. Mỗi lần phá xong một người vua ban lệnh cho nàng rút lui cùng lúc ban ân sủng ngọc ngà châu báu.
Đến lúc này dương vật vua quá căng cứng vì sức ép của các âm đạo trinh nguyên, nhiều lần bạo chúa xuýt buông mình vì có nàng dụng cớ khép chặt lấy âm đạo mong vua xuất tinh trong mình, để mong sinh được hoàng nhi cho bạo chúa, để được tiến thân trong danh vọng, song các nàng đều thất bại vì ý vua định tuyển ra một nàng đẹp người lại tốt nết mới toan xuất tinh để thụ thai.
Đó là nàng Tơ phi, nàng đã được vua chọn. Vì nàng đẹp nhất trong số các người đẹp cung tần mỹ nữ. Xuất thân từ một xứ tơ lụa nên nàng được phong làm Tơ phi. Với nước da trắng như tuyết, mịn hơn tơ, mắt sáng như sao trời cộng đôi vòng mi cong vút, miệng nàng cười Bao Tự còn phải hờn ghen, nàng thản nhiên được bạo chúa bước lên ngôi vị đại tôn quý, được bạo chúa dắt tay đi dọc theo hành lang thẳng vào đại điện, cùng đi là các nàng là các cung phi kém may mắn hơn.
Vào tới ngôi cửu ngũ, nàng Tơ phi được tám nàng cung phi khác khiêng và sắp đặt nằm úp trên ngai vàng, mông quay ra Đại điện môn. Hai đầu gối nàng được chêm bằng hai cái gối lụa, hai tay nàng được trói vào ngai vàng bằng loại chỉ tơ vàng sáng lấp lánh. Bạo chúa cùng các quan viên đại thần, và hoàng tộc làm lễ bái thiên địa và tiên hoàng chuẩn bị phép phối giao với người ưng ý để cầu mong một thai nam, sau sẽ nối ngôi hoàng đế.
Trước sự chứng kiến của các hoàng tộc trong triều và quan thừa tướng, bạo chúa đường hoàng tiến lên ngai. Trước mặt ngài, nàng Tơ phi đang phủ phục chuẩn bị cho giờ linh tới. Và rồi tiếng dóng ba hồi chuông vang lên, bạo chúa hạ tứ chi xuống, dùng thân thể phủ kín lấy thân nàng, mông bít lấy mông, hạ người đưa dương vật tìm vào lỗ âm hoa để giao phối, trước sự chứng kiến của hàng trăm người văn võ, hoàng tộc.
Những người có tước quyền cao hay hoàng tộc thân thích có cơ may đứng gần nên chứng kiến được rõ ràng, còn những người thấp chức hơn đứng tít hàng xa chỉ nhìn thấy long nhan nhỏ hơn một con kiến.
Ba hồi chuông kế tiếp vang lên, vị đại thần nhất phẩm lớn tiếng dõng dạc, “phút nhập động bắt đầu” là ngay lúc dương vật của nhà vua săm soi vào hang động của nàng Tơ phi.
Không biết nàng đau đớn cỡ nào khi lần đầu tiên giao hợp, nhưng các người chứng kiến gần đó chỉ thấy tứ chi nàng co rút, thân thể uốn éo như điệu vũ nước Ba tư.
Ba phút trôi qua, ba hồi chuông nữa vang lên, nhà vua đã đưa dương vật hết vào trong.
Đến thì cuộc giao phối bắt đầu.
Vị vua vươn mình cao như con hổ đực, hai gối kẹp lấy đùi nàng Tơ phi xem nàng như con nai rừng xấu số sắp bị làm thịt.
Từng cái bơm mông như vũ bão thúc vào người nàng phành phạch xen lẫn giữa các dóng chuông rền vang, vị bạo chúa càng lúc càng hăng.
Chúng thần bên dưới tung hô rền vang của đại điện…
“Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế…”
Vua xuất tinh phủ phục trên lưng nàng Tơ phi đẫm ướt mồ hôi. Bốn vị công công liền bước lên ngai, vội vã đỡ nhà vua dậy, vì sợ để lâu âm khí thịnh trong âm động của nàng Tơ phi làm tiêu tan đi dương khí của ngài, ảnh hưởng đến long thể. Sau đó một chiếc kiệu vàng đỡ nhà vua đi thẳng vào trong điện, đưa vua xuống hồ sâm nóng để ngâm cho long thể hồi phục tinh khí.
Bên ngoài, bốn vị công công khác vừa cởi trói cho Tơ phi vừa đỡ dốc nàng dậy, nghiêng đầu ngược xuống đất, cho hai bàn chân chổng lên đầu hòng cho tinh dịch hút sâu vào âm động để dễ đậu thai rồng. Các hoàng thân quốc thích trong triều, thừa tướng và các cung nữ cũng được thánh chỉ cho bãi triều ai trở về phủ, về cung người đó.
