Vụng trộm
Khanh lấy chồng 3 năm nhưng không tìm được hạnh phúc. Khanh không yêu chồng mà vẫn cưới, bởi lý luận của Khanh là “lấy người thương mình hơn lấy người mình thương”. Sau khi cưới, Khanh mới biết đó là một sự sai lầm to lớn. Người ta ai cũng nói Khanh có phước, “anh ấy có job thơm, người siêng năng, chăm chìu Khanh hết mực…” nhưng phước hay không chỉ có Khanh mới hiểu…
Năm nay Khanh được 32 tuổi, vẻ đẹp rạng rỡ dường như không phai tí nào hơn 10 năm qua. Có lẽ do mái tóc huyền dài, óng ả, vừa chấm quá vai, được cắt theo kiểu layers, buông phùng. Trông nàng như còn rất trẻ, với tính tình hoạt bát hay nói hay cười, nhí nhảnh, vui tính, nũng nịu và… rất nhõng nhẽo, mà trông nàng càng đáng yêu. Hay có lẽ da dẻ của Khanh vẫn còn sáng, trắng hồng và mịn màng do năm tháng chịu khó săn sóc, nên nàng luôn luôn kiêu sa, quyến rũ. Cộng thêm khuôn mặt búp bê bầu tròn rất dễ thương, rất nữ tính, thuộc tuýp người con gái miền Tây, với cái mũi con con hai cánh mũi nhỏ nhắn ôm sát hai bên, hiếm thấy ở người Việt nam. Hoặc như đôi mắt nàng long lanh luôn diễn tả một lời nói ngọt ngào, không cười nhưng vẫn thấy một niềm vui trong đáy mắt. Cũng có thể vóc dáng của nàng thanh thoát, tràn trề nhựa sống như con gái mới lớn với ba vòng cân đối. Nên nàng thuộc một phụ nữ duyên dáng xinh đẹp, dễ đập mắt người dù chỉ thoáng nhìn qua. Nàng lại thuộc người ăn nói có duyên, chẳng thế mà đám con trai hay bu quanh nàng!
Từ dạo ấy tình cảm của Khanh dành cho chồng càng ít, sự rạn nứt bắt đầu xuất hiện một cách âm ỉ. Nhưng chỉ Khanh biết điều đó. Có đôi lúc anh ấy nhận ra sự lạnh nhạt ở nàng, song chỉ đắng cay nói được với nàng: “Bây giờ em không còn được lấy một phần mười như khi xưa nữa, không hay nói hay cười, không nũng nịu, nhõng nhẽo. Giá như em còn lấy được một phần anh cũng đủ vui rồi”. Điều chàng nói đó rất khó chịu đối với Khanh, bởi nàng không “feel like herself with him at all”. Sống với người mình không yêu là một cực hình, nó tra tấn Khanh rất nhẹ nhàng, hàng ngày, kéo dài dai dẳng. Có đôi lần Khanh không còn chịu được, nàng muốn cho nó nổ tung ra, để rồi ly dị, và Khanh sẽ thấy thoải mái hơn, nhưng Khanh biết nàng sẽ không bao giờ làm được với sức của nàng. Khanh không muốn “hurt him”, because he loves her so much. Vả lại, bây giờ Khanh cũng không biết phải làm gì trong tình cảnh này, Khanh không muốn đổ vỡ hạnh phúc đâu, dù sao nàng cũng là phụ nữ Á Đông. Ăn nói sao với mọi người, Khanh sợ nghe người ta đàm tiếu về nàng lắm! Phải chi có ai đó đến giúp sức cho Khanh vượt qua sự khó khăn này thì hay biết mấy!
Quang là người có vợ, một người đàn ông có diện mạo bình thường, nhưng có vóc dáng cao lớn, khỏe mạnh. 30 tuổi, Quang có job ngon. Đã 3 lần dang dở với mấy mối tình, trước khi chàng kết hôn. Tóc luôn cắt hắn húi cua, nên trông chàng khỏe mạnh, rắn rỏi. Mặt vuông do xương cạnh hàm lớn. Mũi cao, hơi tẹt, nước da ngăm đen và bộ râu quai nón trông rất đàn ông!
