Tuấn chợt nhớ cách đây 05 năm, khi hắn còn nằm trong nhóm buôn lậu, tuy chỉ làm ăn kiểu cò con nhưng hắn cũng có dịp lên đến tận biên giới Campuchia, nơi đó quả có nhiều hảo thủ giang hồ … và từng có lần hắn được hướng dẫn kỹ thuật mở khóa chỉ với một đoạn dây kẽm ,,, tuy chưa khi nào có dịp thực hành và cũng chỉ học bằng mắt, nhưng giờ đây Tuấn muốn thử xem khả năng học hỏi của mình thế nào … thế là hắn tháo ngay luôn đoạn kẽm trên sào phơi đồ và tiến đến cửa sau … thọc … thọc … thọc …. “ con mẹ nó sao đéo được ….” Tuấn thầm chửi khi hắn đứng đó thọc ra thọc vào gần nửa tiếng đồng hồ, tức khí hắn rút cọng kẽm ra và đạp vào ở khóa … thế là mà xui quỷ khiến thế nào mà khóa bung ra …” đệt …” hắn thầm nói torng sung sướng ….
Xọc thẳng đến phòng hai mẹ con Hương, hắn tự tin chẳng có ai ở nhà, tha hồ mà khám phá, hắn bắt đầu mở tủ và lôi giỏ xách của Hương ra lục lọi … và không quá khó khăn khi hắn lọc được rất nhiều nội y của cả hai mẹ con …. Hắn không thể phân biệt được cái nào của mẹ, cái nào của con, nhưng chúng thật gợi dục, mang những mùi hương rất hấp dẫn …. Từ những chiếc quần xilip ren đến những chiếc trơn mịn bằng vài satanh hấp dãn, hay chững chiếc có đính nơ xinh xắn … hắn đã có một buổi sáng thật tuyệt vời ….trong phòng của hai mẹ con và tận hưởng nội y của Hương và bé Loan …. Hắn phê và tự nghĩ đến thân thể của hai mẹ con sẽ được hắn đè ra bú liếm trong khi cả hai rên rỉ, hắn sẽ đè con mẹ ra bú liếm vú và địt cho đứa con gái xem, sau đó đẩy con mẹ cho đám chiến hữu hiếp dâm để rãnh tay phá trinh luôn đứa con gái … càng nghĩ hắn càng phê lòi …. Cũng may là thực hành được màn mở khóa đã học được từ mấy năm trước, tuy không thuần thục lắm nhưng cũng có hiệu quả, đúng là cái thời đi buôn lại vùng biên giới không uổn công… Campuchia … Campuchia … hắn nhớ ra một thứ gì đó …. Một thứ gì đó bỗng lóa lên…. Tuấn bật dậy lao đến chiếc tủ gỗ cũ trong góc nhà nơi bỏ những thứ ít dùng, một chiếc hộp nhỏ bám đầy bụi được hắn mò mẫm và lôi ra … chiếc hộp nhựa rất bình thường … nhưng khiến hắn mừng rõ … thổi đi lớp bụi dày bám trên bề mặt, hắn mở nắm và lục lọi tìm một thứ gì đó nằm bên trong … và hắn ta mừng húm khi tìm được một gói giấy nhỏ được gấp cẩn thận nhét dưới đáy hộp … hắn mở ra bên trong vẫn còn nguyên một chút bột màu xám, nhưng hạt bột cực mịn như bột mỳ nhưng hoàn toàn không có một chút mùi đặc trưng nào… thi ra đó chính là một loại bột mà trong giới giang hồ lục lâm thường truyền tay nhau, năm năm trước khi khi còn nằm trong nhóm buôn lậu, thời gian ở Campuchia Tuấn đã được nghe đến công dụng thần kỳ đến khó tin của loại bột này … nó giống như một loại thuốc kích dục nhưng tồi tệ hơn nó sẽ gây ra ảo giác mất kiểm soát … điểm yếu cảu loại bột này chính là chỉ tan được trong nước và cũng chỉ có tác dụng khi được hòa vào nước và phải mất một thời gian ngắn để bột ngấm vào cơ thể, nhưng một khi bột đã ngấm vào người thì có trời mới cứu được. Bọn giang hồ biên giới thường chơi giá trinh bằng loại bột này, Tuấn đã vài lần nghe đến nhưng chưa được thấy tận mắt, trong một lần may mắn hắn đã lấy trộm được một ít nhưng chưa có dịp thử nghiệm … và cứ cất trong hộp mãi đến bây giờ mới nhớ ra …
“ mà đệt …. Nó có hết hạn sử dụng chưa nhỉ …”
Tuẩn hơi do dự, vì đã vài năm trôi qua, nhưng nhìn thấy mặt bột hãy còn mịn đẹp và nghĩ đến thân thể của Hương, tự nhiên hắn chịu không nổi nữa … Tuấn nhớ là Hương rất thích uống trà, buổi sáng thường pha một ấm trà để uống cho cả ngày …. Hắn ta mò xuống bếp để tìm cái bình trả đó và không khó để tìm ra … hắn đổ cả gói bột vào trong bình …. Bột thì rất ít nên hắn không biết có đủ hay không …. Thôi kệ …. Tuấn đậy nắp bình và vào phòng Hương thu dọn hết đống đồ lót mà hắn bày ra. Sau đó hắn ung dung ra khỏi nhà và không quên lục trong tủ lấy đi chùng chìa khóa dự phòng của nhà, hắn biết nếu Hương đề phòng hắn thì sẽ khóa cửa khi đang ở nhà, cửa trước không dùng ổ khóa rời mà dùng khóa của cửa, chỉ cần có chìa là từ ngoài mở dễ dàng …. Bây giờ thì hắn sẽ đi tìm một quán nào đó chè chén cho đã và trong đầu hy vọng …. Đêm nay hắn sẽ được thưởng thức thân thể chị vợ hắn …
“ Hương ơi … đêm nay em có chạy đăng trời ….”
Tuấn thầm nghĩ trước khi ra khỏi nhà vào giữa trưa.