Mùa xuân năm ấy. Dân chúng nổi loạn khắp nơi, nhiều cuộc khởi nghĩa dựng lên nhưng thiếu sự lãnh đạo của người anh minh nên đều bị dập tắt. Tù nhân bị bắt lên đến mấy chục vạn. Mỗi ngày bạo chúa sai chém ít nhất cả trăm người, và đích thân xem duyệt những tử tội bị phán chu vi tam tộc. Nam nhân có, phụ nữ, có cả những hài nhi còn đang bồng trên tay phụ mẫu.
Bách tính càng thêm thâm thù vị bạo chúa song vẫn khiếp sợ trước thiên binh của ngài. Những tù nhân xử chém đa số đều bị chặt đầu, tứ mã phanh thây, lăng trì, hay nấu sôi. Gần đây nhất bạo chúa lại thấy chán chường với những cảnh xử trảm lăng trì. Ngài nghĩ ra một điều lạ, vội ban lệnh thiên lao giải hết các tử tội ra pháp trường. Nam nhân lão bá được phân ra một bên, nữ nhân phân ra một bên.
Tất cả đều bị tướt bỏ trần truồng. Đứng trên cửu tầng vị bạo chúa hạ lệnh cho đao phủ sẵn sàng. Bên tốp nam, những lằn roi quất ngựa thi nhau mưa xuống trên các thân thể mình trần. Bên tốp nữ, binh lính tiên phuông có công với đại Ngu quốc được tưởng thưởng tha hồ mà đè các nữ tội ra hiếp dâm. Mặc cho cảnh kêu la than trời của tội nam, và những tiếng kêu oán hận của nữ tội, mặc cho có nhiều vị cô nương thà chết hơn bị nhục cắn lưỡi tự tử, vị bạo chúa vẫn ung dung chễm chệ trên ngai vàng uống quỳnh tửu mua vui, xem các quan binh trần truồng rượt đuổi các nữ tội.
Và khi giờ ngọ vừa điểm, thẻ bài vua vung xuống đất là từng cái đầu các nam nữ tội nhân thi nhau rơi xuống đất. Máu chảy thành sông, thịt người chất thành đống. Những thân thể trần truồng không đầu co giật liên hoàn trên pháp trường. Tiếng khóc. Tiếng than van. Tiếng gào thét gọi trời. Tiếng nguyền rủa tên bạo chúa… nhưng bọn lính ác ôn say máu không hề ngưng những bàn tay khát máu.
Một canh giờ trôi qua, những con người vừa rồi còn sống đó giờ đây biến thành những thi thể cứng đờ, thân thể đứt lìa, máu tanh xông lên ngất trời.
Ấy thế, mà tên bạo chúa vẫn chưa ngừng tay.
Chiếu chỉ được ban xuống thiên lao cho nàng Siêu Cung, đứa con gái duy nhất của dũng tướng Siêu Hổ, bắt được trong một lần phá quân khởi nghĩa.
Cảm ái trước dung nhan tuyệt mỹ của nàng nên bạo chúa không định giết, chỉ một lòng chiêu dụ nàng làm quý phi nhưng nàng cự tuyệt.
Quá đỗi tức giận, vua giam nàng xuống thiên lao ngày chỉ cho một buổi ăn.
Giờ đây, chợt nhớ tới nàng, vừa yêu vừa hận trước dung nhan thiên thần và sự ngoan cố của nàng.
Bạo chúa định lôi nàng ra chém nốt.
Đi song song hai bên nàng là hai đoàn vệ binh tinh nhuệ, vừa đi vừa dóng trống. Nàng xuất hiện như một vầng trăng soi sáng trong muôn vàng ánh sáng của vạn vì sao. Giáng đi nàng ung dung, khuôn mặt nàng tự tại mới đẹp kiêu thư làm sao, dẫu cho xác người dày đặc, máu tanh bay ngất trời. Nàng được đưa lên thành đài cao nơi cách xa với mặt đất cả trăm trượng, cách xa với mùi máu người tanh tưởi.
Áo quần nàng được cẩn mẩn bỏ ra. Dưới ánh mặt trời chói chang của giờ Mùi, thân thể nàng rực sáng hơn cả ánh sáng ở chung quanh. Nàng đẹp hơn thiên thần! Bất giác tên bạo chúa phải bỏ ngai vàng ào đến ôm lấy chân nàng, mong nàng hãy thay đổi ý định. Nhưng không! Nàng đã một mực chết vì nước vì dân, nàng thừa biết rằng cái chết của nàng sẽ làm sĩ khí của quân khởi nghĩa gia tăng, đạo quân của cha nàng sẽ chiếm được thành đô và ngày tàn của tên bạo chúa sẽ tới.