Quang đám cưới cũng được hơn một năm. Phát hiện vợ là người lạnh nhạt trong tình dục. Vợ chàng lấy chàng chỉ vì gia đình thúc ép. Thoạt đầu Quang còn ráng chịu đựng, nhưng sức người có hạn, Quang dần dà đâm chán. Những đòi hỏi của người đàn ông tuổi sung sức không thỏa mãn được, còn gì khổ sở hơn. Chàng hay lảng tránh vợ để tìm vui ở những quán cafe có các cô nàng “mát mẻ”, coi như tạm xoa dịu những đòi hỏi thiếu thốn. Vợ chàng cũng mặc nhiên sự vắng mặt của chàng, riết rồi quen. Mắc chứng lạnh cảm, nàng cũng buồn lắm, nhưng đâu biết làm gì hơn…
Khoảng 2 năm về trước, khi Khanh mới biết đến truyensextv.moe thì có thường vào đọc truyện. Nàng mong sẽ giúp cho tình trạng của mình khá hơn, sẽ không còn bị nguội lạnh. Quang cũng vậy, và trong một lần tìm lên P – talk để “chat”, Quang gặp Khanh. Hai trái tim lạnh lẽo, gặp nhau trong một nhịp đập, chợt bắt lửa, phực sáng. Rồi những lần email thăm hỏi bình thường, họ lần lượt tìm hiểu nhau, Quang biết Khanh đang ở Chicago, làm cho một công ty điện toán, nàng học thêm buổi tối để lấy bằng BA Accounting. Còn Khanh biết Quang đang ở California, làm nhân viên kế toán cho Bank of America. Rồi sự trao đổi email bình thường đó biến thành những cú phone bí mật, riêng tư. Hai người đã tâm sự cho nhau những chuyện thầm kín của mình.
Khanh cho Quang biết, nàng là một người rất nóng bỏng, rất lãng mạn, nhưng sự lãng mạn đó phải giành đúng cho đối tượng nàng yêu. Với chồng, nàng không có tình yêu, bao nhiệt tâm đều tan biến sau một tháng kết hôn. Nàng coi chuyện ái ân là một trách nhiệm. Một trách nhiệm nàng luôn luôn tìm cách chối từ, như là “Hôm nay em không khỏe”, “Thôi khuya rồi mai còn phải đi làm”, “Em mắc coi phim…”, hoặc có những lúc nàng cố tình ngủ thật sớm, hay thật trễ để né cái “trách nhiệm” đó. Hoặc nàng cố tình gây sự, dù chuyện chẳng đáng vào đâu, để khỏi gần gũi nhau. Ngay cả chuyện Khanh đăng ký học những lớp Accounting về khuya cũng là một lý do nàng nêu ra để được “miễn hầu” chồng.
Nhưng Khanh tránh được lần này, đâu được lần khác. Làm vợ, phải có ăn ở với nhau, nàng biết vậy! Những lúc không tránh được, nàng cũng đóng trọn một vai tuồng, cho màn kịch được kết thúc sớm. Với Khanh, cách tốt nhất là “fake orgasm” (giả làm như được khoái cảm tột cùng), cho chồng được thỏa mãn, để “finish” sớm, và bao lần đó Khanh làm rất đạt, không thua gì một diễn viên đoạt giải Oscar. Chồng nàng không bao giờ nghi kỵ điều đó. Mãi đến sau này, khi nàng không còn đủ “sức” để diễn vai tuồng này nữa, nàng mới lên tiếng thẳng và từ chối “quan hệ”. Bầu không khí trở nên nặng nề, nhưng vì chồng nàng thương nàng như một “true love”, anh không làm gì được hơn là tạm chấp nhận.
Còn Quang, một người thanh niên nhiệt tình trong phòng the, nhưng không được đáp ứng trọn vẹn. Vợ chàng, không bao giờ tìm được khoái cảm trong chăn gối. Không giống như Khanh, nàng không biết cách đóng kịch. Những màn ái ân vì vậy diễn ra một cách nhanh chóng. Chỉ một bên thỏa mãn, một bên không. Cảm giác cuối cùng chỉ là một sự trống trơn, tẻ nhạt, chán chường. Rồi mỗi người đi vào ý tưởng của riêng tư. Chàng ước ao một tấm thân khác nóng bỏng, nồng nhiệt. Nàng tự trách mình, lo ngậm đắng nuốt cay với căn bệnh lạnh cảm của mình. Hai người đâu lưng nhau, mỗi người một cạnh giường…
Thủ dâm là biện pháp giải quyết lúc cấp bách, hoặc lúc buồn tủi cho hoàn cảnh của mình. Với Khanh, dù là con gái, nhưng nàng biết thủ dâm từ khi không tìm được hạnh phúc với chồng. Khám phá đó coi như tạm dập tắt cơn lửa lòng luôn bừng cháy trong người nàng. Dùng tay, có khi là vòi nước, ít khi nàng dùng dụng cụ, và lần nào nàng cũng đạt được ý nguyện mà nàng hiếm khi thỏa dạ khi giao hợp với chồng. Nhà tắm là một nơi riêng tư nhất mà nàng có thể giành hàng giờ để tắm rửa, kỳ cọ, hoặc massage bằng một loại dầu làm cho da mịn. Hình ảnh của những chàng trai Tây âu, vai u thịt bắp, những cô gái tóc vàng mắt xanh, ngực nở mông to, trên các băng tầng Spice Channel, mà Khanh lén lút coi một mình, luôn đem cho nàng niềm sung sướng dạt dào.
Với Quang, thủ dâm là một chuyện rất thông thường, từ lúc anh còn là con trai mới lớn, từ cái thuở anh biết để ý những người đàn bà trong xóm, những cô gái đẹp ở những lớp học cao hơn. Còn bây giờ, phim XXX và Internet là một nguồn “tài nguyên” vô tận có thể đem cái “fantasy” của anh bay khắp vũ trụ khoái lạc. Đối với anh, người vợ không còn là một thứ hấp dẫn nữa, nàng chỉ là một thứ gì đó hiện thể trong sự tưởng tượng của anh, mỗi khi nhắm mắt… cho tới khi anh tìm thấy Khanh như một thứ nước tình yêu, đúng hơn là tình dục, mà anh khao khát bấy lâu.
Tối nay, Khanh đáp một chuyến bay dài để gặp Quang ở phi trường Los Angeles. Đó là một sự quyết định táo bạo của nàng, dấu chồng với lý do sang thăm bà Dì ở California. Vậy là Khanh đã quyết định ngoại tình! Nàng thật sự muốn ngoại tình, dù chỉ một lần, để biết cái cảm giác tình yêu đó như thế nào. Vì nàng cho là nàng đã yêu Quang, yêu cái chàng trai cao lớn ở trong hình, và cái giọng nói truyền cảm ở trên phone.
7 giờ tại quán cà phê Dĩ Vãng 2. Quang gọi báo cho vợ biết đêm nay anh về nhà rất trễ, lý do anh “bịa” ra là bận nhậu với bạn. Chỉ có đơn giản vậy là anh có thể long nhong suốt đêm không cần về. Ngồi thoải mái trong góc kẹt, Quang hết nhìn mấy cô tiếp viên mát mẻ trong bộ bikini bóng sáng, lại nhìn đồng hồ. Anh có vẻ nôn nóng cho lần gặp gỡ này. Vì anh biết Khanh rất đẹp, ít ra là trong hình nàng gửi cho anh. Nhả từng ngụm khói, Quang mong lung trong ý tưởng với mối quan hệ này. Có lúc chàng muốn nó diễn ra thật đẹp đẽ, lãng mạn, bền bỉ, nhưng có lúc chàng muốn nó trở thành cuồng dại, si mê, dù là chỉ một đêm ngắn ngủi…
8 giờ 15. Quang đón Khanh tại Terminal 3. Chàng nhận ra nàng thật dễ dàng trong bộ áo nhung màu đỏ như đã dặn dò trong email. Hai người ôm nhau, cười nói gượng gạo cho lần gặp gỡ đầu tiên. Quang đưa nàng lên xe Lexus ES 300, hành lý nàng chỉ là một cái xách tay nhỏ. Câu chuyện dang dở của hai người tiếp tục trên đường đi. Quang cố gắng ăn nói cho bặt thiệp dù đầu óc chàng trống rỗng. Mùi nước hoa trên người Khanh có lẽ đã làm anh phân tâm.
Nhìn bề ngoài của Khanh, nàng có vẻ còn đẹp hơn trong ảnh. Hay là do bóng tối, dưới ánh đèn màu? Không cần biết, Quang thật sự thấy tim mình nhảy bấn loạn. Muốn nắm tay Khanh lắm, nhưng vẫn còn ngại.
Quang đưa Khanh đảo một vòng trên phố Bolsa. Nàng qua Mỹ đã lâu nhưng chưa hề xuống “khu người Việt đông nhất ở Hải ngoại”. Mọi thứ ở đây đều là xa lạ với nàng, nhưng rất thân quen với các hàng quán đều mang tên tiếng Việt.
– Em đói không? – Quang chợt hỏi. Chàng thích gọi nàng bằng “em” dù nhỏ hơn 2 tuổi. – Đi ăn chút cũng được – Khanh cười xoa bụng và đáp. – Ăn gì? – Ăn đồ Việt nam, em thèm… – Để khuya nhe… Bây giờ mình đi ăn đồ Mỹ trước.
Nói sao làm vậy, Quang cố tình đưa Khanh đến một tiệm Outback, một tiệm có rất nhiều kỷ niệm đẹp đối với Khanh, và gọi Steak. Mục đích khác của anh là tránh gặp người thân quen ở các tiệm Việt. Ăn xong, chàng đưa nàng xuống bờ biển Huntington. Ngồi trong xe ngắm biển, ngắm đèn ngoài khơi, và đèn thành phố. Hai người bắt đầu thân quen hơn trước. Quang cố pha trò với những truyện cười người lớn, nhưng chàng kể rất tế nhị, làm Khanh rất thích. Trong lúc cười giỡn, chàng vô tình chạm trúng tay nàng, rồi… nắm luôn. Khanh cũng để nguyên vậy, và rồi không khí nô đùa lắng xuống, sự lãng mạn yên ắng trỗi dậy. Hai trái tim đập loạn xạ trong hơi thở dập dồn.
Bất thần, Quang chồm qua, choàng tay ôm chặt Khanh, và ghì đầu nàng vào để hôn. Chàng tấn công thẳng vào cặp môi của nàng, hai tay chàng siết chặt với ý định không cho Khanh có dịp chối từ. Nhưng nàng đã không chối từ, mà ngược lại, Khanh đón nhận nụ hôn đó hết sức nồng nàn.