Mãi không thuyết phục được nàng, bạo chúa đành quyết định ban hình xử trảm. Bốn tay đao phủ trói chặt nàng vào cái trống da đặt nằm dọc trên thành đài, cho nàng choàng tay ôm vào thành trống, ngực úp vào bụng trống. Đầu nàng đeo gông, tóc xõa hai bên dài chấm đất. Một tiếng trống vang lên, hai tiếng trống vang lên, và ba tiếng trống vang lên.
Bạo chúa Ngu Vương lột trần hết long bào đứng sừng sững phía sau nàng, vẫn một lời năn nỉ cầu xin nàng. Và vẫn không một câu nói nào thốt ra từ miệng nàng. Bạo chúa thất vọng bước đến bên nàng, phủ phục lên lưng nàng, cố đưa dương vật mình vào âm động trinh nguyên của nàng. Ba hồi trống vang lên, kế theo là lời năn nỉ của ngài. Vẫn không lời nói nào của nàng Siêu Cung, nhà vua từ từ đưa dương vật vào sâu trong âm cung.
Không thấy sự co giật nào của nàng giống như nàng Tơ phi lúc bị xâm phạm, nàng như đã giao linh hồn mình vào cõi thanh trần. Trong khi tên bạo chúa bắt đầu hì hục. Cùng lúc nước mắt ngài rơi lả chả, trên lưng nàng tiên nữ Siêu Cung. Ngài đang khóc cho đóa hồng nhan vĩnh viễn sẽ ra đi trong chốc lát, ngài đang khóc cho một lần giao phối sau cùng của ngài và nàng, cho một mối tình sắp chết…
Hồi trống thứ tư vang lên, tức là hồi trống sau cùng để vua kết thúc màn giao hoang. Bạo chúa khóc như mưa, nhưng người không ngừng dập dìu trên mình nàng Siêu Cung. Bàn tay ngài giơ cao ra hiệu, tên đao phủ đứng bên phải nàng lập tức vung tay. Một tia sáng bay vèo xuống. Đầu nàng lìa khỏi cổ, lăn lông lốc trên sàn đài, rồi dừng hẳn, mắt nhìn lên trời như đợi một thảm cảnh nhãn tiền của tên bạo chúa.
Máu nàng vung tràn trên sàn gỗ ướt đẫm đôi chân của tên đao phủ. Toàn thân nàng co giật, tứ chi lắc lủng, máu đổ về cổ tạo ra áp suất nơi âm cung, làm cho âm đạo co bóp liên hồi. Và lúc này đây, bạo chúa chỉ nằm im tận hưởng những cái đê mê của dương khí trào ào ạt qua người nàng, co bóp dương vật tên bạo chúa. Lần đầu tiên trong đời ngài, được hưởng niềm hoang lạc lên đến cực độ cùng lúc niềm thống khổ tận tủy khi biết từ đây sẽ mất nàng vĩnh viễn… Vua ôm lưng nàng vừa khóc vừa sa tinh vào âm động…
Siêu Cung chết để lại một oán cừu lên ngất trời của binh lính Siêu Hổ. Ngày 1 tháng Giêng năm Kinh lịch, quân Siêu Hổ tấn công vào đại thành Ngu Đô, đại phá bốn đại môn Đông Tây Nam Bắc, giết 30 tướng, giết sạch một đại binh, và bắt sống tên bạo chúa. Liền ngày hôm đó, tướng Siêu Hổ ban lệnh tùng xẻo tên hôn quân. Từng lớp thịt, mảnh da trên người của bạo chúa Ngu Vương bị xẻ ra, kể cả cái của quý mầm móng tàn ác của hắn cũng bị cắt và treo lên ở đầu thành cho chim quạ rỉa.
Thịt đem nấu chín ban phát cho các đại soái có công phá thành… làm món ăn tẩm bổ. Sau đó đại nguyên soái Siêu Hổ lên ngôi vua lấy luôn 365 ái thiếp của bạo chúa Ngu Vương. Nàng Tơ phi ép bị phá thai. Hoàng hậu bị Siêu Hổ cưỡng hiếp và trục xuất làm thứ dân để rửa hận. Các công nương hoàng tộc bị giam xuống thiên lao cho quân làm nhục, đến kỳ thọ thai thì trục xuất khỏi hoàng thành làm ăn mày. Và cuối cùng nàng Siêu Cung được truy phong Đại Quốc công nương có công phò nước. Bia đá được dựng cao ở trước mặt thành, nơi nàng hy sinh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Bạo chúa |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Phân loại | Chuyện Sex, Truyện cổ trang, Truyện sex ngắn, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 20-07-2024 14:51:12 |