Năm phút trôi qua thật tình tứ, ướt át. Cả hai nằm chiêm bao cũng không ngờ rằng mình đang làm một chuyện phản bội với người phối ngẫu.
– Mình tìm nơi nghỉ ngơi nhen em! – Quang thì thào. – Anh… anh quyết định đi! – Nàng hơi thẹn thùa đáp.
Quang cho xe de khỏi bãi, lướt trên con đường Brookhurst, lúc này đã thưa thớt xe qua lại. Trong đầu chàng trước đó đã dự tính phải đi về đâu. Chàng không định chọn khách sạn lớn vì phải đi ngang phòng tiếp tân, biết đâu gặp người quen.
– Ở đây được chứ? – Quang nói nhỏ, chỉ vào khách sạn “Motel 6” – Được… Chỗ nào cũng được, Khanh không kén chọn… – Khanh đáp, cố tỏ ra là một người dễ dãi, hòa đồng.
Sau khi Quang vào trong, check – in một phòng cuối dãy, tầng dưới, rồi trở ra ngoài, Khanh đã đứng ngoài chờ với túi xách sẵn sàng trên tay.
– Sao lại đứng ngoài đây, lạnh chết… thôi đi lẹ… phòng 109 dưới này – Quang nói, tỏ vẻ lo lắng. – Không sao, không lạnh lắm – Nàng đáp, rồi lủi thủi sóng vai với Quang tiến về phía cuối hành lang.
Vừa đi nàng vừa nghĩ, “không biết mình đang làm gì đây”, nhưng cảm giác là lạ “exciting” cứ kích thích nàng. Còn Quang, anh chưa biết phải bắt đầu như thế nào. Lần đầu tiên nào cũng hồi hộp, lính quýnh hết!
Sau khi mở cửa phòng, vào trong, Quang cẩn thận nhìn quanh coi có ai dòm ngó. Chàng vẫn còn sợ chuyện “cheating” này sẽ bị bại lộ. Trong phòng, mọi thứ sắp xếp ngay ngắn. Giữa phòng có cái giường “Queen size”. Quang mở đèn lên, rồi cho máy lạnh chạy. Khanh đứng xớ rớ, ngại ngùng, giả vờ cởi giày ra cho có chuyện làm.
– Em thấy nóng không? – Quang quay sang hỏi. – Ừ, nóng… – Chắc một lúc anh phải tắm. Khói thuốc dính đầy từ chiều… chắc em nghe… – Không! – Em muốn tắm trước không? – Cũng được. Bay cả ngày, chắc tắm rồi sẽ khỏe hơn. – Vậy anh ngồi đây chờ.
Chỉ vài câu nói thông thường Quang cố tạo ra để phá cái không khí trơ trẽn, anh đã khéo mời Khanh đi tắm. Bởi anh nghĩ nàng tắm xong sẽ thay đồ ngủ cho thoải mái hơn, cũng tiện việc anh sau đó.
Khanh tắm xong. Nàng tắm khá lâu như chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng. Bước ra, với chiếc áo sleepwear bằng vải satin, khăn quấn đầu, Khanh vẫn còn e lệ với người đàn ông không phải là chồng mình.
– Tới phiên anh… – Khanh nói lí nhí.
Quang đang coi TV, đài Playboy chàng “order” trong lúc Khanh đang tắm, thấy nàng xuất hiện, chàng vội đẩy cái Remote Control sang một bên, nói tiếng “cảm ơn” lịch sự, rồi với lấy cái túi xách của anh đi thẳng vào phòng vệ sinh, không thèm chuyển sang đài khác.
Ở buồng tắm, Quang cẩn thận lấy ra một vỉ thuốc Viagra, uống vội. Đó là vì chàng muốn đâu đó thật “đàng hoàng” cho lần đầu tiên. Rồi chàng mở vòi nước thật lớn. Chàng muốn tắm thật lẹ, nhưng cũng ráng kỳ cọ kỹ càng, và sát xà bông thơm khắp nơi. Chàng không quên súc miệng thật kỹ để chuẩn bị hôn người tình, và anh nghĩ tới lát nữa đây, anh sẽ được ôm người con gái không phải là vợ mình, dương vật Quang bỗng nhiên cương cứng. Chàng thấy trái tim mình nhói lên, không tự chủ được, anh đưa tay hòa với nước xà bông, sục nhẹ lên nó. Dự định trong đầu anh sẽ ngưng lại khi nó sắp “tới”, nhưng không ngờ anh đã đi quá lố. Quang bắn tinh thật mạnh vào vách, cảm giác sướng rần rật khắp châu thân…
Quang trở ra. Khanh đang nằm trên giường quay lưng về phía chàng. TV đang pha những màn cụp lạc của đôi trai gái. Có lẽ Khanh đang coi, nghe tiếng động của Quang, đã vội quay lưng lại, vờ ngủ. Nghĩ tới đó thôi, dương vật chàng đang bình thường chợt dựng lên. Đôi chân trần của Khanh ở trước mắt quá thon thả, Quang khó lòng kiềm chế. Chàng nuốt nước bọt, tiến gần tới phía Khanh. Chàng nhẹ nhàng ngồi xuống giường. Khanh thở nhè nhẹ như đang ngủ, nhưng tình thật nàng không ngủ. Quang lẳng lặng nằm cạnh Khanh, kéo mền lên đắp cho nàng, và tự chui mình vào, ních sát sau lưng nàng.
Đâu đó ngay ngắn, Quang mới lần bàn tay đặt lên người Khanh. Tim anh đập mạnh, anh phả hơi nóng vào gáy nàng, rồi anh đặt tay lên vai nàng dò xét. Nàng vẫn nằm im cố ý. Từng giây một, anh nhích lần tới mục đích mà anh muốn. Để hôn lên tai Khanh, để sờ soạng thân thể nàng. Khanh bắt đầu có phản ứng, nàng khẻ co giật hai bàn chân. Quang ních sát vào mông nàng hơn, cho dương vật cạ vào kẽ giữa, chân anh thì quắp lấy chân nàng. Khanh cảm giác được một vật cồm cộm ngay giữa đùi mình thì rùng mình, nuốt nước bọt.
Rồi Quang lần tay ra trước bụng Khanh, chui vào vạc áo để tìm lên ngực nàng. Bất giác nàng gồng người lại, gai ốc nổi quầng khắp thân thể. Thình lình, Quang đặt tay lên núm vú nàng. Khanh giật ngược về sau, nấc “ứ” một tiếng nho nhỏ. Tiếp tục, chàng mân mê đầu núm cho tới nó cương lên như cục sõi. Đến lúc này, Quang biết nàng đã không còn e ngại mình nữa, bèn chồm lên, đẩy vạc áo nàng lên, và ghè miệng nút ngay đầu vú. Đồng thời, anh lòn lách bàn tay trống xuống bụng nàng, chui vào lưng quần, tìm vô mục tiêu chính.
Khanh rướn cao mông khi bàn Quang chạm vào cái lớp thịt ngoài, vốn đã ướt đẫm dâm thủy vì những màn cơi gợi trong TV. Nàng trân người lại hưởng từng cơn khoái lạc chảy rần từ hai điểm nhạy cảm của nàng. Mấy ngón tay Quang thao luyện, lão làng như một kẻ chuyên nghiệp móc túi, nàng khó lòng cưỡng chế!
Rồi Quang nhổm người lên, đưa tay kéo xệ quần nàng xuống, luôn cả cái xì – líp ren màu đỏ của nàng. Chàng ngưng nó ngang đùi nàng để tự cởi lấy áo mình. Và nhanh chóng trở lại vú nàng và bú suồng sã. Hai tay chàng bắt đầu hoạt động trên từng cúc áo, để giải thoát bộ ngực trắng, to của nàng ra khỏi chiếc nịt ngực vướng víu.
Khanh nóng lòng, chân co duỗi trên không, cố đá vít cho ra cái quần còn kẹt lại trên đùi nhưng Quang đã vội trườn người xuống nắm nàng lại. Chàng nhanh như con rắn liu điu lách đầu vào giữa hai đùi Khanh tìm vào mục tiêu. Khanh không có dự tính trước là Quang sẽ hôn chỗ kín của nàng, nhưng chuyện xảy ra bất ngờ này cũng làm nàng thích thú. Nhất là chiếc lưỡi sam sạm của Quang khá điêu luyện lướt từng đợt trên mặt da non nhạy cảm của nàng. Ngón trỏ chàng thì ngoay ngoáy vào lỗ trôn làm cho Khanh điếng người. Hai chân nàng bị chiếc quần bó ngang đùi nhưng vẫn đánh tưn tưn trên vai Quang.
Nước nhờn của Khanh bây giờ đã ra khá đủ cho Quang tiến hành bước kế tiếp. Chàng ngồi bật dậy, một tay cởi quần mình, một tay vuột luôn chiếc quần vướng bận trên đùi nàng ra. Rồi ních người về phía trước, nhằm ngay âm đạo của nàng, chàng đi vào. Từng ly từng tí, đầu dương vật tách rời hai mép thịt ngoài, lách qua mép trong, và nhoi vào lỗ âm đạo của nàng.
Đang hứng tình, mà được một vật cứng và day chui vào âm đạo, Khanh tê dại, co rúm cả người. Nàng cứ nhong nhóng chờ Quang đi sâu vào, nhưng Quang cố tình cơi cơi bên ngoài trước. Bất giác, Khanh phải ngoéo chân trên lưng Quang, ních chàng sát vào. Rồi thì Quang cũng chìu theo. Chàng hẫy mạnh về phía trước, làm cho nàng muốn gào lên tên “Quang”, nhưng miệng mồm cứ thốt ra tiếng “Ư… ứ”, nghèn nghẹt. Cái cảm giác này nàng không tìm thấy với chồng vì một lẽ nàng không yêu và quá nhàm chán với màn làm tình cũ sì. Với Quang, chắc nàng khám phá cái gì đó mới mẻ, khác lạ mà nàng chưa biết rõ là gì. Có thể là dương vật Quang to, nhưng cũng có thể nàng đã yêu Quang rồi!
Rồi cứ thế, Quang gồng mình siết chặt lấy Khanh. Chàng thụt lia lịa vào người nàng như một cỗ máy xe lửa xình xịch chạy ở tốc độ cao. Mỗi khi chàng sắp đạt được khoái cảm thì chàng ngưng lại, có khi chàng âu yếm hôn miệng nàng, vú nàng, có khi chàng đổi tư thế: Nghiêng sang trái, rồi sang phải, hoặc nâng chân, chéo tay, tìm mọi cách “hoãn binh”, mục đích để kiềm chế sự xuất tinh quá sớm. (Xem hình)
Khanh hợp tác rất chặt chẽ và tỏ ra rất thiện chí. Rõ ràng là nàng có khá nhiều kinh nghiệm trong chuyện này. Có đôi lúc nàng còn giúp Quang bày vẻ đủ trò, đủ kiểu. Nàng thích nhất là thực hiện những tư thế lạ lùng, khó khăn cho Quang xem, mà nhiều phen làm Quang đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Như tư thế trồng cây chuối ngược rất khó làm, vậy mà nàng cũng thực hiện được! (Xem hình)
Lúc đầu, Quang còn rất ngại ngùng. Nhưng vốn bản tính đàn ông, chàng thích cái gì mới lạ, sôi nổi. Trong tình dục, phải quằn quại, “wild” thì mới đạt được cái hưng phấn mà mình muốn! Càng chơi thì càng hăng. Bây giờ, hai người không còn như làm tình nữa, mà đang “having sex”, đang dâm dục với nhau. Vậy mới sướng chứ! – Quang nghĩ. Chàng chủ động nằm ngửa xuống, hai chân co lên, tay bó gối, dương vật chàng sừng sững hướng nghiêng một góc 135 độ từ trục hoành, chờ đợi Khanh.
– Em ngồi lên anh! – Quang hào hển. – Ngồi giáp mặt anh hay quay lưng lại – Khanh lí nhí. – Quay lại… – Quang đáp.
Và Khanh nghe theo. Nàng từ từ đặt mông xuống, hai tay nàng gác lên hai gối Quang. Tưởng tượng như nàng đang ngồi trên một cái ghế bành. Quang đưa tay đẩy dương vật lên thành một góc 90 độ, Khanh ngồi xuống, lún ngay vào chỗ giữa, “nuốt” trọn cả dương vật chàng vào trong âm đạo (xem hình) Không cần phải chỉ bảo, Khanh bắt đầu sàng sê. Quang rên rỉ. Hai tay chạm sờ vào mông Khanh ghị ghị xuống. Khanh hiểu ý, không sàng nữa, mà nhún. Nàng nhún nhè nhẹ trước, rồi trở nhanh theo tiếng rên lớn của Quang.
Tiếng nhóp nhép của mồ hôi nhễ nhại, của da thịt phan phát vào nhau, của chất dịch thủy hòa thành một hợp chất sền sệt. Rồi tiếng rên rỉ của hai người, tiếng của tấm nệm lò xo kọt kẹt, và tiếng rên của nữ diễn viên phim cởi phát ra từ TV gần đó, tất cả âm thanh hoàn toàn là một sự kích thích hoặc tò mò nếu ai chợt nghe thấy!
Lúc này, thuốc Viagra có lẽ đã ngấm vào trong, Quang nghe máu chạy rần rần khắp cơ thể. Chàng sợ, nếu để Khanh tiếp tục trong tư thế này, chắc anh phải xuất tinh mất! Quang đưa tay ngưng Khanh lại. Chàng đẩy nàng nhuốm lên, rồi bảo nàng quỳ xuống, chổng mông lên (xem hình). Quang bèn áp lên lưng nàng, đưa dương vật vào từ ngõ sau. Trong tư thế này, Quang thấy mình được tự chủ hơn, anh có thể kiềm chế được tốc độ. Như một người kỵ mã, anh thúc “ngựa” thong dong trước, hồi lâu, người và ngựa đều mong được tới đích, Quang ra sức thúc vào hông của Khanh. Từ trên nhìn xuống, chàng thấy dương vật mình mổ vào âm đạo của nàng như một con chim gõ kiến làm việc siêng năng.
Bỗng nhiên, chàng gồng người lại, rên lớn, người anh đổ về phía trước, hai tay chàng bóp chặt vào vú Khanh tưởng chừng như nghiền nát, rồi các thớ thịt li ti của anh run lên trên thân thể nhễ nhại, từng đợt tinh dịch sền sệt đổ tràn sang âm đạo. Khanh chợt ríu người lại, nàng thích cái cảm giác dương vật co giật trong người nàng. 5 giây tuyệt vời như kéo dài hơn cả phút! Hai người lịm đi vì sung sướng, nằm lăn ra giường, thở… Tiếng rên trên TV vẫn còn hào hển…
Quang nghiêng qua ôm Khanh bằng cánh tay trần khỏe mạnh, bây giờ anh mới vuốt ve nàng. Căn phòng trở lạnh. Khanh kéo mền lên đắp, rồi rút vào ngực của Quang, tay nàng mơn trớn trên ngực chàng. Nàng để mặc tinh dịch của Quang bắt đầu rịn xuống đùi mình, thấm qua tấm ra.
Hai người bắt đầu trò chuyện. Khanh nói nhiều hơn, Quang chỉ muốn thiếp một lát cho khỏe, nhưng cơ thể anh cứ rạo rực, dương vật hãy còn rất cứng. Viên thuốc đã đến hồi cực thịnh làm cho anh thấy nóng ran. Anh khẽ cựa mình, tìm cách cọ xát vào thân thể của Khanh.
– Trời, vẫn còn cứng! – Khanh chợt vọt miệng. – Không biết… chắc tại gần em, anh không được tự chủ – Quang cười khì. – Khỏe vậy! – Khỏe cho em đó! – Xạo quá!
Nói xong, Khanh lòn tay xuống mơn trớn trên đùi Quang. Nàng làm ra vẻ như bình thường, nhưng bàn tay nàng rón rén như kẻ trộm trườn xuống dương vật Quang, xoa bóp, vuốt mấy sợi lông. Quang để yên, thường thì sau khi xuất tinh, anh không muốn ai chạm vào dương vật, nhưng lần này khác, anh cảm giác ngay. Mười ngón chân anh quặm lại, mông anh khẽ nâng lên. Khanh cũng vừa ngưng nói, nàng rút đầu vào mền, rồi từ từ trườn theo từ ngực Quang xuống phía dưới. Quang thừa biết Khanh sắp làm gì, anh nôn nóng chờ đợi đôi môi mềm đó sẽ ngậm trọn dương vật anh vào.
Quang khẽ nấc người lên. Anh rên nho nhỏ. Tay đưa xuống đầu Khanh, rong vào tóc nàng, đan thành lọn vào các ngón tay. Anh làm một cách vô tình, một kiểu bày tỏ sự sung sướng. Khanh hôn chàng rất điệu nghệ, chỉ dùng lưỡi và nước miếng, thấm ướt đầu dương vật, rồi nút nhè nhẹ. Nàng phối hợp với dùng tay vuốt dọc theo thân da, lâu lâu kích thích vào đáy của bìu dái. Điểm mà nàng chăm chút nhiều nhất là mặt dưới của đầu khấc. Khác với những người khác, nàng hôn rất tận tình, nên không để rơi rớt và nhễu nhão một tí nước miếng nào, có nghĩa, là nàng nuốt vào nếu như cần thiết.
Trên màn ảnh TV, người con gái tóc vàng cũng đang khẩu dâm cho anh chàng đẹp trai. Quang thấy thật kích thích trong bối cảnh này. Anh ngồi dậy, lưng tựa vào đầu giường, tay tung hết mền ra khỏi người Khanh. Nàng trần truồng thật đẹp, đang chăm chú làm việc giữa hai đùi anh. Quang thấy thật phê, mắt anh lim dim tận hưởng. Chàng không ngờ quen được Khanh, một người quá rành về nghệ thuật bú liếm. Đó coi như là phước phần của chàng trong đêm nay.
Từ trên nhìn xuống, Quang thấy đầu nàng gật gù, mái tóc bồng bềnh lắc lư theo nhịp gõ. Anh thật thích. Bèn vội trở đầu nằm xuống, tìm thế 69 và rút vào đùi nàng. Được nàng bú, và bú lại nàng quả là một cái sung sướng trọn vẹn. Nghe nàng rên thôi cũng đã chịu hết nỗi, nên chẳng mấy chốc Quang rùng mình. Khanh đoán được, nên ra sức bú đợt cuối. Quang muốn ngưng lại để “fuck” nàng, nhưng không còn kịp nữa, tinh dịch anh trôi nhanh lên ống dẫn tinh, và từ đó bắn thẳng ra ngoài. Quang cong cớn, bám chặt vào lồn Khanh nút mạnh. Khanh thì đưa tay sục liên hồi lên dương vật để vắt hết những giọt tinh cuối cùng bắn vào miệng nàng, nàng nuốt vội. Hai người để nguyên tư thế và ôm nhau.
Sau đó, rủ nhau đi tắm. Quang nhìn đồng hồ lúc đó đã hơn 11 giờ khuya, chợt nhớ ra một điều, liên hỏi:
– Em có gọi phone về cho… Chicago? – Rồi, từ lúc trước khi gặp mặt anh, ở phi trường… Giờ này chắc ảnh ngủ rồi. Em có nói mai mới gọi, dùng phone của bà Dì. – Dì em ở gần đây không? – Trên đường Bolsa luôn đó – Khanh nói.
Quang bỗng thấy không an tâm lắm, nhưng chàng chẳng biết làm sao hơn. Chính chàng cũng chưa một lần gọi về cho vợ từ khi gặp mặt Khanh. Nhưng chàng không “care”!
Trong phòng tắm, hai người quyết định tắm chung, rồi day dưa thế nào, hai người lao vào trò chơi người lớn. Quang xuất tinh thêm lần nữa trong mình Khanh, nàng cho phép điều này vì nàng đang dùng thuốc ngừa thai. Tuy mệt mỏi, nhưng Quang cho là đáng! Khanh thật hấp dẫn từ trên xuống dưới, nàng thật là một sự mới mẻ tuyệt vời đến với Quang trong bất chợt, khó cưỡng chế. Chàng ôm nàng hôn đắm đuối như ngày nào chàng hôn vợ lần đầu tiên…
Tắm xong, chàng rủ Khanh xuống phố Bolsa tìm đồ lót dạ. Làm tình nhiều, mất sức, ai không đói chứ! Giờ này, Quang không còn sợ người quen bắt gặp nên đưa Khanh thẳng đến nhà hàng Đồng Khánh. Hai người gọi món mì Quảng và cơm chiên, ly trà nóng cho Khanh, chàng uống Bud. Ăn xong thì đã 12 giờ, tiếc là các quán cà phê đều đóng cửa nên Quang không giới thiệu được sự độc đáo bên trong cái khung cảnh tối mờ đó, mà chỉ đảo một vòng cho mát mẻ, rồi đưa Khanh về khách sạn.
Dù tiếc nuối lúc chia tay, nhưng cả hai quá mệt mỏi để gần gũi thêm lần nữa, Quang hẹn Khanh ngày mai sẽ gọi nàng đi ăn sáng. Khanh cười duyên đồng ý.
Quang đề máy xe, sửa lại kính chiếu hậu trước mặt. Nhìn trong kính, thấy anh có vẻ phờ phạc. Bây giờ đã quá 1 giờ khuya, Quang phải lái hơn 30 phút để về nhà. Chàng thở dài, nhấn ga, quẹo trái rồi quẹp phải, rẽ vào xa lộ 22 đi về hướng West. Đường khuya vắng vẻ, đầy sương mù, Quang nhìn lại đồng hồ lần nữa, rồi đạp thẳng bàn ga, xe lướt vèo vèo trong gió. Đi được đoạn, Quang thấy khá buồn ngủ, bèn mở đài 106. 3 FM lên nghe. Đang loay hoay, chàng ngước lên, một vệt sáng ập vào trong mắt. Anh nghe tiếng thắng xe lếch “reng réc” trên mặt đường.
Đùng!!!
Gần sáng. Y tá Bệnh viện UCI gọi cho vợ Quang biết, chàng đang nằm phòng tịnh dưỡng. Vết thương trên đầu khá nghiêm trọng. Ca mổ cũng khá thành công, cứu lại được mạng sống cho Quang, nhưng tương lai chưa định rõ, có thể Quang sẽ bị liệt nửa thân người. Trước giường bệnh, vợ Quang khóc sướt mướt, cầu nguyện cho chàng tai qua nạn khỏi. Thật tội nghiệp cho cảnh não nùng đó! Nào ai có thấu cho nàng, nàng vốn không bị bệnh lạnh cảm như Quang nghĩ. Chỉ vì trong một lần soạn lại đồ đạc, nàng phát hiện sấp ảnh khỏa thân của Quang và hai một cô gái. Thế là nàng âm thầm cắn chịu. Dù thương Quang lắm, nhưng mỗi lúc gần gũi Quang, nàng lại nhớ những bức ảnh hoen ố kia. Bây giờ, chuyện đã đến nước này, nàng không mong gì hơn là nhìn thấy Quang tỉnh dậy, để nàng bỏ qua hết tất cả.
Khanh không nhận được phone của Quang sáng hôm sau, và những ngày kế tiếp. Nàng quyết định gọi cell phone cho chàng, nhưng được trả lời “this number no longer in service”. Thoạt đầu, nàng cho là Quang bận chuyện, nhưng đợi mãi vẫn không thấy. Khanh đi từ bực tức, buồn bã tới sinh nghi, lo sợ, song chẳng làm được gì hơn.
Cuối cùng, ngày trở về cũng đến, Khanh ra phi trường lặng lẽ, đơn côi, đầu óc trống rỗng. Ngồi trên máy bay hàng giờ, nàng nhớ lại những chuyện đã qua với Quang, mà vẫn ngỡ mình vừa nằm mơ. Nhiều điều nghi vấn đặt ra trong đầu chưa biết trả lời thế nào… Thôi kệ, chuyện đã qua hãy để cho nó qua luôn! Trước mắt nàng những thứ khác có vẻ cần thiết hơn. Chồng nàng không biết bây giờ đang ở đâu, làm gì? Sao bỗng nhiên nàng thấy nhớ anh ấy hết sức. Thật ra nàng vẫn còn thương chồng nàng rất nhiều, tình yêu có thể xây đắp nếu như nàng mở lòng ra để đón nhận, nàng ngẫm nghĩ…
Mây chiều bay lơ lửng phía dưới, hoàng hôn ở chân trời thật đẹp! Khanh nhìn phớt qua, rồi nhắm mắt lại…